Em trai biến thành thị huyết nhân, cùng những thị huyết nhân khác hãm hại nhân loại, hại chết cháu gái ruột, Nghê Lệnh Hi không chỉ bị mất đi em trai còn gặp được kết quả như vậy, trong lúc nhất thời rất khó nhận.
Mấy người khác đều là khuôn mặt quen, ánh mắt bọn họ không còn dám đối diện với Quý Hủ, cũng không dám tiếp tục tùy ý nói xen vào.
Bọn họ luôn trộm nhìn Quý Hủ, giống như đang tìm gì đó, mãi tới khi nhìn thấy lồng ngực hắn phồng lên, nơi đó rõ ràng là chứa đồ vật gì đó, về phần là vạt gì căn bản không cần nghĩ, tất nhiên là "toàn dị thái" cố chấp tới đáng sợ kia mà thôi a!
Đậu Thận Vinh tìm một đêm cùng nửa buổi sáng đem tin tức về thị huyết nhân cùng quái vật Hải Tân thị tồn tại truyền khắp cả Hi Vọng thành, thị huyết nhân lợi dụng quái vật Hải Tân thị phá hủy nhiều căn cứ như vậy, giết chết nhiều người sống sót như thế.
Hiện giờ quái vật Hải Tân thị đã bị Quý tiên sinh cùng Tần tiên sinh tiêu diệt, ngày sau bọn họ có thể an ổn sinh sống, không cần tiếp tục lo lắng đề phòng khi nào thì quái vật sẽ tiếp tục đến tập kích.
Từ nay về sau, bọn họ cần đề phòng nhất là quái vật thị huyết khoác da người.
Lần này Đậu Thận Vinh đến chủ yếu là vì cảm tạ Quý Hủ.
- Hiện tại quái vật Hải Tân thị không còn, nếu các anh còn muốn lấy thạch anh có thể tự mình đi lấy, không còn ai tiếp tục ngăn cản các anh. Nhưng nhìn các anh xem trọng thạch anh như vậy, chẳng lẽ thạch anh còn có cách sử dụng nào khác?
Quý Hủ:
- Anh đã phát hiện cái gì?
Đậu Thận Vinh nói:
- Hôm qua vợ tôi bị ám toán, luôn gọi mãi bất tỉnh, tối hôm qua nàng nói với tôi nàng nằm mộng, ở trong mộng nàng nhìn thấy con quái vật to lớn kia đuổi giết nàng, tội danh là nàng phản bội Hi Vọng thành.
- Nàng liều chết đánh nhau, ở trong ác mộng thực lực quái vật yếu hơn thực tế, trong lúc nhất thời không thể thành công. Nàng không ngừng chạy trốn tránh né trong ác mộng, tìm kiếm cơ hội giết ngược lại, sau đó nàng giống như nghe được tiếng con gái gọi nàng, vì vậy nàng bị đánh thức.
Đậu Thận Vinh chăm chú nhìn Quý Hủ:
- Tôi hoài nghi người sống sót tập thể rơi vào ác mộng nhìn thấy quái vật, thậm chí nói không cho phép đụng vào thạch anh đều là âm mưu của thị huyết nhân, năng lực ác mộng tập thể cũng không phải của quái vật, mà là của thị huyết nhân.
- Chúng nó xây dựng Hi Vọng thành, nuôi dưỡng nhân loại chỉ là thuận tiện, mục đích thực sự có thể là vì thạch anh, tôi đoán đúng hay không?
Quý Hủ gật đầu:
- Anh đã đoán đúng, Hải Tân thị là một trong những địa phương có thể sản xuất thạch anh số lượng cao nhất cả nước, những thạch anh này đối với thị huyết nhân vô dụng, nhưng đối với nhân loại đã có trọng dụng.
Ánh mắt đám người Đậu Thận Vinh chợt sáng lên, nhìn chằm chằm Quý Hủ.
Quý Hủ:
- Ngày hôm qua đại năng lượng đập vào các anh hẳn cũng cảm nhận được chứ?
Đậu Thận Vinh khó nén kích động:
- Đó là.. năng lượng thạch anh?
- Phải.
Nếu thị huyết nhân đã đem chủ ý đánh lên thạch anh, Quý Hủ cũng cần làm cho người sống sót biết được tầm quan trọng của thạch anh.
- Thế giới hiện giờ cái gì đều có thể bị vật chất hắc ám ăn mòn, chỉ riêng thạch anh sẽ không, thạch anh không chỉ đơn giản là vật trang sức, bên trong nó ẩn chứa năng lượng cường đại, chỉ cần có thể kích phát ra, thạch anh chính là chỗ dựa lớn nhất cho nhân loại.
- Muốn kích thích năng lượng thạch anh, thì cần có tinh thần dị hóa, chỉ cần trị số năng lượng cũng đủ, có thể sử dụng thạch anh. Lực lượng của thị huyết nhân là nhờ vật chất hắc ám tinh thuần, ngay lúc ý thức của nhân loại bị thất thủ, nhất định không còn có tinh thần năng lượng tồn tại rồi.
- Thị huyết nhân không thể sử dụng thạch anh, lại biết uy lực của chúng nó, cho nên chúng nó muốn khống chế thạch anh của Hải Tân thị, không cho nhân loại nhúng chàm. Chỉ cần khống chế thạch anh, cũng tương đương ách chế chiến lực cực mạnh của dị hóa nhân nhân loại.
-
Mà người sống sót Hải Tân thị lại rất tin tưởng âm mưu của thị huyết nhân, thật sự không có ai dám đụng vào thạch anh, cũng không cho người khác đụng vào, toàn bộ người sống sót Hải Tân thị đều cẩn thận xem chừng thạch anh, mỗi ngày lái xe đi tuần tra không cho ai đụng tới.
Dị hóa nhân Hi Vọng thành một đám sắc mặt xanh mét, nhớ tới bọn họ bị một đám quái vật thị huyết đùa bỡn trong tay, xua đuổi người từ ngoài tới, làm cho bọn họ phải đem trả thạch anh, hận không thể chui xuống đất cả đời không đi ra ngoài gặp người.
Quý Hủ còn ngại không đủ, lộ ra vòng tay thạch anh:
- Hiện tại đã biết vì sao tôi mang theo thạch anh bên mình rồi chứ? Có đôi khi năng lực dị hóa không giải quyết được vấn đề, một viên thạch anh liền giải quyết.
Đoàn người:
* * *
Quý Hủ vung tay:
- Ngôn ngữ không cách nào làm cho các anh rõ ràng cảm nhận được uy lực của thạch anh, đi lái xe, tôi mang các anh đi Hải Tân thị tự mình chiến đấu sẽ biết.
Đoàn người kích động nhìn Đậu Thận Vinh.
Đậu Thận Vinh sóng lòng mênh mông:
- Lên xe!
Quý Hủ phong hóa tường phòng hộ, lái xe tải mang theo đám người đi Hải Tân thị.
Lần này không có đọa biến thú cùng đọa biến vật trấn áp, đoàn xe rất nhanh bị cuồng thi cùng cuồng thi tiến giai bao vây.
Mọi người nhìn thấy Quý Hủ ném ra thạch anh bình thường, hoạt hóa, rơi xuống thì cuồng thi liền bị văng tung tóe.
- Đây là thạch anh bình thường, thương tổn cuồng thi tiến giai có hạn, nhưng đối với cuồng thi bình thường thì thật hữu dụng.
Quý Hủ lại ném ra một viên trong cuồng thi đàn, nháy mắt ngã xuống một mảnh, cuồng thi khoảng cách thạch anh gần nhất trực tiếp biến thành thịt nát.