"Ầm ầm. . ."
Mây đen hội tụ ở trên không trung.
"Cha nuôi, hình như trời muốn mưa, chúng ta có cần trở về hay không?"
Tiểu Mộc Mộc nhìn lên mây đen ở trên bầu trời, lại nhìn về phía Chu Diệp, kéo góc áo của Chu Diệp.
"Không cần, đây là Thiên kiếp của nha đầu ngươi, ngươi cần phải vượt qua Thiên kiếp mới có thể trở thành cường giả." Chu Diệp vừa cười vừa nói.
Thiên kiếp, Chu Diệp nhìn ra được, quả nhiên là một loại Thiên kiếp cấp độ tương đối cao.
Hình dung đơn giản, chính là Thiên kiếp mang theo lực lượng vượt xa khỏi lực lượng mà Chí Tôn Cảnh có được.
Nói cách khác, đợi lát nữa thời điểm Tiểu Mộc Mộc độ kiếp, có khả năng là rất thống khổ.
"Là như vậy sao."
Tiểu Mộc Mộc vỗ vỗ đầu.
Trước kia từng nghe đám người mẹ nuôi và Thanh gia gia nói về độ kiếp, nguyên lai trên trời có rất nhiều đám mây màu đen chính là muốn độ kiếp rồi.
"Cha nuôi, vậy ta phải độ kiếp như thế nào nha."
Tiểu Mộc Mộc có chút mong đợi hỏi.
Nàng không kịp chờ đợi muốn độ kiếp rồi, sau khi đọ kiếp xong Tiểu Mộc Mộc nàng liền trở thành cường giả nha.
? (? ? ? ? ? ? ? )?
Tiểu Mộc Mộc ta sẽ trở thành cường gải siêu lợi hại!
"Ừm. . ."
Chu Diệp lâm vào trầm tư.
Tiểu Mộc Mộc độ kiếp đến cùng là có giống với sinh linh bình thường hay không, Chu Diệp thật sự không biết được.
Bất quá, dựa theo Chu Diệp suy đoán, hẳn là không khác lắm so với sinh linh thông thường, cho dù có khác biệt, cũng sẽ không khác quá nhiều.
"Ngươi liền an tĩnh đứng ở chỗ này là được rồi, nếu như gặp phải nguy hiểm, cha nuôi sẽ ra tay bảo vệ ngươi."
Chu Diệp xoa xoa đầu Tiểu Mộc Mộc.
"Vâng ạ, vậy ta liền đứng ngoan ngoãn đứng ở đây."
Tiểu Mộc Mộc nhu thuận ôm thang thành Tiên đứng nguyên tại chỗ.
Trên bầu trời, vân kiếp đang ngưng tụ, uy thế phát tán ra rất hung mãnh.
Vào thời điểm vân kiếp cảm giác được Tiểu Mộc Mộc, hơi kinh ngạc.
Sau đó, phát hiện thang thành Tiên trong tay Tiểu Mộc Mộc.
Nếu như vân kiếp có mắt, lúc này hai mắt chớp động, trong lòng hô to không ổn.
Đây con mẹ nó chính là Thiên Mệnh Chi Nữ trong truyền thuyết, là người mà ai cũng không thể trêu vào được.
Vân kiếp trí thông minh cực kỳ có hạn bắt đầu suy tư.
Giáng lôi kiếp xuống chính là trách nhiệm của nó, là dựa theo quá trình mà làm, tuyệt đối không có khả năng bởi vì Tiểu Mộc Mộc là Thiên Mệnh Chi Nữ liền tự động tán đi.
Cho nên, vân kiếp muốn dùng một phương thức tương đối ổn thỏa để cho vị Thiên Mệnh Chi Nữ này độ kiếp thành công.
"Bĩnh tĩnh một chút."
Chu Diệp ngẩng đầu, nhìn lên vân kiếp ở giữa không trung.
Vân kiếp có chút nóng nảy, thứ gì đó, muốn can thiệp vào Thiên kiếp ta hay sao.
Sau khi liếc mắt quét qua Chu Diệp, Thiên kiếp trầm mặc không nói gì.
Đại lão tốt, ta sẽ bình tĩnh.
Ở bên trong tiểu đoàn thể của Thiên kiếp, Chu Diệp thế nhưng là đại danh đỉnh đỉnh.
Có thể nói, trời cao cũng không có biện pháp cầm chân được Chu Diệp, huống chi những Thiên kiếp như bọn chúng đây.
"Ầm ầm. . ."
Lần này, âm thanh của Thiên kiếp rõ ràng là nhỏ hơn rất nhiều.
Chu Diệp phi thường hài lòng, tiểu lão đệ vẫn là rất hiểu chuyện.
"Ông. . ."
Tiểu Mộc Mộc sờ lên bụng.
Đột nhiên, có chút không đúng.
(⊙_⊙)? .
"Cha nuôi, làm sao mà thứ này lại từ trong bụng ta chạy ra ngoài?"
Tiểu Mộc Mộc cầm một khỏa hạt châu màu trắng, có vô số huyền khí vờn quanh đưa tới trước mặt Chu Diệp.
Hai mắt Chu Diệp chớp động.
o ((⊙﹏⊙))o.
Ngọa tào.
Đồ vật như Huyền Đan này, còn có thể lấy ra?
"Có thể trả về không?"
Vẻ mặt Chu Diệp có chút phức tạp.
Đến cảnh giới này của hắn, muốn lấy Huyền Đan ra chắc chắn là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà cảnh giới này của Tiểu Mộc Mộc rõ ràng không được.
"A?"
Tiểu Mộc Mộc sững sờ, sau đó cầm Huyền Đan đặt ở trên bụng dùng sức nhấn xuống.
Thật lâu, Tiểu Mộc Mộc lắc đầu.
"Không bỏ vào lại được, nó chính là đột nhiên xuất hiện từ nơi này."
Tiểu Mộc Mộc còn muốn nói điều gì đó, Huyền Đan trong tay rung động, tránh thoát tay của nàng, bay lên trên bầu trời.
Chu Diệp yên lặng quan sát mà không ngăn cản.
Trong lòng của hắn đã rõ ràng đây là có chuyện gì.
Trời cao đang làm việc.
"Quả nhiên, bi sắt ngươi cũng không muốn nha đầu bị thương tổn đúng hay không?"
Chu Diệp bày ra bộ dạng đã nhìn thấu tất cả.
"Răng rắc!"
Trên bầu trời, vân kiếp giáng xuống một đạo lôi kiếp kinh khủng, trực tiếp đánh vào bên trên Huyền Đan lơ lửng ở giữa không trung.
"Xì xì xì. . ."
Lôi kiếp kinh khủng vờn quanh trên Huyền Đan, lực lượng cường đại không ngừng rèn luyện Huyền Đan, để cho Huyền Đan tiến hóa được từng bước.
Nhìn thấy một màn này, Chu Diệp rất thành thật nói một câu hắn hâm mộ.
Trong lòng có chút ê ẩm.
. . .
"Đây là, ai đang độ kiếp?"
Vương Trần hãi hùng khiếp vía.
Uy thế mà Thiên kiếp này tản ra, làm cho hắn cảm thấy có chút cường đại.
"Dường như là. . . Một khỏa Huyền Đan đang độ kiếp."
Tiểu Tiểu Bạch nhìn lên khỏa Huyền Đan đang trải qua Thiên kiếp ở trên bầu trời kia, có chút trầm mặc.
Đầu năm nay, Huyền Đan cũng có thể thành tinh sao?
"Kia là vị trí Chu sư huynh tu luyện, lúc trước tiểu công chúa đi qua, sẽ không phải là tiểu công chúa đang độ kiếp đi, vừa vặn đẳng cấp của Thiên kiếp này cũng có thể tương ứng đi. . ."
Vương Trần có một vài suy đoán, chỉ cảm thấy có chút kinh hãi.
Hắn có thể nói một tiếng quả nhiên không hổ là tiểu công chúa không?
Thế mà còn có đãi ngộ đặc thù như vậy.
"Đi, chúng ta đi qua đó xem thử một chút."
Tiểu Tiểu Bạch nói một tiếng, sau đó di chuyển bốn cái chân nhỏ ngắn, chạy như bay về phương hướng đang độ kiếp.
"Đến rồi đến rồi."
Vương Trần cũng có chút hiếu kì, sít sao đuổi theo bước chân.
Không đến một hồi, hai người bọn hắn liền đi tới bên cạnh Chu Diệp.
"Sư huynh, chuyện này?"
Vương Trần chỉ vào Huyền Đan ở trên trời, nhìn về phía Chu Diệp.
"Đừng hỏi, hỏi ta cũng không biết là chuyện gì xảy ra." Chu Diệp lắc đầu.
Hiện nay, hắn liền biết rõ một sự kiện, đó chính là trời cao đối Tiểu Mộc Mộc thực sự là quá chiếu cố.
"Được rồi nha."
Vương Trần gật gật đầu.