- Không có việc gì, tôi có mầm móng, những thức ăn cùng gạo cầm lại trạm gác cấp cho mọi người thêm món ăn.
Trạm gác cũng không ít, mỗi trạm gác nhân số không nhiều, Tinh Sở cũng chỉ có mấy chục người trú đóng, gạo cùng rau xanh cũng đủ ăn bữa ngon một chút.
Chung Vị Tông cũng không tiếp tục cự tuyệt, Tinh Sở cũng sẽ không lấy không thực vật, nhất định sẽ dùng đồ vật khác bổ sung.
Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm ở lại bên ngoài trạm gác, cùng năm người Quý Hủ cùng nhau ăn lẩu. Mùi lẩu thập phần bá đạo, vì giúp cho binh ca đỡ thèm, Quý Hủ lại tặng thêm mười bao gia vị cái lẩu, nếu muốn ăn có thể tự mình nấu ăn.
Ăn lẩu, trong lòng Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm đều chua xót.
Thành thị toàn quân bị diệt thật nhiều lắm, không có ai trốn thoát, những địa phương kia có chút là nơi xâm nhập, có chút là bị quái vật khủng bố chiếm lĩnh, hoàn toàn sa vào khu vực cấm.
Có thể còn sống, còn có thể ăn vào thực vật bình thường, hai người đều có chút không ép được cảm xúc, chỉ có thể buồn bực ăn cơm, che giấu thất thố.
Quý Hủ không nói gì, làm như không nhìn thấy hốc mắt đỏ lên của hai người.
Quý Hủ chợt hỏi:
- Tinh hồng chi địa có thể mở đường hầm không?
Cảm xúc của Chung Vị Tông đã ổn định lại, vẫn tin cậy như trước:
- Đừng nói là mở đường hầm, sào huyệt của con huyết sắc thiêu thân vương nằm ngay dưới đất, phía trước người mở đường hầm không có một ai còn sống trở về, hơn nữa quầng sáng màu đỏ tươi kia thẩm thấu luôn dưới lòng đất, cũng không biết là do nguyên lý gì, thật thái quá.
Quý Hủ hỏi:
- Trên vực sâu không thể bay qua sao?
Người có năng lực dị hóa phi hành hẳn là không ít, Thanh Giang thị có, nhân loại đại thành không khả năng không có.
Khương Ẩm nói:
- Các anh đừng nghĩ từ phía trên bay qua, vực sâu kia phi thường tà môn, bên trong sẽ phun ra xúc ti màu đen, bất kỳ thứ gì muốn từ phía trên bay qua đều bị đẩy vào vực sâu, giáo huấn máu chảy đầm đìa.
Quý Hủ gật đầu, xem ra từng có người thử qua, biết không thể thực hiện được cho nên mới khái chết với Tinh hồng chi địa.
Quý Hủ nói:
- Tôi có một ý tưởng, thay vì tầng tầng gia cố xe thiết giáp cho các anh, không bằng trực tiếp xây một thông đạo xỏ xuyên qua Tinh hồng chia địa, làm cho xe có thể nhanh chóng thông qua, cũng có thể đem nguy hiểm giảm xuống thấp nhất.
Chung Vị Tông:
- Có xây qua, nhưng thông đạo an toàn bị vô số thiêu thân công kích, kiên trì gần ba phút hoàn toàn biến thành rác rưởi.
Quý Hủ trầm mặc một lát, lại hỏi:
- Nếu ở đường chính trong thành xây một thông đạo an toàn, xuyên thẳng đi qua, bình thường cần bao lâu thời gian?
Chung Vị Tông:
- Bình thường hẳn là dùng nửa giờ, nhưng không thể xuyên thẳng, sào huyệt của huyết sắc thiêu thân vương nằm ngay trung ương thành thị, nằm ngay bên dưới đường chính.
Diện tích che phủ của Tinh hồng chi địa là cố định, nếu không đi theo đường chính mà từ nơi khác trải qua, không có đường bằng phẳng tốc độ sẽ càng chậm.
Nếu như có thể dùng ba mặt thông đạo giải quyết, có thể tiết kiệm tinh thần năng lượng, cũng có thể tiến một bước thêm dày ba mặt thông đạo, duy trì thời gian lâu hơn.
Nhưng còn có một vấn đề, nếu chỉ xây dựng ba mặt, mặt đất rất có thể sẽ thất thủ, dưới ngầm không có khả năng chỉ có huyết sắc thiêu thân vương, khẳng định còn có huyết sắc thiêu thân khác, một khi lao tới liền xong rồi.
Không thể vì tiết kiệm tinh thần năng lượng thì mạo hiểm, cho dù giảm bớt độ dày của vách tường thông đạo cũng phải xây bốn mặt, mà muốn tiết kiệm tinh thần năng lượng thì phải có đường bằng phẳng mới được, nếu mở thông đạo khác, khẳng định phải tiêu hao càng nhiều tinh thần năng lượng.
Quý Hủ nói:
- Ngày mai lại đi thử xe, nhìn xem tôi xây thông đạo có thể kiên trì bao lâu.
Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm đều dừng đũa, bọn họ cũng không nghĩ tới Quý Hủ còn là kiến tạo sư.
* * *
Quý Hủ đi qua toa xe, mở đèn, toa xe một mảnh sáng ngời.
Hắn phong hóa một hộp niêm phong thi thể đọa biến vật, tiểu đọa biến thú lập tức cảnh giác chui đi ra, ánh mắt hỏi Quý Hủ muốn làm gì.
Quý Hủ muốn làm sâu sắc trình độ dị hóa, đề cao thời gian hồi tưởng, hiện tại hắn chỉ có hai mươi phút, xa xa không đủ, muốn bảo đảm chắc chắn không sơ hở, thời gian hồi tưởng ít nhất phải hơn nửa giờ.
Như vậy coi như cần thử thông qua, trên đường xảy ra sự cố hắn cũng có thể hồi tưởng lặp lại, không đến mức làm cho những binh ca kia chết trong Tinh hồng chi địa.
Quý Hủ nghiêm túc giải thích cho tiểu đọa biến thú:
- Trốn tránh không giải quyết được vấn đề gì, năng lực xâm lấn lần thứ hai của em một ngày không đạt tới hoàn mỹ dị thái, một ngày còn có phiêu lưu bị cướp đoạt ý thức của mình.
- Thay vì bị động chờ đợi, ở trong lúc nguy hiểm tranh đoạt ý thức của mình, em càng muốn chủ động phóng ra, tự mình làm sâu sắc, em muốn đem tốc độ dị hóa nắm trong tay của mình.
Quý Hủ nhìn đồng tử màu vàng của đọa biến thú:
- Em đem mình giao cho anh, anh có thể tùy thời cắt đứt em, được không?
Tiểu đọa biến thú nhìn chằm chằm Quý Hủ hồi lâu, không biết có nghe hiểu những lời này của hắn hay không, cuối cùng chủ động thối lui, không tiếp tục ngăn trở, ngồi bên cạnh coi chừng dùm hắn.
Quý Hủ chuẩn bị sẵn sàng, đưa tay bắt lấy một tinh thạch hình thoi trên thân đọa biến vật, quả nhiên khói đen bám víu bò lên, nhè nhẹ xâm nhập máu thịt của hắn, đánh tới ý thức hải