Nữ nhân này rốt cuộc muốn làm gì vậy?
Một vị thái y bên cạnh cũng chợt bừng tỉnh: “Nơi mà vừa rồi công chúa vẫn luôn giữ chặt quả thực là chứng viêm ruột thừa. Chỉ là tình hình của công chúa, lại giống như vô cùng nghiêm trọng
Triệu Khương Lan gật đầu: “Đúng vậy. Bởi vì là nội thương, nên bên ngoài không nhìn ra được rõ ràng. Nhưng vừa rồi ta xem phản ứng của Ninh Vân, nếu như không kịp thời chữa trị tận gốc thi hậu quả sẽ khôn lường.
Ninh Vân phiền muộn trừng mắt nhìn nàng: “ Cái gì mà hậu quả khôn lường, người đừng có mà vô duyên vô cớ hù dọa người khác”
“Hoàng muội có điều không biết, không phải tẩu tẩu hù dọa muội. Trước đây cũng không ít người mặc loại bệnh tương tự nhưng luôn không đặt trong lòng, thời gian kéo dài càng lâu thì sẽ mất đi tính mạng. Muội thân là công chúa, thân thể ngàn vàng, đương nhiên không thể tùy hứng” Vừa nghe đến có thể nguy đến tính mạng, dưới chân Huệ phi liền lảo đảo, thiếu chút nữa thì đứng không vững.
Bà ta vội vàng kéo lấy Triệu Khương Lan: “Thân vương phi, con bé là hoàng muội của người đó, cho dù thế nào người cũng phải chữa khỏi bệnh của con bé cho bản cung. Người có biện pháp nào không?”
“Thường thì uống thuốc tuy rằng có thể thuyên giảm, nhưng lại trị ngọn không trị được gốc Dù sao hiệu quả của thuốc thang thì chậm rãi, nhưng bệnh của muội ấy thì khi thể ào ạt. Nhi thân sợ rằng chỉ có thể dùng đối sách khác.”
Chiêu Vũ đề vừa nghe thấy dùng thuốc không có tác dụng liên nhíu mày: “Vậy người muốn làm gi “Phải làm giải phẫu. Theo nhi thần thấy thì trong bụng của Ninh Vân nhất định là có một khối ruột bị lở loét nên mới có phản ứng như vậy. Chi bằng cắt bỏ khối ruột kia rồi khâu lại, mới có thể trị tận gốc.
Lời này vừa nói ra, Ninh Vân liên tức giận đến mức dựng đứng thân thể mà ngồi dậy. “Triệu Khương Lan, người đừng có ăn nói bậy bạ
Câu nói này của nàng ta quả thực không hề khách khí, Chiều
Cách để lập tức sâm mặt.
Phong thái này của Ninh Vân quả nhiên là bị người trong cung chiều hư rồi, người ta có ý tốt đi ngay trong đêm chữa bệnh cho nàng ta, nhưng lại được nàng đối đãi như vậy.
Chiều Cách để nghiêm nghị nhìn sang, trong ánh mắt mang theo sự áp bức: “Ninh Vân, mau tạ lỗi với tử tấu, ai dạy ngươi nói năng với nàng ta như vậy hả?”
Ninh Vân nhất thời cảm thấy vô cùng ấm ức, nàng ta cần răng nhìn chăm chăm vào Triệu Khương Lan.
Nữ nhân này thật sự quá ác độc. Nàng ta không tin Triệu Khương Lan không nhìn ra mình đang giả bệnh. Nhưng nàng ta nghìn lần không nghĩ tới, Triệu Khương Lan lại muốn đâm lao theo lao, xuống tay với nàng ta, muốn động dao trên người nàng ta. Lỡ như có chuyện gì sai sót, nàng ta chẳng phải sẽ chết trên tay Triệu Khương Lan sao.
Vậy nên Ninh Vân lập tức đổi sang một gương mặt bi thương giàn giụa nước mắt, nói với Chiêu Vũ đế: “Phụ hoàng, giải phẫu hả có thể nói làm là làm, sơ sẩy một chút thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Y thuật của tứ tấu rốt cuộc đến đâu cũng không ai biết được, nhi thần sao có thể mặc cho nàng ta làm như vậy?”
Triệu Khương Lan lặc đầu thở dài. “Ninh Vân, đây không phải là lúc người lấy thân thể của mình ra đùa giỡn. Ta biết không có ai chịu đồng ý giải phẫu, nhưng nếu không trị tận gốc, bệnh tình của người càng lúc càng nghiêm trọng thì phải làm sao?”
Ninh Vân chỉ đành nghiên răng nghiến lợi mà nói “Hiện giờ ta cảm thấy đỡ hơn lúc trước nhiều rồi, có lẽ nghỉ ngơi nhiều hơn một chút thì sẽ không sao nữa. Nếu như từ tẩu không yên tâm thi để một phương thuốc lại, ta nhất định sẽ ngoan ngoãn uống
Huệ phi cũng không muốn trên cơ thể con gái mình có vết sẹo lưu lại, gật đầu “Vẫn nên uống thuốc thì hơn. Động đến dao kéo nghe rất dọa người
Một vị thái y lớn tuổi nhất lại không đồng ý. “Nếu như bệnh tình của công chúa thật sự là vấn đề ruột thừa như Thần vương phi nói, thần e rằng uống thuốc sẽ không có hiệu quả quả lớn. Công chúa đau đến mức như vậy, ắt hẳn không phải là chứng viêm thông thường. Nếu không kịp chữa trị, vết thương chọc thủng một cái lỗ, thậm chí sẽ dẫn đến viêm màng bụng, vậy thì khó mà lường được.”
Triệu Khương Lan liên tục tán “Lão thái y nói rất Ninh sắp điên rồi, những người này làm sao vậy? Bọn họ thông đồng từ trước rồi sao?