Nhưng mà không ngờ Cố Mang trả lời còn nhanh hơn Lạc Du Du, vẻ mặt người đàn ông bị gọi tên vô cùng hoài nghỉ gãi đầu nói: “Yêu nhau? Gần đây Lạc Du Du cậu tìm đối tượng à?”
Lạc Du Du a một tiếng, cũng nghe không hiểu: “Gì cơ? Bạn trai tôi đâu ra?”
Gần như trong nháy mắt, Đường Duy lập tức nhìn thấy trên gương mặt người đàn ông Sakahara Kurosawa xấu xa nở ra một đóa hoa cúc nát không biết xấu hổ, đôi mắt bỗng nhiên phát sáng nói: “Không phải em và Cố Mang đang yêu nhau sao?”
Vừa rồi không phải còn giống như tên hèn nhát sợ hãi tiếp lời với Lạc Du Du sao.
Lạc Du Du nảy mình khi Sakahara Kurosawa đột nhiên nhiệt tình xuất hiện, cô ấy trốn ra sau lưng Cố Mang, Cố Mang nhíu mày: “Làm gì thế, làm gì, người ta nói chuyện với cậu mà. Tôi và cậu yêu nhau lúc nào?”
Da mặt Lạc Du Du mỏng, gắt gáo nằm chặt tay áo Cố Mang, giống như một con Hamster nhỏ đụng phải thú dữ: “Mẹ tôi cho rằng… cho rắng cậu là người đó”
Hóa ra là như vậy!
Hóa ra người nhà của Lạc Du Du cho là Cố Mang và cô ấy đang hẹn hò yêu đương, dẫn đến quá nhiệt tình xúi Cố Mang chăm sóc cho.
Lạc Du Du, ,mà bản thân Lạc Du Du và Cố Mang đều không có ý này.
Nghe hiếu lời nói của Lạc Du Du, Cố Mang nhíu mày, anh chàng đẹp trai gãy đầu, cố ý hỏi: “Người nhà của cậu nghĩ như thế ư?”
“Cậu đối với loại truyện như thế rốt cuộc là giả vờ như không biết hay là… Lạc Du Du nhịn không được, nói: “Giả ngu?”
Cố Mang lúc này cười híp mắt lại, ai cũng không thế nhìn thấu được bộ dạng của cậu ta lúc này: “Cậu đoán xem”
Cố Mang là người rất thông minh, không chừng từ lúc bắt đầu đã cảm giác được tâm tư của người nhà Lạc Du Du, cũng phát hiện Lạc Du Du không phát giác ra, cũng luôn không vạch trần, cũng có thế có khả năng này.
Chỉ là Cố Mang như thế, trong mắt của Sakahara Kurosawa càng thêm có sức mạnh uy hiếp, khi anh ta vẫn còn chưa ở cùng với Lạc Du Du, tất cả mọi thứ đều là Cố Mang trải nghiệm cùng Lạc Du Du, nếu không người nhà của Lạc Du Du tại sao lại nhìn trúng Cố Mang?
Nhất định là Cố Mang ở trước mặt người nhà Lạc Du Du biểu hiện tương đối tốt.
Sakahara Kurosawa bên này cảm thấy mình như một người ngoài, Lạc Du Du và Cố Mang đã quen biết nhau nhiều năm, địa vị của cậu ta trong lòng cô ấy từ sớm đã vượt xa anh ta rồi.
Anh ta chỉ có thể nặn ra một nụ cười khó coi nói: “Nói vậy là, các ngưi “Hai chúng tôi không có quan hệ gì cả”
Lạc Du Du cắt ngang câu mà Sakahara Kurosawa muốn nói: “Chỉ có điều tôi rất hài lòng tình trạng hiện giờ, hôm nay chúng tôi không phải là tổ chức ngày kỷ niệm cho Thất Thất sao? Quan trọng là tình cảm cậu Từ và Thất thất mới đúng”
Cô ấy thay đổi rồi, luôn muốn làm viên mãn mọi chuyện.
Cổ họng của Sakahara Kurosawa chuyển động lên xuống, anh ta hiểu được ẩn ý trong lời nói của Lạc Du Du cái này còn tàn nhãn hơn so.
với việc Tô Nhan từ chối Đường Duy, bởi vì Đường Duy và Tô Nhan cỏn có quá khứ đầy đẫm máu, bọn họ tương tàn lẫn nhau, còn anh ta và Lạc Du Du chính là cứ vậy mà nhàn nhạt bỏ lơ qua nhau, một chút xíu…
Một chút xíu buồn sâu kín được che đậy.