Mục lục
Toàn Cầu Xâm Nhập
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Đậu Thận Vinh sóng gió ngập trời, phi thường khiếp sợ, lại không chút biểu lộ, không tiếp tục ngăn trở, hắn cũng muốn nghiệm chứng lời Quý Hủ rốt cục là thật hay giả.

* * *

Nhiều lần khó khăn, mấy người Quý Hủ rốt cục có thể đi hiểu biết một chút về Hi Vọng thành.

Quý Hủ rất rõ ràng, đây là một hồi Hồng Môn yến, sau khi đi vào chưa chắc có thể an toàn đi ra, cho nên cần mang theo súng cùng ba lô, còn có thạch anh, làm cho bọn họ nhìn xem cách sử dụng thạch anh.

Xe việt dã bị đụng cháy hai chiếc, Hi Vọng thành thật rộng rãi không nhắc tới chuyện bồi thường, ba xe tải đi theo xe việt dã "bảo vệ", một đường chạy hướng Hi Vọng thành.

Hi Vọng thành nằm trong một tiểu huyện thành cách mấy chục cây số, toàn bộ thị trấn dùng tường vây lại, xây dựng thành Hi Vọng thành bây giờ.

Cửa thành người đến người đi, phi thường náo nhiệt, quả thật rất có bộ dạng an cư lạc nghiệp.

Có phó thành chủ Nghê Thiếu Ngu dẫn đường, ba xe tải cũng không cần nhận tra xét đi theo xe việt dã vào thẳng căn cứ, một đường hấp dẫn vô số ánh mắt.

Bên trong thành tốc độ xe chậm chạp, Quý Hủ đem cửa kính hạ xuống, làm cho tiểu đọa biến thú tra xét, nhìn xem trong Hi Vọng thành rốt cục có bao nhiêu thị huyết nhân.

Thị huyết nhân không có cảm xúc dao động, lại có chân khí của quái vật dị hóa, tiểu đọa biến thú không cần dùng ánh mắt xem, chỉ cần khoảng cách không quá xa tiểu đọa biến thú đều đưa ra nhắc nhở.

Từ cửa thành đi tới phủ thành chủ trong lòng Quý Hủ trầm xuống thấp nhất, một đường tới đây tiểu đọa biến thú tổng cộng vỗ hắn 47 lần, mỗi một lần là đại biểu một thị huyết nhân, đây mới chỉ là xuất hiện xung quanh xe tải, khoảng cách quá xa còn chưa tính vào bên trong.



Hi Vọng thành đã được xem như là sào huyệt của thị huyết nhân.

Hi vọng hi vọng, đây không phải hi vọng của nhân loại, mà là hi vọng của thị huyết nhân!

Quý Hủ cơ hồ không cần hoài nghi, thành chủ Hi Vọng thành tất nhiên cũng là một con thị huyết nhân, bằng không sẽ không đem Hi Vọng thành phát triển tới bây giờ.

Quý Hủ không tin thị huyết nhân tồn tại sẽ không lưu lại một chút dấu vết, khẳng định có cao tầng hỗ trợ giải quyết tốt hậu quả, mới không làm cho vấn đề bị bạo phát đi ra.

Mọi người xuống xe, Nghê Thiếu Ngu làm cho anh rể cùng chị mình quay về nghỉ ngơi, bản thân nó mang theo khách nhân đi gặp thành chủ là được.

Quý Hủ bước xuống xe, Đậu Thận Vinh nhìn hắn, mang theo vợ mình cùng thủ hạ xoay người rời đi.

Quý Hủ gọi Trình Mạch cùng Mạnh Bắc Trạch, Trì Ánh cùng Thu Quân Văn đều ở lại trên xe, xe tải chính là một tòa tiểu thành lũy, thị huyết nhân muốn công kích không thể nói là tuyệt đối không có khả năng, nhưng cũng cần có thời gian.

Nếu quả thật động thủ, xe tải cũng là đại sát khí.

Dị hóa nhân có mạnh có yếu, thị huyết nhân cũng vậy, cường giả đứng ở chỗ cao, kẻ yếu chỉ có thể làm tiểu đệ, súng không khí đủ giải quyết tiểu đệ, chỉ cần đánh bạo lực lượng chi nguyên là được.

Nghê Thiếu Ngu nhìn xe vận tải:

- Hai người còn lại cũng cùng xuống đi, trong thành thật an toàn.

Quý Hủ:

- Không cần, bọn họ lưu lại trông xe, xe chúng tôi khá đắt, để ngừa mất đi.

Nghê Thiếu Ngu:

* * *

Đi tới Hi Vọng thành còn sợ mất xe, đây là đang mắng ai là tặc đây?



Nghê Thiếu Ngu ngoài cười nhưng trong không cười:

- Chúng ta đi vào trước.

Nghê Thiếu Ngu đi ở phía trước, Quý Hủ chậm rãi theo phía sau, tùy tiện quét mắt nhìn thủ vệ ở cửa, lồng ngực của hắn đều bị tiểu móng vuốt chụp nát, phát ra số lượng phù hợp với số lượng thủ vệ ở cửa.

Toàn bộ đều là thị huyết nhân!

Quý Hủ sống qua hai đời, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều thị huyết nhân như vậy!

Lại nhìn Hi Vọng thành người đến người đi, thị huyết nhân tuy nhiều nhưng người sống sót càng nhiều, nếu thật động thủ trong thành, nhân loại tử vong khẳng định còn nhiều hơn thị huyết nhân.

Quý Hủ tiến nhanh hai bước đi song song với Nghê Thiếu Ngu:

- Anh còn trẻ như vậy đã lên làm phó thành chủ, nói vậy năng lực dị hóa hẳn là rất mạnh đi?

Nghê Thiếu Ngu cười cười:

- Thực lực của tôi bình thường, chỉ là công lao lớn, Hi Vọng thành này tương đương do một tay của tôi tạo dựng lên.

Quý Hủ đã quan sát tường thành, tuy rằng màu trắng xanh nhưng vẫn lộ ra nhan sắc hỗn hợp bùn đất, đây tất nhiên là một loại năng lực, sau cuối thời cũng không có máy trộn bê tông cùng hỗn hợp bùn đất.

- Thật lợi hại!

Loại năng lực thị huyết này thật dùng tốt, cho dù mất Hi Vọng thành đi nơi khác cũng có thể một lần nữa xây thành, vẫn có thể mua chuộc thật nhiều người sống sót, không qua bao lâu cũng lại có một "Hi Vọng thành" mới.

Nghê Thiếu Ngu gõ cửa:

- Ba vị mời vào.

Sau bàn làm việc là một trung niên nhân, sau lưng hắn còn có một nam một nữ đang đứng.

Nam nhân cao gầy, mặc áo choàng màu đen, đeo khẩu trang, trong tay còn cầm cây dù đen.

Nữ nhân ăn mặc gợi cảm, trang điểm thật đậm, dáng người nóng bỏng, chứng kiến ba người Quý Hủ còn huýt sáo:

- Oa nga, đều là tiểu suất ca trẻ tuổi nha, tôi thật thích.

Ba người Quý Hủ vừa đi vào văn phòng, liền cảm giác mặt đất dưới chân rung động, loại rung động này quá quen thuộc, Quý Hủ lập tức nhìn ra cửa, chỉ thấy vẻ mặt Nghê Thiếu Ngu cười quỷ dị, đóng cửa lại.

Cửa phòng lập tức biến mất, biến thành vách tường, lại nhìn ba người sau bàn cũng đã biến thành một vách tường.

Bọn họ bị nhốt trong một không gian bùn đất!

Không gian rất nhanh thu nhỏ lại, giống như muốn đem bọn họ áp thành bánh thịt, một hình chữ nhật giản dị rất nhanh thành hình, không gian thu nhỏ rất nhanh đánh lên hình chữ nhật, rốt cục dừng lại.

Ba người tuôn mồ hôi lạnh, ngàn phòng vạn phòng lại không phòng ngự còn có một tay như vậy.

Trình Mạch ngồi liệt dưới đất tức giận chửi ầm lên:

- Dám âm lão tử! Xem lão tử đi ra ngoài có xé nát tụi mày hay không!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK