Mục lục
Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài - Đường Thi - Bạc Dạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng vậy, trước giờ anh đều không quan tâm.

Nếu như hôn nhân chỉ là một công cụ kiếm lợi, vậy thì sau này người phải sống cùng anh, cho dù là ai, cũng không sao cả.

Lạc Du Du kết thúc hồi tưởng, lau nước mắt thu dọn vali, lại đặt vé máy bay gọi xe, định đi về phía sân bay.

Đúng lúc này thì Lam Thất Thất gọi điện đến, Lạc Du Du nghe máy, Lam Thất Thất đã hào hứng nói: “Du Du, ngày mai có rảnh không?”

Lạc Du Du đỏ mắt ngẩn người ra, sau đó điều chình lại giọng nói của mình: “Sao vậy?”

“Tớ và Từ Thánh Mân ra ngoài chơi, nghĩ cậu về nước cũng buồn chán, không bằng gọi cậu và Sakahara Kurosawa đi cũng”

Giọng nói của Lam Thất Thất mang theo sự thích thú, loại thích thú từ trong lòng này khiến Lạc Du Du rất ngưỡng mộ.

Hóa ra có thể không cố ky gì yêu một người, dùng sự tự tin từ tận trái tim.

Lạc Du Du cúi đầu: “Vậy tớ không thể đi cùng hai người được rồi, lát nữa tớ phải đi rồi”

Lam Thất Thất vừa nghe thấy vậy đã lo lắng: “Sao phải đi?

Đi đâu vậy?”

Lạc Du Du không nói.

Lam Thất Thất đột nhiên đoán được, cầm điện thoại hét vừa mới về nước mà, bây giờ đã phải đi rồi sao?”

lên Lạc Du Du thấp giọng ừ một tiếng.

Lam Thất Thất suy nghĩ, biết giữa cô ta và Sakahara Kurosawa nhất định đã xảy ra vấn đề, liền dứt khoát nói: “Nhất định là Sakahara Kurosawa lại bắt nạt cậu rồi đúng không?”

Không nói cái này còn tốt, vừa nói cảm xúc lại trào lên.

Lạc Du Du ôm mặt, tại nơi Lam Thất Thất không nhìn thấy mà lắc đầu, giống như đang bất lực cảm khái chính mình vậy: “Bỏ đi, hôm nay anh ấy cũng đã nói rõ với tớ rồi, có lẽ đám cưới này chúng tớ không thể cưới được nữa”

Dựa vào trình độ ghét cô của Sakahara Kurosawa, chắc là rất nhanh sẽ giải trừ hôn ước thôi.

Cô vẫn luôn mơ ước được trở thành vợ Sakahara Kurosawa, bây giờ cũng nên tỉnh lại rồi.

Dựa vào cái danh nghĩa ích kỷ này mà cô đã trói buộc tương lai anh bao nhiêu năm nay, đến lúc thả tay rồi.

“Sao có thể?”

Bên cạnh Lam Thất Thất còn có Từ Thánh Mân, anh ta vừa nghe vừa nháy mắt với Lam Thất Thất, lúc này nhận được.

tin tức này, trong lòng cũng đã đại khái, chen miệng nói: “Có phải là trong cơn tức giận Sakahara Kurosawa đã nói gì đó không?

Ý của lời này chính là Lạc Du Du đừng để ý lời nói trong lúc tức giận của Sakahara Kurosawa, khi anh ta tức giận thì lời gì cũng nói ra được, nói xong đều tự mình hối hận.

Nhưng Lạc Du Du lại phủ nhận: “Không có, tớ thật sự đã nói rõ với anh ấy rồi. Là anh ấy chủ động đề nghị, hỏi tớ có phải là không muốn tiếp tục nữa hay không?”

Một vợ tương lai ngoan ngoãn lại đáng yêu như Lạc Du Du thế này thì đi đâu tìm được chứ?

Lam Thất Thất hận đến nghiến răng ken két, cô ấy hận bây giờ mình không phải là đàn ông, nếu không sẽ lấy Lạc Du Du về nhà để yêu thương, hận tên Sakahara Kurosawa không có mắt nhìn kia.

“Du Du, cậu tốt như vậy, đừng lo lắng cho Sakahara Kurosawa nữa”

Lam Thất Thất thở dài: “Tớ cảm thấy cậu có thể tìm được người đàn ông khác tốt hơn”

“Trước đây tớ luôn cảm thấy, tớ sẽ không bao giờ gặp.

được người đàn ông nào hấp dẫn hơn Sakahara Kurosawa”

Khóe miệng Lạc Du Du nhếch lên, nụ cười đó mang theo chút tự giễu: “Bây giờ tớ cảm thấy, cho dù không tìm được, một mình cũng rất tốt.”

Thà ở một mình còn hơn phải chịu sự hành hạ khi ở trước mặt Sakahara Kurosawa.

Nếu như anh đã xem thường cô, cô cũng sẽ không coi thường minh nữa.

“Vậy hai người…”

Từ Thánh Mân nuốt nước bọt, cầm lấy điện thoại, tiếp tục nói: “Muốn chia tay sao?”

Hai từ chia tay này, khiến màng nhĩ Lạc Du Du đau đớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK