Mục lục
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Triệu Khương Lan xoa bóp các huyệt đạo trên đầu.

“Năm vạn lượng bạc, huynh đều đưa cho La Tước sao? Tại sao huynh lại hào phóng như vậy?”

| Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng một cách vô tội: “Nhưng mà bổn vương không thiếu ngân lượng để tiêu, Thiết Ngô Quân quanh năm chiến đấu rất vất vả, như vậy không tốt sao?”

Hắn chớp chớp mắt: “Vương phi, nàng không cảm thấy bổn vương rất cơ trí à? Nàng muốn giáo huấn Vũ Vương Phủ, ta không cần dùng một binh sĩ nào, để cho La Tước ra tay, nhị ca nhất định sẽ tức điên lên. Không vui sao?”

Vui cái chân của lão nương ý.

Năm vạn lạng bạc thì sao, không có mùi thơm sao? Đưa năm vạn lượng cho kẻ khác, coi nàng là con nhà giàu có đi rải tiền sao?

Triệu Khương Lan kiềm chế lại sự kích động muốn ra tay với hắn, cười nguy hiểm: “Huynh thật sự quá thông minh, tại sao thiếp lại có thể tìm được một phu quân thông minh như huynh chứ” | Mộ Dung Bắc Uyên không thể ngồi thẳng được, luôn có cảm giác sóng gió sắp xảy ra? Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Về tới Tịch Chiếu Các, Triệu Khương Lan liếc nhìn Mai Hương: “Được rồi, đừng thở dài nữa, lo việc của em đi”. | Mai Hương nghi hoặc nhìn nàng.

Liền nghe thấy Triệu Khương Lan nghiến răng nói: “Vương gia nhà ta vì dạy cho Vũ vương phủ một bài học, đã xúi giục Thiết Ngô Quân, còn mang hết số bạc làm lương bổng cho Thiết Quân Ngô, một đồng cũng không để lại cho bổn cung”

Mai Hương dè dặt gãi đầu, nghe mà tức.

Dựa theo sự tức giận của vương phi, không phải muốn ném vương phi vào lửa nướng à.

Kết quả trực tiếp của việc này, chính là Thần vương điện hạ nghĩ tới vết thương của mình đã khá lên một chút, nhân cơ hội này có thể vuốt ve lấy lòng vương phi.

than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra-387-0

Ai có thể nghĩ tới, chuyến đi đầu tiên này lại bị cướp đi dễ như trở bàn tay!

“Vương gia, khi người của chúng ta cùng đối thủ đánh nhau, phát hiện dấu tích của nỏ mũi tên bảy ngôi sao. Nếu thuộc hạ nhớ không nhầm, thì đây là vũ khí được thủy quân Giang Nam sử dụng trong các trận chiến trước đây. Liệu có phải là đại hoàng tử?”

Nghe thấy lời của thuộc hạ, Mộ Dung Bắc Hiền vẻ mặt trầm mặc.

“Lê Vương sau tháng giêng mới xuất phát, dựa theo tốc độ của hắn còn vướng bận gia đình, đi Giang Nam lúc này chắc vừa mới tới. Hắn trong một thời gian ngắn như vậy, sẽ không thể để lại thuộc hạ theo dõi bí mật và sắp xếp quân. Việc này, chỉ có thể là do bộ phận thủy quân Giang Nam cũ làm..”.

“Ý của vương gia là sao? Là người của Liên tướng quân Liên Tư Thành lần trước mang về làm?”

Mộ Dung Bắc Hiền tức giận đến mức đánh đổ một cái bình hoa: “Liên gia, lại là Liên gia! Xem ra là tên cẩu tử lão ngũ”

| Lần trước cùng nhau đi thăm lão tử, Mộ Dung Bắc Quý trước cổng Thần vương phủ đã nói với mình những lời kỳ quái đó.

Bây giờ lại ngang nhiên trắng trợn dùng nó kiếm bảy ngôi sao ra tay với mình, đây nhất định là hắn chuẩn bị dùng số bạc này vào mục đích khác, không dám đánh tiếng sao!

Ánh mắt của Mộ Dung Bắc Hiền tối sầm lại. Món nợ này, hắn ta nhất định sẽ tính sổ với Mộ Dung Bắc Quý.

Trong lâu Yên Vũ, Hồng Vân và Triệu Khương Lan nói về thủ đoạn đổ tội cho Mộ Dung Bắc Quý.

“Chủ thượng, lúc chúng ta cướp bạc, đã cố tình sử dụng nó kiếm bảy ngôi sao mà thủy quân Giang Nam vốn thường dùng. Chỉ cần đối phương có ý, nhất định có thể phát hiện vũ khí này, sẽ hoài nghi người của ngũ vương phủ”

- ---------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK