Tăng nhân thân phận gì còn không biết, đừng nói là có người sai khiến, ngay cả là người nước nào cũng không rõ ràng. Vào thời khắc mấu chốt còn tiến lên nói đỡ, không phải chột dạ thì chính là ngu ngốc.”
Mộ Dung Bắc Uyên vừa nói xong, Huệ phi lập tức thay đổi sắc mặt, dùng sức kéo Ninh Vân trở về
Đúng vậy, người có chút đầu óc đều có thể nhìn ra trong chuyện này không chừng có ẩn tình.
Nếu thật sự phát hiện tăng lữ này mưu đồ gây rối, thậm chí không phải người Thịnh Khang
Vạn nhất liên quan đến Vinh Dương, vậy với tính tình này của Lê Hoa, bọn họ là người đầu tiên gặp chuyện không may.
Triệu Khương Lan nói với thái hậu: “Hoàng tổ mẫu, thật không dám đấu diếm. Mới vừa rồi lúc tôn tức cầm bình bảo khổ trong tay, rõ ràng cảm giác được một trận khí lực đè ép đến tay của tôn tức, làm cho ngón tay không thể khống chế Hiện tại xem ra, hẳn là là có người cố ý làm.
Tăng nhân này vội vàng ngụy biện: “Đây là thần lực, không phải nội lực. Chắc là Vương phi mạo phạm thần linh, mới có thể đã bị trừng phạt ”
Nàng cười lạnh: “Còn thỉnh tiểu sư phụ xoay người sang chỗ khác, nhìn phật tượng trên đại điện thế nói người không hề nói dối. Người xuất gia không nói dối, Phật tổ ở trên, nếu như ngươi hôm nay nói dối vu hãm bản cung, sẽ chết, kiếp sau đầu thai làm súc sinh, vĩnh không làm người. Ngươi dám thề không?
Lúc nghe nàng nói như vậy, người này đã sắp đứng không được, sao hàn dám thế?
Thậm chí ngay cả dung khí ngẩng đầu nhìn phật tượng cũng không có, chỉ là chột dạ nói: “Vương phi chở khinh người quá đáng!”
“Những lời này, bản cung tặng cho người mới đúng. Nói năng bậy bạ, lật ngược phải trái, không theo chính nghĩa, người là một tăng nhân, là đúng khinh nhờn Phật tổ!”
Hai chân hắn như nhũn ra, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Đúng lúc này, có người từ ngoài tiến vào, gào to một tiếng: “Mịch Vân.”
Tăng nhân lập tức phục hồi tinh thần lại, hành lễ với người tới: “Sư phụ ”
Triệu Khương Lan nhìn thấy bên ngoài là một vị tăng nhân lớn tuổi, mặc dù đầu bạc râu dài, nhưng làm cho người ta cảm thấy được hắn khi chất xuất chúng, mắt thấy bất phàm.
Ngay cả thái độ thái hậu cũng khách khí với ông ta, nhẹ giọng hồ lên một câu: “Bỉ Nhận đại sư”
Hóa ra, hắn chính là Bỉ Nhận đại su!
Lại nhìn phía sau hắn, rõ ràng Mộ Du Bắc Hải đông ngồi xe lăn.
Triệu Khương Lan lúc này mới chú ý tới, hóa ra sau khi cái bình bị vỡ, nàng vẫn không có nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải.
Hắn là thừa dịp người chưa chuẩn bị trộm đi ra ngoài, đem Bí Nhạn đại sư lại đây?
Trước đó nghe giọng điệu của Mộ Dung Bắc Hải, nàng cũng phát hiện hàn rất tin nhiệm với Bỉ Nhận đại sư.
Tầm mắt hai người ngắn ngủi giao nhau, Mộ Dung Bắc Hải bất động thần sắc gật đầu với nàng, ý bảo nàng không cần lo lắng.
Thái hậu nói với Bí Nhạn đại sư “Bình Thiên Hoa Lộ là vỡ nát trong tay thần Vương phi, ai gia sợ chuyện này không may, rất là lo lắng. Hơn nữa mới vừa rồi vị này tiểu sư phụ thay thần Vương phi tính mệnh, nói mệnh cách nàng là thiên sát có tính, này thật sự là làm cho người ta lo lång.”
“Tính mệnh?”
Bỉ Nhạn đại sư kinh ngac nhìn về phía tăng nhân kia, gương mặt luôn luôn ôn hòa khiêm lễ lập tức trở nên thập phần nghiêm khắc.
Đối phương bị hắn nhìn như vậy, hốt hoảng cúi đầu, không dám nhìn thẳng.
Hôm nay là ngày an bình của sự phụ, dựa theo lệ thường, hàn hội ngồi thiền trong phòng, cả ngày cũng không lộ diện mới đúng.
Sao lại đột nhiên đi ra, kia chẳng phải là.
Thái hậu nhìn thấy dáng vẻ của hai người, chỉ biết không thích hợp.
Bỉ Nhận đại sư ra vẻ xin lỗi: “Bẩm thái hậu, người xuất gia vốn không nên dễ dàng nói ra vận thế của người khác. Đồ nhi này của bần tăng mới vào phật môn, chuyện mệnh cách hắn biết rất ít, lời nói của hắn không đủ tin cậy.”
Tiểu tăng lập tức quỳ xuống: “Là đồ nhi quá phận.”
Bởi vậy, Triệu Khương Lan nói là sự thật.
Triệu Khương Lan mắt lạnh quét hắn một cái, trầm giọng nói: “Không phải quá phận, mà là cố ý.