Mục lục
Thần Tử Hoang Cổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 164

Một khối Thần Ngân Tử Kim kích thước chừng móng tay cái cũng có thể gây nên tranh đoạt.

Tuy lượng Thần Ngân Tử Kim trộn lẫn vào găng tay này không nhiều lắm, nhưng lại làm cả xương tay của Thánh Nhân Vương sinh ra lột xác về chất.

Quân Tiêu Dao tiếp nhận găng tay, càng xem càng vừa lòng.

Những hoa văn thần ngân trên găng tay này hình thành do trộn lẫn Thần Ngân Tử Kim vào.

Chẳng qua, găng tay màu tím đột nhiên làm Quân Tiêu Dao nhớ tới đại vai ác nhìn giống củ khoai lang tím nào đó cũng đeo găng tay vào kiếp trước.

Tính racũng rất phù hợp thân phận của mình.

Dù sao trong mắt các thiên kiêu khác, Quân Tiêu Dao cũng tương đương với một loại Boss.

“Vậy gọi nó là găng tay Diệt Bá Thánh Vương đi.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Lấy Hoang Cổ Thánh Thể của hắn, cộng thêm sức mạnh Tượng Thần Trấn Ngục Kính và Đại La Tiên Cốt.

Cuối cùng còn có găng tay Diệt Bá Thánh Vương.

Một quyền giáng xuống, uy lực sẽ khủng bố đến mức nào?

Quân Tiêu Dao cảm thấy mình sắp biến thành one-punch man rồi.

“Một quyền này đánh vào người Long Cát công chúa, chắc sẽ làm ả khóc thật lâu?” Trong đó Quân Tiêu Dao bỗng xuất hiện suy nghĩ này.

Sau đó, Quân Tiêu Dao rời đi.

Mà ở Tiên Vực, tin tức về Thần Tử Quân gia xuất quan cũng truyền ra.

Nhưng làm người kinh ngạc là, Quân Tiêu Dao căn bản không để ý tới Long Cát công chúa.

Cảm giác này giống như Long Cát công chúa chỉ là một thằng hề nhảy nhót.

Điều này làm sắc mặt của toàn bộ Tổ Long Sào đều rất khó coi.

Tuy bọn họ cũng kiệt lực bôi đen, nói Quân Tiêu Dao sợ Long Cát công chúa.

Nhưng cũng không có quá nhiều người tin tưởng.

Ngay vào lúc sự kiện này lâm vào giằng co.

Một sự kiện khác lại khiến thế lực khắp nơi coi trọng.

Thiên Đạo Lâu của Thánh Linh Thư Viện sắp mở ra.

Thân là một trong những nơi thí luyện nổi tiếng nhất Hoang Thiên Tiên Vực, tất nhiên Thiên Đạo Lâu rất được tứ phương chú ý.

Càng đừng nói đến trong Thiên Đạo Lâu còn sinh ra đủ loại cơ duyên khen thưởng.

Có thể là đan thư bảo quyển, hoặc là thần thông cường đại, hoặc là tài liệu hi hữu, hay là cảm ngộ của tiền nhân.

Nói ngắn gọn, chỉ cần tiến vào Thiên Đạo Lâu thì nhất định sẽ có thu hoạch.

Mà một năm Thánh Linh Thư Viện sẽ mở Thiên Đạo Lâu ra một lần, cũng là vào mấy ngày tới.

Chuyện này lại khiến tứ phương Tiên Vực oanh động, rất nhiều thế lực cùng đi đến Thánh Linh Thư Viện.

“Nghe đồn có người từng thể ngộ được cảm ngộ mà chí tôn lưu lại ở Thiên Đạo Lâu!”

“Đúng vậy, còn có người có được di vật của các bậc tiền bối, cuối cùng một bước lên trời, Thiên Đạo Lâu là cơ hội để chúng ta quật khởi!”

Rất nhiều thiên kiêu các thế lực đều cực kỳ kích động, ngựa không ngừng vó mà chạy tới Thiên Đạo Lâu.

Mà lúc này, Quân gia lại truyền ra tin tức, đám người Thần Tử Quân gia sẽ đi đến Thiên Đạo Lâu.

Tin tức này vừa truyền ra, càng khiến tứ phương chấn động.

Có hai nguyên nhân làm mọi người chấn động, đầu tiên là Quân Tiêu Dao thật sự hoàn toàn làm lơ Long Cát công chúa.

Thậm chí hắn còn lười đưa ra bất cứ đáp lại nào.

Mà điều thứ hai là mọi người đều rất tò mò, Quân Tiêu Dao có thể bước lên bao nhiêu tầng Thiên Đạo Lâu.

Bắt đầu từ thời đại cận cổ, đừng nói là năm mươi tầng, ngay cả bốn mươi chín tầng cũng đã rất lâu không có ai bước lên được.

Mà Quân Tiêu Dao thân là một trong những thiên chi kiêu tử lộng lẫy lóa mắt nhất đương đại.

Hắn có tư cách bước lên tầng bốn mươi chín hay không?

Nhưng, ngay khi tin tức Quân Tiêu Dao muốn đi Thiên Đạo Lâu truyền ra không lâu.

Phía Thánh Linh Thư Viện lại tỏ thái độ không chào đón Quân Tiêu Dao đến.

Điều này làm tứ phương kinh ngạc.

Mỗi năm Thiên Đạo Lâu mở ra một lần, không phải không có hạn chế gì hay sao?

Vì sao lại kháng cự Thần Tử Quân gia?

Nhưng rất nhanh, rất nhiều người đều suy nghĩ cẩn thận.

Trước kia ở bí tàng Nguyên Thiên, tiểu thánh nhân Cơ gia - Cơ Huyền bị Quân Tiêu Dao phế bỏ còn có một thân phận khác, chính là Thánh Tử của Thánh Linh Thư Viện.

Đường đường là Thánh Tử lại trực tiếp bị Quân Tiêu Dao phế bỏ.

Đổi là thế lực nào cũng sẽ khó chịu.

Nhưng sau khi tin tức này truyền ra không bao lâu.

Quân gia lại có tin mới truyền ra.

Vài vị lão tổ trong tổ từ rảnh rỗi sinh chán, muốn đến Thánh Linh Thư Viện tìm viện trưởng xin chén trà để uống.

Rất nhanh, Thánh Linh Thư Viện lập tức sửa miệng, nhiệt liệt hoan nghênh Thần Tử Quân gia đến.

Hơn nữa còn làm sáng tỏ, trước đó tung ra ngôn luận kia không phải là Thánh Linh Thư Viện, mà là vài vị Thánh Tử Thánh Nữ có quan hệ không tồi với Cơ Huyền nói năng không thích đáng nên mới truyền ra ngoài.

Thiên Đạo Lâu còn chưa mở ra mà Thánh Linh Thư Viện đã gây ra náo loạn sai lầm này, khiến người của rất nhiều thế lực đều âm thầm bật cười.

Cùng lúc đó, cũng có người biết được tin vị Thần Nữ Cơ gia và cũng là Thánh Nữ Cơ Thanh Y của Nhân Tiên Giáo sắp xuất phát đến Thiên Đạo Lâu!

Thần Nữ Cơ gia tuyệt đối là một thiên chi kiêu nữ vô cùng thần bí.

Nàng không hiện sơn, không lộ thủy, cũng cũng không thích làm nổi bật, cực kỳ kín tiếng.

Đừng nói ngoại giới, ngay cả Cơ gia cũng có hơn phân nửa người chưa từng gặp được Cơ Thanh Y, không biết nàng trông như thế nào.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự nổi danh của Cơ Thanh Y.

Bởi vì nàng không chỉ là Thần Nữ của Cơ gia, mà còn là Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo!

Nhân Tiên Giáo là một vô thượng đại giáo khủng bố vô biên trong Hoang Thiên Tiên Vực, có nội tình thâm hậu, truyền thừa xa xưa.

Nghe đồn, Nhân Tiên Giáo chính là bất hủ đạo thống do tàn tiên thành lập, trong đó có đủ loại truyền thừa nghịch thiên.

Cơ Thanh Y thân là Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo, từng chiêm ngưỡng tàn tiên di khắc, từng tu tập rất nhiều đại thần thông của Nhân Tiên Giáo.

Tuy nàng rất ít ra tay, nhưng không có ai nghi ngờ thực lực của nàng.

Hiện giờ, Quân Tiêu Dao chân trước vừa nói muốn đi Thiên Đạo Lâu, Cơ Thanh Y chân sau cũng muốn đến Thiên Đạo Lâu.

Điều này không thể không làm người ta nghi ngờ.

“Chẳng lẽ Thần Nữ Cơ gia muốn tính món nợ Cơ Huyền với Thần Tử Quân gia?”

Rất nhiều người đều suy đoán như vậy.

Cơ Thanh Y đi đến Thiên Đạo Lâu, một mặt có thể là vì cơ duyên của Thiên Đạo Lâu.

Mà mặt khác rất có thể là đòi lại công đạo cho Cơ Huyền gia tộc bọn họ.

Ngay vào lúc toàn bộ Tiên Vực gió nổi mây phun vì Thiên Đạo Lâu.

Hồng Châu, dãy núi Hồn Thiên.

So với nhân khí cường thịnh trước kia, hiện tại rõ ràng dãy núi Hồn Thiên nhân khẩu đã giảm mạnh, ít người đi rất nhiều.

Hết chương 164.
Chương 165

Bởi vì tất cả mọi người biết, Thần Tử của Quân gia căn bản lười đến ứng chiến, sẽ không đến đây.

Trò hay không diễn thì tất nhiên cũng không có quần chúng.

“Đáng giận, tiểu tử nhân tộc kia dám miệt thị công chúa điện hạ như thế!”

Trong Long Cung, Tứ Đại Long tướng phẫn uất không thôi, trong mắt dâng lên sát khí nồng đậm.

Nếu không phải Quân Tiêu Dao có thân phận đặc thù, bối cảnh cường thế, sợ là bọn họ đã sớm bắt hắn đến.

Sắc mặt Tiêu Trần cũng rất khó coi.

Hắn ta vốn tưởng rằng sẽ rất nhanh nhìn thấy Quân Tiêu Dao ngã xuống.

Ai ngờ Quân Tiêu Dao lại tung chiêu này ra.

Ngược lại là Long Cát công chúa ngồi ngay ngắn trên bảo tọa hoàng kim, dung nhan tuyệt đại được ánh sáng bao phủ lại cực kỳ bình tĩnh.

“Kẻ càng chột dạ càng thích làm ra mánh lới như vậy, hắn làm vậy là chứng minh trong lòng sợ hãi bổn cung.” Tiếng nói của Long Cát công chúa thanh lãnh lạnh nhạt.

“Vậy kế tiếp làm sao bây giờ, chẳng lẽ không giải quyết được gì sao?” Tiêu Trần hỏi.

“Yên tâm, chuyện bổn cung đã hứa với ngươi thì sẽ không nuốt lời, hiện giờ thực lực của bổn cung còn chưa khôi phục đến đỉnh cao, đang cọ xát dung hợp với khí tức thiên địa.” Long Cát công chúa nói.

“Cái gì?!”

Nghe thấy lời này, Tiêu Trần hít một hơi thật sâu.

Long Cát công chúa còn chưa khôi phục đến đỉnh cao sao?

“Hừ, con sâu con kiến, sao lại hiểu được năng lực của công chúa điện hạ, ngài ấy phá phong mà ra, khí tức cổ xưa trên người không dung hòa với khí tức thiên địa nên cần thời gian để ma hợp mới có thể khôi phục.” Thương Long Tương nhìn Tiêu Trần, cười lạnh một tiếng và nói.

Tiêu Trần thật sự bị chấn động.

Nếu Long Cát công chúa thật sự khôi phục tới đỉnh cao, vậy thực lực sẽ đáng sợ đến mức nào?

Hiện tại nghĩ đến, tuy Quân Lăng Thương không vận dụng trọng đồng, nhưng Long Cát công chúa càng không phát huy ra toàn bộ thực lực.

“Chờ ma hợp kết thúc, bổn cung sẽ tự mình ra tay, kết thúc mạng sống của Hoang Cổ Thánh Thể kia.” Long Cát công chúa lạnh nhạt nói.

Trong mắt Tiêu Trần lộ ra vui mừng.

“Quân Tiêu Dao, cuối cùng ngươi vẫn trốn không khỏi vận mệnh bại vong!” Tiêu Trần lộ ra ý cười ngoan tuyệt.

...

Trong Thiên Đế Cung của Quân gia, Quân Tiêu Dao đang ngâm mình trong linh tuyền, một bên có Quân Linh Lung đang bóp vai cho hắn.

Quân Tiêu Dao cũng không phải cuồng nhân tu luyện, vừa bế quan ra, hắn cũng cần thời gian thả lỏng một chút.

Chu Tước linh tuyền này là hắn bảo Bái Ngọc Nhi dời tới từ Chu Tước Cổ Quốc, không có việc gì ngâm một hồi cũng rất thoải mái.

Lúc này, bên ngoài vang lên giọng nói của Quân Tuyết Hoàng: “Thần Tử, Quân Lăng Thương tới.”

“À, vị đường ca kia rốt cuộc cũng tới tìm ta sao?” Quân Tiêu Dao nói.

Quân Lăng Thương không chỉ là đường ca của hắn, còn là người có trọng đồng.

Thiếu chút nữa Quân Tiêu Dao cho rằng lại sắp trình diễn cốt truyện đồng tộc tương tàn đào cốt gì đấy rồi.

Nhưng hiện tại xem ra, cách làm người của đường ca tiện nghi này cũng coi như chính trực.

Trước đó còn thay hắn đi nghênh chiến với Long Cát công chúa.

Chỉ nhìn ở điểm này thì hắn cũng phải đi gặp mặt.

Quân Tiêu Dao đứng dậy, Quân Linh Lung thay hắn mặc bạch y.

Trong một cung điện của Thiên Đế Cung.

Quân Lăng Thương thản nhiên mà đứng.

Không bao lâu sau, Quân Tiêu Dao đã đến.

Nhìn thanh niên tuấn lãng đôi mắt che vải đen trước mặt, Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày.

Hắn xem như xác định, trọng đồng của Quân Lăng Thương thật sự đang trong thời kỳ lột xác.

Tuy bị vải đen phong ấn, nhưng một chút khí tức mơ hồ tiết lộ ra cũng cực kỳ kinh người.

“Lăng Thương đường ca, đây cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.” Quân Tiêu Dao cười khẽ, bảo Quân Linh Lung dâng trà.

“Không cần, ta chỉ tới nói cho ngươi một chuyện thôi.” Quân Lăng Thương nói.

“Nguyện nghe kỹ càng.” Quân Tiêu Dao nói.

“Thực lực của Long Cát công chúa kia còn chưa đạt tới đỉnh cao, khi đó dù ta vận dụng trọng đồng, e rằng cũng không thể thật sự tạo thành uy hiếp sinh mệnh đối với ả, cho nên ta đến nhắc nhở ngươi, đừng xem thường quái thai cổ đại.” Quân Lăng Thương nói.

“Đa tạ đường ca báo cho.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, nhưng vẻ mặt vẫn không để bụng.

Quân Lăng Thương chỉ biết Long Cát công chúa cường đại bao nhiêu, lại không biết hắn mạnh đến mức nào.

Giọng của Quân Lăng Thương khựng lại, sau đó nói: “Ta cũng sẽ đi Thiên Đạo Lâu.”

“Hả?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi tối lại.

Hình như trong lời nói này có ý tranh phong so đấu.

“A, vậy hy vọng đường ca có thể lấy được thu hoạch.” Quân Tiêu Dao nói.

“Đúng rồi... A Cửu nàng... Còn khỏe không.” Giọng điệu của Quân Lăng Thương thoáng có chút bất ổn.

Đã rất lâu hắn ta không gặp mặt A Cửu.

Hình như sau khi cự tuyệt trở thành sư tôn của hắn, A Cửu không còn hiện thân trước mặt hắn nữa.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao có chút cổ quái.

Giọng điệu này không thích hợp.

“Nàng vẫn khỏe, đường ca ngươi...” Quân Tiêu Dao muốn nói lại thôi.

“Tiêu Dao đường đệ, có đôi khi ta thật hâm mộ ngươi, cáo từ...” Quân Lăng Thương thở ra một hơi, không chần chờ mà xoay người rời đi.

Hắn sợ nếu tiếp tục nán lại đây thì tâm cảnh sẽ bất ổn, quá mức ghen ghét Quân Tiêu Dao.

Đợi đến khi Quân Lăng Thương đi rồi, Quân Linh Lung mới tiến lên, kể lại chuyện giữa Quân Lăng Thương và A Cửu cho Quân Tiêu Dao biết.

“Thì ra là thế, thì ra hắn thèm muốn thân thể A Cửu?” Quân Tiêu Dao có chút câm nín.

A Cửu là người đồng trang lứa với phụ thân hắn.

Tuy vẫn phong hoa tuyệt đại, dung nhan vô song, nhưng tuổi đã không còn nhỏ.

Nữ lớn hơn ba tuổi thì ôm gạch vàng(1).

(1) Là một câu tục ngữ lưu truyền rộng rãi trong dân gian, ý thông tục là nam tính khi kén vợ, nếu lựa chọn một nữ tính lớn hơn mình ba tuổi, vậy nữ tính sẽ thành thục hơn nam tính, ôn nhu săn sóc, thiện giải nhân ý, biết quan tâm yêu thương nam tính hơn.

Vậy nữ lớn hơn ba ngàn tuổi thì ôm ba ngàn khối gạch vàng sao?

“Công tử, đối với tu sĩ chúng ta mà nói, tuổi không phải là vấn đề.” Lông mi của Quân Linh Lung rung động, buồn bã nói.

Nàng cũng lớn hơn Quân Tiêu Dao mười mấy tuổi.

Nhưng chỉ cần Quân Tiêu Dao nguyện ý, nàng cũng tuyệt đối không cự tuyệt.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, đáy lòng còn lẩm bẩm.

“Đáng tiếc, đường ca, chỉ có thể nói xin lỗi với ngươi.”

“Bởi vì là của ta thì trước sau gì cũng là của ta, không phải của ta cũng sẽ biến thành của ta.” Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một nụ cười nhẹ.

Hộ đạo nhân của hắn chỉ có thể che chở cho hắn!

...

Thời gian nửa tháng qua đi.

Thế lực các nơi trên Hoang Thiên Tiên Vực bắt đầu hành động, đồng thời lên đường đi tới Thánh Linh Thư Viện.

Bởi vì qua mấy ngày nữa chính là ngày Thiên Đạo Lâu mở ra.

Ngày này, Quân Tiêu Dao bước lên Cửu Đầu Sư Tử, phía sau có đám người Quân Linh Lung, Quân Trượng Kiếm đi theo.

Mà bên kia, Quân Lăng Thương cũng chân đạp dị thú kỳ lân, phía sau mang theo mấy người Quân Đạo Lâm, Quân Tích Ngọc.

Bọn họ sắp xuất phát đi đến Thánh Linh Thư Viện!

Hết chương 165.
Chương 166

Bên ngoài sơn môn Quân gia, hai nhóm nhân mã đứng sừng sững trên vòm trời.

Cửu Đầu Sư Tử kim quang sáng lóa, phóng thích quang hoa.

Dị thú kỳ lân chân đạp mây tía, thần dị cường đại.

“Tiêu Dao đường đệ, chúng ta so đấu trong Thiên Đạo Lâu lần này chứ?” Quân Lăng Thương nói.

Ánh mắt hắn ta quét về phía hư không nơi xa, hình như muốn nhìn thấy bóng hình áo xám xinh đẹp tuyệt đại kia.

“Đường ca đã có hứng thú này thì đường đệ ta cũng chỉ có thể liều mình bồi quân tử.” Quân Tiêu Dao cũng cười.

Lời nói giữa hai người nhìn như bình thản, lại mang theo hương vị tranh phong cực độ.

Nhìn tình cảnh này, đáy lòng những tộc lão Quân gia cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tất nhiên bọn họ cũng biết, vì chuyện của A Cửu mà trong lòng Quân Lăng Thương sinh ra vướn mắc.

Bọn họ sợ nhất là nhìn thấy Quân Tiêu Dao và Quân Lăng Thương bất hòa, thậm chí trở mặt thành thù.

Nếu Linh Hào Tự Liệt và Đệ Nhất Tự Liệt đối địch với nhau, vậy cũng không phải chuyện tốt đối với Quân gia.

Thậm chí có thể ảnh hưởng đến tộc vận ngày sau.

Nhưng cũng may, hai người bọn họ đều có khí độ, không làm các tộc lão của Quân gia thất vọng.

Tranh phong đọ sức trước mắt cũng nằm trong phạm vi hợp lý.

“Lần này, hy vọng các thiên kiêu Quân gia chúng ta có thể bá bảng (1) Thiên Đạo Lâu!” Một tộc lão hào hùng cười nói.

(1) chiếm lấy vị trí đứng đầu

Nếu thiên kiêu nhất tộc bọn họ bá bảng Thiên Đạo Lâu, vậy sẽ thống khoái đến mức nào.

Quân gia Thân là một trong Ngự Tam Gia, bọn họ có tự tin này.

Ngay khi đám người Quân Tiêu Dao xuất phát đến Thánh Linh Thư Viện.

Các thế lực khác cũng có hành động.

Có người nhìn thấy trong một ngọn núi hoàng kim, có một con thần cầm kim sắc khủng bố bay lên trời.

Hai cánh chấn động, như áng mây buông xuống từ trời cao, nhấc lên gió lốc thật lớn!

“Ồ, chẳng lẽ là Kim Sí Tiểu Bằng Vương của Già Lâu Thánh Sơn xuất quan!”

Rất nhiều tu sĩ chấn động.

Kim Sí Đại Bằng Điểu còn được gọi là Gìa Lâu La.

Mà Già Lâu Thánh Sơn cũng là một trong những Thái Cổ vương tộc đỉnh cấp.

Hơn nữa nhất mạch này cũng giống như Cửu Đầu Sư Tử tộc, số lượng tộc đàn đều cực kỳ thưa thớt, bởi vậy không đạt được tiêu chuẩn Thái Cổ Hoàng tộc.

Nhưng cũng không có nghĩa là Già Lâu Thánh Sơn yếu.

Mỗi một vị thiên kiêu đi ra từ trong đó đều có đại khí phách đánh ngang tứ phương.

Mà nổi tiếng nhất trong đó không ai khác chính là Kim Sí Tiểu Bằng Vương.

Gã tên là Kim Liệt, là thiên chi kiêu tử nổi tiếng nhất đương đại của Già Lâu Thánh Sơn.

Thực lực của gã không thua kém thiên kiêu đỉnh cấp của Thái Cổ Hoàng tộc chút nào, thậm chí càng lợi hại hơn.

Ít nhất những thiên kiêu cấp bậc như Hoàng Huyền Nhất, Phượng Thanh Linh, khi đối mặt với Kim Liệt sẽ cực kỳ kiêng kị, không có tự tin chống lại.

“Rốt cuộc cũng xuất quan, lần này Kim Liệt ta sẽ xưng hùng đàn áp tứ phương ở Thiên Đạo Lâu!”

Con Kim Sí Đại Bằng Điểu vỗ mạnh hai cánh, như tia chớp kim sắc phá không lao đi.

...

Hoang Thiên Tiên Vực, đạo châu Tây Bộ.

Ở cửa một ngôi cổ tự cổ xưa tự nhiên.

“Pháp Hải, lòng ngươi không yên tĩnh được, quá loạn, đi vào hồng trần một chuyến đi.”

“Trượng Lục Kim Thân của ngươi còn thiếu một bước là viên mãn, nhân quả... Ở Thiên Đạo Lâu.”

Một lão tăng có lông mi dài rũ xuống, thân khoác áo cà sa, nói với một hòa thượng trẻ tuổi mày rậm mắt to, dung mạo anh tuấn.

Hòa thượng trẻ tuổi tên là Pháp Hải đáp: “Xin sư phó yên tâm, đồ nhi nhất định không làm mất thanh danh của Tiểu Tây Thiên, lần này bước vào hồng trần sẽ quảng tụng Phật âm Tây Thiên.”

“Ai, tranh cường đấu thắng cũng không phải thiện đồ, ngươi tự giải quyết cho tốt.” Lão tăng thở dài khe khẽ.

Nếu để người khác thấy được tình cảnh này, nhất định sẽ rất giật mình.

Tiểu Tây Thiên là đạo thống cường đại có nội tình rất lâu, kéo dài bất diệt của Hoang Thiên Tiên Vực.

Ở toàn bộ Tiên Vực, nó có vô số tín đồ, hội tụ sức mạnh tín ngưỡng.

Không ai biết nội tình của Tiểu Tây Thiên sâu bao nhiêu.

Nhưng nghe đồn, Tiểu Tây Thiên và Phật đế thời cổ có điều liên hệ.

Ở đương đại, Tiểu Tây Thiên cực kỳ kín tiếng, gần như không hề xuất thế.

Ngoại giới chỉ biết thiên kiêu xuất chúng nhất của Tiểu Tây Thiên chính là Phật Tử, Phật Nữ.

Mà vị Pháp Hải trước mặt này chính là Phật Tử của Tiểu Tây Thiên.

“Sư phụ, đồ nhi cáo từ.” Pháp Hải chắp tay trước ngực, hơi khom người.

Nhưng sau khi xoay người sang chỗ khác, trên mặt Pháp Hải lại lộ ra một ý cười kiệt ngạo.

“Rốt cuộc có thể nhập thế, nên độ hóa ai đây?”

“Để tiểu tăng ngẫm lại, còn thiếu một con tọa kỵ, vậy thì độ hóa một con Cửu Đầu Sư Tử hoặc là Kim Sí Đại Bằng Điểu đi.”

“Còn những nữ thí chủ đó nữa, họ trầm luân trong khổ hải đã lâu, cần tiểu tăng giải cứu ra.”

Pháp Hải cười.

Hắn ta có thiên phú siêu tuyệt, tu luyện các loại thần thông Phật môn đều hạ bút thành văn.

Thậm chí hắn ta đã tu luyện chí tôn pháp của Tiểu Tây Thiên - Đại Uy Thiên Long Chân Kinh tới mức độ cực kỳ cao thâm.

Nhưng tính cách của Pháp Hải căn bản không giống một tăng nhân, ngược lại như một người phàm tục lục căn không tịnh.

Hiện giờ thật vất vả mới có thể nhập thế, tất nhiên Pháp Hải không có khả năng tùy tùy tiện tiện đi một chuyến rồi về.

Phật Tử Tiểu Tây Thiên là hắn ta cũng nên dựng uy danh.

...

Thánh Linh Thư Viện nằm ở Thiên Linh đạo châu.

Thân là một thư viện truyền thừa đã lâu, đệ tử môn hạ trải rộng Tiên Vực, có thể nói là đào lý khắp thiên hạ.

Có mạng lưới khủng bố này nên thế lực bình thường căn bản không dám trêu chọc Thánh Linh Thư Viện.

Cho dù là thế lực bất hủ cũng phải lễ ngộ đối với Thánh Linh Thư Viện.

Đương nhiên, trong đó không bao gồm Quân gia.

Thánh Linh Thư Viện cũng không muốn trêu chọc thế lực bất hủ đỉnh cấp như Quân gia.

Cho nên trước đó Thánh Linh Thư Viện mới sửa miệng, hoan nghênh Quân Tiêu Dao đến.

Nhưng Thánh Linh Thư Viện chịu thua không có nghĩa là đệ tử môn hạ cũng khuấy phục.

Cơ Huyền thân là Thánh Tử của Thánh Linh Thư Viện nên tồn tại giống như bộ mặt của thư viện.

Mà gã lại bị Quân Tiêu Dao đánh đến mức đạo tâm hỏng mất, hoàn toàn trở thành phế nhân.

Đây chẳng phải là nói cho thế nhân, học sinh mà Thánh Linh Thư Viện dạy ra chỉ có năng lực này?

Cho nên, Quân Tiêu Dao cũng tương đương gián tiếp đập nát chiêu bài của Thánh Linh Thư Viện.

Đa số nam đệ tử của Thánh Linh Thư Viện đều mang địch ý đối với Quân Tiêu Dao.

Nhưng có rất nhiều nữ đệ tử đang quan sát.

Bởi vì các nàng nghe nói, Thần Tử Quân gia có thiên nhân chi tư, tuấn tú tuyệt đại, có thể nói là giá trị sắc đẹp thần tiên đệ nhất Tiên Vực.

Nếu thật sự phù hợp với kỳ vọng trong lòng các nàng, hơi tha thứ một chút cũng không phải không thể.

Hết chương 166.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK