Mục lục
Toàn Cầu Xâm Nhập
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt Đào lão gia tử chỉ có cháu đích tôn cùng con út, đối với chi thứ hai hoàn toàn xem thường, Thu gia cũng không phải cửa nhỏ nhà nghèo, lúc trước Thu Nguyệt Tâm cùng Đào Nguyên Tri cũng là hôn nhân buôn bán.

Tuy nói trước hôn nhân không có cảm tình, nhưng sau nhiều năm kết hôn Đào Nguyên Tri ngoại từ công tác đem toàn bộ tâm tư đều đặt lên người vợ con, hoàn toàn không có một thân phá hư tật xấu của Đào Hằng Tri, trong lòng Thu Nguyệt Tâm cũng là thỏa mãn.

Đào Nguyên Tri chết lúc mới cuối thời, kết hôn nhiều năm như vậy chồng chưa từng làm cho nàng khổ sở, nhưng sau khi chồng chết không ngừng bị cha chồng cùng em chồng chèn ép, Thu Nguyệt Tâm trong cơn tức giận mang theo một trai một gái rời khỏi Đào gia.

Nhưng chuyện lần này cũng làm ảnh hưởng tới con của nàng, cho nên nàng phải mang theo hai con quay lại Đào gia hỏi rõ ràng.

Đào lão gia tử đã tức giận liên tục ném chén trà, chứng kiến Đào Hằng Tri vào cửa một chén trà bay vụt tới, hắn không hề chuẩn bị liền bị nện vừa vặn, nổi lên một khối u lớn.

Hạ Liên Y hoảng sợ, nếu là trước kia nàng đã sớm chạy tới giúp chồng kiểm tra miệng vết thương, tiếp tục hỏi han ân cần một phen, hiện tại Đào gia biến thành như vậy, nàng cũng không còn tâm tư đi duy trì hình tượng hiền thê ôn nhu, ngồi yên trên sô pha không nhúc nhích.

Đào lão gia tử chỉ vào hắn mắng to, theo tiếng mắng Đào Hằng Tri biết rốt cục là chuyện gì xảy ra.

Sắc mặt hắn nhất thời trắng bệch, sau đó chính là nổi giận:

- Tên súc sinh kia ở nơi nào? Hắn ở đâu có lá gan lớn như vậy?



Hạ Liên Y nhìn nhìn móng tay mới làm buổi sáng của mình, ngữ khí châm chọc:

- Lá gan của hắn không phải ông cấp cho sao? Không cho ông nhận thức trở về ông càng muốn nhận thức, dã chủng lớn lên bên ngoài, đối với Đào gia có bao nhiêu thiệt tình?

- Cô câm miệng!

Đào Hằng Tri gầm lên:

- Tôi nhận thức hắn trở về còn không phải vì Đào gia? Phàm là cô sinh đứa con có chút bổn sự, tôi có cần nhận thức một đứa con riêng trở về sao?

Đào Lẫm vừa nghe liền nổ:

- Đừng lấy tôi cùng con riêng của ông so sánh! Hắn là dị hóa nhân thì giỏi lắm sao? Bên ngoài có nhiều dị hóa nhân như vậy, không phải đều cần dựa vào gia tộc thế lực lớn thuê mướn mà sống, bọn hắn có thực lực thì thế nào, kết quả còn không phải đều là quái vật! Tôi là nhân loại bình thường, không cần lấy tôi so sánh với quái vật!

Đào Hằng Tri đang nổi nóng, nghe Đào Lẫm cãi lại tức giận vung tay đánh.

Hạ Liên Y nhảy dựng lên, bảo hộ đứa con:

- Đào Hằng Tri! Ông điên rồi phải không! Gặp rắc rối chính là dã chủng kia, ông đánh con tôi làm gì! Có bản lĩnh ông đi đánh chết Đào Nghiêu, đừng lấy con tôi xì!

- Đủ rồi!

Đào lão gia tử hét to.



Đào Hằng Tri đi qua đi lại nghĩ biện pháp:

- Chuyện này là một mình tên súc sinh kia gây nên, không quan hệ tới Đào gia chúng ta.. đúng! Hắn không phải người Đào gia, hắn làm cái gì không liên quan tới Đào gia!

- Cha, chúng ta liên hệ Thường quân trưởng, cùng hắn nói rõ ràng, Đào Nghiêu đã làm không quan hệ tới chúng ta, tên súc sinh kia đã bị chúng ta trục xuất Đào gia, hắn ghi hận trong lòng làm ra chuyện mất nhân tính như vậy không liên quan Đào gia chúng ta!

Đào Nghiễm thản nhiên nói:

- Tội danh cấu kết thị huyết nhân nếu có thể xuống dưới, đã nói nên Thường quân trưởng đã đồng ý, lại đi dây dưa căn bản không có ý nghĩa.

Đào Hằng Tri giận trừng:

- Vậy nói xem phải làm gì?

Hắn từng nhiều lần xuống tay với đứa cháu này, nhưng Đào Nghiễm phúc lớn mạng lớn, vài lần gặp nạn đều thoát chết, mỗi ngày trở về cách ứng hắn.

Đào Nghiễm lời ít mà ý nhiều:

- Nên nhận tội nhận tội, nên nộp lên nộp lên, chỉ cần giữ mạng, gia sản không coi vào đâu.

- Cái rắm!

Đào Hằng Tri tức giận mắng:

- Gia sản không coi vào đâu, thời gian dài như vậy mày cùng tao tranh cái gì?

Đào Nghiễm nhấc mắt, thanh âm bình thản:

- Tam thúc cảm thấy được đây là đang tranh sao? Tôi bất quá là cầm lại đồ vật thuộc đại phòng mà thôi.

Đào Hằng Tri bị một câu của Đào Nghiễm đổ ngực đau.

- Tôi không đồng ý, ai xông họa thì ai đi đền mạng, liên lụy cả Đào gia tính sao lại thế này? Còn có Quý Hủ, ai muốn giết hắn chính hắn không biết sao? Nhấc lên Đào gia làm gì còn không rõ ràng sao? Đơn giản là muốn bồi thường, vậy cho hắn! Tóm lại người không chết, có thể lấy được bao nhiêu bồi thường?

Hạ Liên Y lớn tiếng nói.

Khi người của quân đội đẩy Đào Nghiêu tới Đào gia, Đào Nghiễm chợt hiểu nguyên nhân.

Đào gia nhìn thấy Đào Nghiêu, bị hình dạng của hắn làm hoảng sợ liên tục thối lui.

Chứng kiến phản ứng của người Đào gia, Đào Nghiêu nở nụ cười, nhếch môi tươi cười vặn vẹo

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK