- Anh hai mươi sáu.
Quý Hủ thu thập bàn ăn, ngoài miệng tùy tiện:
- Ân, thật giỏi lắm, anh đã hai mươi sáu rồi sao.
Quý Hủ vừa bưng lên chén đĩa, đã bị người chặn ngang ôm lấy, cứ như vậy một đường bị ôm lên phòng ngủ ném lên giường lớn mềm mại.
Thân ảnh cao lớn bao trùm xuống dưới, đem người ôm chặt lấy, thanh âm rầu rĩ nói:
- Anh hai mươi sáu, không muốn thủ thân như ngọc.
Quý Hủ nhịn không được phì một tiếng bật cười, đây là kết quả của thủ thân như ngọc sao? Chẳng lẽ không phải là bằng bổn sự độc thân nhiều năm như thế sao?
Nam nhân càng thêm mất hứng:
- Không cho cười.
Quý Hủ cố gắng nín cười:
- Ca, đại ca, hiện tại trạng thái của anh không đúng, em không dám muốn thân thể của anh, sợ anh sau khi bình thường lại tìm em làm, không bằng anh tiếp tục thủ thủ thế nào?
Nam nhân:
* * *
Nam nhân mặt đen, đè lại người lăn lộn đầy giường, trực tiếp ngăn chặn miệng, nguyên bản chỉ là một nụ hôn môi có ý cảnh cáo, kết quả hôn lên hôn lên có chút không khống chế được.
Lý trí của Quý Hủ còn tại, cảm nhận được nguy hiểm vội vàng đẩy nam nhân:
- Đợi, chờ một chút, anh.. anh tới thật sự?
Hơi thở nam nhân không xong, đôi mắt đã biến thành đồng tử màu vàng dựng thẳng:
- Thật sự, ăn em.
Quý Hủ:
* * *
Đây là đọa biến thú trong hình thức gì?
Chân của Quý Hủ giật giật, rất nhanh lại bị cường thế ngăn chận, nhưng lại làm cho hắn cảm giác da đầu run lên, lập tức sợ.
- Ca, ca, hiện tại cái gì cũng không có, kích thước không tương xứng, chết người!
Nam nhân chui đầu vào cổ hắn:
- Sẽ không, anh thu nhỏ một chút.
Quý Hủ:
* * *
Thân thể run rẩy, vừa muốn cười làm sao bây giờ, nhưng mà không thể cười, tiếp tục cười người đang trong cảm xúc hỗn loạn nhất định sẽ thẹn quá hóa giận.
Nam nhân cảnh giác ngẩng đầu, Quý Hủ lập tức quay mặt tránh đi, cố gắng nín cười.
Nam nhân hồ nghi:
- Em đang cười?
Quý Hủ nghiêm trang:
- Không có, em không cười.
Nam nhân híp mắt:
- Em đang cười trộm, anh nhìn thấy.
Quý Hủ trực tiếp phá công, lại bật cười:
- Anh nói cho em biết trước anh làm sao thu nhỏ một chút? Đồ chơi kia có thể nói lớn liền lớn nói nhỏ liền nhỏ có công năng co rút lại hay sao ha ha ha..
Chọc giận bạn trai vừa bá đạo vừa dính người lại mẫn cảm kết cục chính là bị dạy làm người trên giường, Quý Hủ đau tới luôn chụp giường gọi hắn biến nhỏ một chút, nam nhân lại đáng thương ra vẻ vô tội nói đây đã là nhỏ nhất, không thể nhỏ hơn.
Quý Hủ:
* * *
Nam nhân ở trên giường nói chuyện ma quỷ, một câu cũng không thể tin! Đã nói buổi chiều quay về nội thành, trực tiếp cọ xát tới ngày hôm sau cũng không thể trở về, trừ bỏ nguyên nhân thân thể Quý Hủ còn bởi vì nội cửa thành phong tỏa, cửa thành tụ tập quá nhiều người sống sót, bọn họ luôn sợ hãi nên dị thường nóng nảy, nội cửa thành không thể mở, bằng không nhất định sẽ gợi ra bạo động.
Trước khi ngoại thành hỗn loạn hoàn toàn bình ổn, bất kỳ người nào cũng không thể tiến vào nội thành, trừ phi là từ trên trời bay qua.
Xe của Quý Hủ nằm ở ngoại thành, hắn không có khả năng một mình trở lại nội thành, nếu cao tầng đại thành muốn tìm hắn, khẳng định còn phải ra ngoại thành, Quý Hủ không lo lắng bọn hắn tìm không thấy chính mình.
Trời xế chiều ngày hôm sau, phi cơ cải trang của trung tâm thành chuẩn xác tìm được vị trí của Quý Hủ, tiến tới đón người đi trung tâm thành trao đổi chuyện thù lao.
Nam nhân vừa khai trai không thể trêu vào, Quý Hủ bị gây sức ép ngoan xương sống thắt lưng mông đau, đừng nói xuống giường, ngay cả ngồi dậy cũng khó khăn, hắn cam chịu nằm trên giường ăn cơm có người đút, đi nhà cầu có người ôm, hắn chỉ quản ngủ cùng xây dựng cự tường trăm thước trong ý thức hải là được.
Người trong trung tâm thành đến bàn thù lao, Quý Hủ không ra mặt, hoàn toàn giao cho Tần Nghiễn An đi làm, hiện tại cao tầng không ai không biết Quý Hủ có một bạn trai vô cùng lợi hại.
Tần Nghiễn An có thể đi trung tâm thành, nhưng lo lắng đem một mình Quý Hủ đặt ở ngoại thành, bèn ôm người dùng mền cho kín muốn mang theo, Quý Hủ không chịu, hắn buồn ngủ, không muốn đi cãi cọ với những người đó.
Tần Nghiễn An không có biện pháp đành dặn dò hắn đừng đi ra ngoài, chờ đợi trên xe, mình thật mau trở về.
* * *
Có thể đi đều đi rồi, Đào Nghiêu lại không thể đi, hắn phụ trách đoạn tường thành bị sụp đổ, khẳng định phải cấp lời công đạo cho mặt trên.
Hắn còn đang cố sức cứu vãn ảnh hưởng đối với Đào gia, thì nhận được điện thoại của Đào gia.
Là Đào Hằng Tri gọi tới, đổ ập xuống mắng hắn một trận, hiển nhiên đã nhận được tin tức ngoại tường thành sụp đổ.
Từ sau khi hai anh trai qua đời lúc mới cuối thời, Đào Hằng Tri luôn chỉ biết ăn chơi đàng điếm lúc này mới phấn chấn lên, Đào lão gia tử lui ra, người chủ trì Đào gia luôn là lão đại Đào Yến Tri, lão nhị Đào Nguyên Tri cũng có công ty của mình.
Cuối thời buông xuống, mang đi vợ chồng lão đại cùng lão nhị Đào Nguyên Tri, hiện tại chỉ còn lại con trai độc nhất của lão đại là Đào Nghiễm còn sống.
Theo lý mà nói Đào Yến Tri qua đời, cả Đào gia phải giao cho Đào Nghiễm, nhưng Đào lão gia tử còn sống, lại làm cho Đào Hằng Tri có lực lượng tranh giành với cháu trai Đào Nghiễm.
Trong điện thoại Đào Hằng Tri mắng Đào Nghiêu vô năng.
- Đào Nghiêu, chính mày gây ra họa thì chính mình gánh vác, không cần kéo cả Đào gia xuống nước. Lúc trước đã bảo cho em trai mày cùng nhau phụ trách ngoại tường thành, là mày dùng lý do Đào Lẫm không phải là kiến tạo sư mà cự tuyệt, hiện tại đã xảy ra chuyện, cũng đừng mong người nhà thay mày chịu trách nhiệm, hoặc là mày gánh vác toàn bộ trách nhiệm cùng tổn thất, hoặc là rời đi Đào gia, chính mày tuyển!