Mục lục
Thần Tử Hoang Cổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 776

“Vị kia chính là Thần Tử Quân gia sao?” Ánh mắt Hồ Thanh Thanh cũng lập tức dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.

Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta lập tức sáng ngời.

Nói thật, tuy nghe qua vô số sự tích về Quân Tiêu Dao, nhưng khi thật sự nhìn thấy, nàng vẫn cảm thấy thật kinh diễm.

Nhưng Thiên Nữ Diên bên cạnh cũng cực kỳ chói mắt.

Sóng mắt của Hồ Thanh Thanh xoay chuyển, trực tiếp đứng dậy, xoắn eo thon mông vểnh mà đi về hướng Quân Tiêu Dao.

“Vị này chính là Thần Tử Quân gia đại danh đỉnh đỉnh sao, trăm nghe không bằng một thấy, thật là một nhân vật thần tiên.” Hồ Thanh Thanh lộ ra nụ cười quyến rũ mà nói.

Quân Tiêu Dao rất bình thản, nhìn thấy chín cái đuôi sau mông của Hồ Thanh Thanh thì biết ngay thân phận của nàng.

Quý nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc, nàng ta không khỏi làm Quân Tiêu Dao nhớ tới Thiên Nữ Bạch Mị Nhi của Thiên Hồ Tộc trước kia.

Hồ tộc là Thái Cổ vương tộc, mà Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc trước mắt lại là Thái Cổ hoàng tộc chân chính.

“Hồ Thanh Thanh, sao minh hữu mà ngươi lựa chọn lại không tới kia chứ?” Thiên Nữ Diên tiến lên trước một bước, chắn trước người Quân Tiêu Dao, giống như gà mái bảo vệ thức ăn.

Nàng ta vất vả lắm mới mượn sức được Quân Tiêu Dao, tất nhiên không có khả năng để Hồ Thanh Thanh có cơ hội thừa cơ cướp mất.

“Khanh khách, thế nào, Thần Tử là người của một mình ngươi sao, còn không cho người khác nói chuyện?” Sóng mắt của Hồ Thanh Thanh dừng lại trên người Quân Tiêu Dao, cười quyến rũ mà nói.

“Thần Tử đại nhân, ngài xem trúng Thiên Nữ Diên ờ điểm nào, dung mạo, dáng người, hay là... Kỹ xảo, ta biết hết những chiêu đó, mà còn tốt hơn nàng ta nhiều.”

Không thể không nói, Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc có mị cốt trời sinh.

Một cái nhăn mày một nụ cười, mỗi tiếng nói cử động của Hồ Thanh Thanh đều có khả năng mị hoặc.

Hơn nữa dáng người có đường cong ma quỷ kia thật khiến người ta khó lòng kiềm chế được, khí chất của nàng ta thật sự phù hợp với hoa khôi Thần Nữ Phường.

Thiên Nữ Diên thì càng giống tiên tử thoát tục trong lúc vô ý mà rơi xuống phàm trần.

“Thiên Nữ Diên, ngươi có ngửi thấy mùi gì hay không?” Quân Tiêu Dao đột nhiên hỏi.

“Mùi gì?” Sóng mắt của Thiên Nữ Diên lấp lánh.

“Mùi lẳng lơ của hồ ly.” Giọng điệu của Quân Tiêu Dao lạnh như băng.

Mị dung của Hồ Thanh Thanh lập tức cứng lại, nhiễm lên một màu đỏ ửng xấu hổ, sau đó không chỗ dung thân.

Trong Thần Nữ Thất Mỹ thì nàng ta chỉ đứng sau Thiên Nữ Diên, có vô số nam tử quỳ gối dưới làn váy của nàng.

Hiện giờ bị Quân Tiêu Dao chế nhạo như vậy, nàng ta cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, tuy hắn vẫn còn là trai tân, nhưng cũng có chút nhận thức đối với nữ nhân.

Dạng nữ tử như Thiên Nữ Diên, tuy ở hồng trần, nhưng nội tâm cao lãnh thánh khiết, không lấy lòng hay chiều chuộng bất cứ nam tử nào, cũng sẽ không cho họ tới gần. Chỉ khi ở trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng mới buông cao ngạo xuống, biến thành một nữ tử bình thường chân chính.

Mà Hồ Thanh Thanh này, chỉ cần là cường giả thiên kiêu thì sẽ được nàng cười quyến rũ đối đãi như vậy.

Loại nữ nhân này, đừng nói là lây dính vạn kim chi khu (Thân thể ngàn vàng) của hắn, cho dù chỉ đứng gần cũng làm hắn cảm thấy không thích.

Lời Quân Tiêu Dao nói hình như khóe mắt đuôi mày của Thiên Nữ Diên nhiễm thêm một tia vui sướng nhàn nhạt.

Tuy Quân Tiêu Dao vẫn có phòng bị và ngăn cách với nàng ta, nhưng ít ra cũng khác với thái độ khi đối đãi người ngoài.

Nhìn thấy Hồ Thanh Thanh bị chế nhạo như vậy, nam tử trẻ tuổi ngồi ở phía trước bỗng đứng dậy, lạnh nhạt nói: “Thần Tử Quân gia, chú ý lời nói hành động, quý nữ Hồ Thanh Thanh là minh hữu của chủ nhân nhà ta.”

Quân Tiêu Dao khẽ nhướng mày.

Còn không đợi hắn nói cái gì, Lục Nhân Giáp bên cạnh đã trách mắng: “Chẳng lẽ ngươi đang dạy công tử nha ta làm việc, còn nữa... Đừng lôi chủ nhân nhà ngươi ra giương oai!”

“Hừ, công tử nhà ta chính là Thiếu Niên Thánh Linh của Thánh Linh Đảo, Mạc Cẩn Du!” Trong giọng nói của nam tử trẻ tuổi mang theo một tia tôn sùng.

Lời này vừa nói ra, cả sảnh đều chấn động.

“Cái gì, thì ra là thiên kiêu cấm kỵ kia của Thánh Linh Đảo, Mạc Cẩn Du!”

“Mỗi một thế hệ của Thánh Linh Đảo cũng chỉ có vài vị truyền nhân mà thôi, mà Mạc Cẩn Du này là một trong số đó, bản thể của hắn ta là Cửu Khiếu Thạch Linh, nghe đồn hắn có tư cách đại thành thánh linh!”

Đại thành thánh linh chính là tồn tại đủ để với sánh vai đại đế, cổ hoàng!

Mà Mạc Cẩn Du kia có được danh hiệu Thiếu Niên Thánh Linh thì đủ để thể hiện thiên tư của hắn là có một không hai đương thời.

Tuyệt đối là một trong những cấm kỵ mạnh nhất trên cổ lộ chung cực!

Nghe nam tử trẻ tuổi nói thế, cổ họng Lục Nhân Giáp nghẹn lại, sắc mặt không quá tự nhiên, nói không ra lời.

Hiển nhiên, hắn ta cũng có nghe nói đến Thiếu Niên Thánh Linh của Thánh Linh Đảo.

Đó là một tồn tại danh chấn cổ lộ.

Chủng tộc Thánh linh này được thiên địa tẩm bổ, nhật nguyệt tưới nước, về trình độ nào đó thì có thể xem như tồn tại do thiên sinh địa dưỡng.

Loại sinh linh này rất được Thiên Đạo chiếu cố sủng hạnh, chúng gần như vô địch trong cùng một cảnh giới.

Rất nhiều người cũng tò mò, nếu thánh linh vô địch cùng giai và Hoang Cổ Thánh Thể vô địch cùng cấp va chạm với nhau thì sẽ như thế nào?

“À? Thiếu Niên Thánh Linh của Thánh Linh Đảo sao?” Sắc mặt Quân Tiêu Dao không chút gợn sóng, lẩm bẩm nói.

Quân Tiêu Dao cũng có nghe nói đến Thánh Linh Đảo, đó là một thế lực bất hủ được tạo thành từ Thánh Linh tộc.

Thế lực này cực kỳ kỳ lạ, nơi dừng chân không nằm ở bất cứ tiên vực nào, mà là sinh hoạt trong một Thánh Linh Đảo lơ lửng trên hư không.

Thế lực bất hủ này có rất ít thành viên, nhưng mỗi một người đều là vô địch cùng giai, là tồn tại vang dội cổ kim.

Bằng không thì sao lại nói Thánh Linh tộc là tồn tại thiên sinh địa dưỡng, được trời cao chiếu cố.

Đương nhiên, trong mắt Quân Tiêu Dao thì cũng chỉ như vậy mà thôi.

Có lẽ các thế lực bất hủ khác sẽ kiêng kị Thánh Linh Đảo, nhưng Quân Tiêu Dao thì không sợ.

Hết chương 776.
Chương 777

Thánh Linh Đảo mạnh đến mấy thì số lượng thành viên cũng quá thưa thớt, tuy có danh khí, nhưng căn bản không làm nên chuyện gì được.

Đâu giống Quân gia, không chỉ có cường giả xuất hiện tầng tầng lớp lớp, hơn nữa số lượng còn đông đảo.

Chỉ tính đến nhân vật cấp lão tổ thì đã sắp xếp từ Đệ Nhất tới Đệ Thập Bát, hơn nữa còn chưa tính đến nội tình của ẩn mạch Quân gia.

Nói ngắn gọn, Thánh Linh Đảo rất mạnh, nhưng còn chưa có tư cách làm Quân Tiêu Dao kiêng kị.

Bên kia, Thiên Nữ Diên trộm liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái. Nàng cũng có chút lo lắng, sợ Quân Tiêu Dao sẽ kiêng kị Thiếu Niên Thánh Linh Mạc Cẩn Du kia, do đó ảnh hưởng đến chuyện kết minh với nàng.

Nhưng làm trong lòng Thiên Nữ Diên buông lỏng chính là, Dao sắc mặt Quân Tiêu vẫn như thường, căn bản không có có chút biến hóa nào vì Thánh Linh Đảo và Mạc Cẩn Du.

“Mạc Cẩn Du của Thánh Linh Đảo, bản thể của hắn là...” Quân Tiêu Dao mở miệng.

“Hồi công tử, bản thể của Mạc Cẩn Du kia chính là Cửu Khiếu Thạch Linh, trời sinh cửu khiếu, hấp thu thiên địa chi tinh, nhật nguyệt chi hoa, thực lực thật sự không yếu.”

Lục Nhân Giáp là bách sự thông, cũng biết rõ về tin tức này.

Tuy rằng hắn ta cũng rất muốn hạ thấp Mạc Cẩn Du kia, nhưng lại không tìm thấy điểm nào để nói.

Thiếu Niên Thánh Linh này thật sự rất mạnh, được công nhận là tồn tại không thể trêu chọc trên bảng cấm kỵ.

Nghe thấy Lục Nhân Giáp nói thế, khóe miệng nam tử trẻ tuổi kia nhếch lên một ý cười kiêu ngạo, có chung vinh dự.

Hắn ta tin chắc, cho dù là Thần Tử Quân gia cũng phải kiêng kị chủ nhân nhà hắn.

Quân Tiêu Dao nghe xong thì lại khẽ gật đầu, chậm rãi nói: “Cửu Khiếu Thạch Linh, rất tốt, trước đó Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh của ta đã từng luyện hóa một Canh Kim thạch linh, sau này nếu cắn nuốt thêm một Cửu Khiếu Thạch Linh thì cũng không tồi.”

Lời này vừa vang lên, đừng nói mọi người kinh ngạc, ngay cả vị Thánh Nhân Vương trưởng lão của Vạn Tộc Thương Minh chủ trì giao dịch trong hội cũng dại ra, có chút ngạc nhiên.

Thiếu Niên Thánh Linh Mạc Cẩn Du chính là thiên kiêu cấp bậc Thánh Nhân đại viên mãn. Cho dù là Thánh Nhân Vương như lão, đối đầu v Mạc Cẩn Du thì cũng không biết trước được thắng bại thế nào.

Quân Tiêu Dao lại muốn luyện hóa Cửu Khiếu Thạch Linh, quả thực là làm người ta kinh hãi đến nổ tròng mắt.

Chữ “Cuồng” đã bị Quân Tiêu Dao thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Nam tử trẻ tuổi kia nghe vậy thì sắc mặt lập tức đỏ rực lên, khí tức nhịn không được bùng nổ, phẫn nộ quát: “Thần Tử Quân gia, ngươi dám khẩu xuất cuồng ngôn, nói xằng nói bậy như vậy!”

Khí tức của nam tử trẻ tuổi bùng nổ, cũng là Thánh Nhân Cảnh, mang theo một luồng uy áp thông thiên.

“Ồ... Đừng nói là Mạc Cẩn Du, ngay cả tùy tùng của hắn ta cũng cực kỳ cường đại, hình như bản thể là Thông Thiên Thạch Linh...” Có thiên kiêu cảm nhận được khí tức này thì khớp hàm phát run mà nói.

Nam tử trẻ tuổi kia cũng là sinh linh của Thánh Linh Đảo, bản thể là Thông Thiên Thạch Linh. Hơn nữa hằng ngày hắn ta ở bên cạnh Mạc Cẩn Du, khi Mạc Cẩn Du hấp thu thiên địa chi tinh thì hắn ta cũng có thể nhận được một ít tinh hoa.

Cho nên thực lực của hắn ta không yếu hơn thiên kiêu đầu sỏ chút nào.

“Làm càn, dám quát công tử ta!” Lục Nhân Giáp cũng quát lên một tiếng.

Quân Tiêu Dao lại cười khẽ, chỉ là nụ cười kia có chút lạnh lẽo.

“Thông Thiên Thạch Linh sao, tuy không bằng Cửu Khiếu Thạch Linh, nhưng lấy để tế luyện đỉnh của ta cũng không kém.”

Thông Thiên Thạch Linh nghe thấy lời này thì đáy lòng lập tức lạnh lẽo, sắc mặt biến đổi mà nói: “Cái gì, chẳng lẽ ngươi dám...”

Còn không đợi hắn ta nói hết lời, Quân Tiêu Dao đã trực tiếp giơ tay, tung ra Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh.

Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh ba chân hai quai hồn hậu giống như nhật nguyệt đàn áp đến, Vạn Vật Mẫu Khí trong đỉnh quay cuồng, mỗi một luồng đều có thể đè sụp hư không.

Toàn bộ bảo khuyết, tất cả thiên kiêu đều không dự đoán được Quân Tiêu Dao sẽ ra tay.

Phải biết rằng, đây là hội giao dịch của Vạn Tộc Thương Minh.

Quy tắc nên có khẳng định phải có.

Kẻ nào cũng không được tùy ý ra tay, càng đừng nói đến giết người.

Quân Tiêu Dao lại không hề cố kỵ mà trực tiếp lấy Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh trấn áp Thông Thiên Thạch Linh kia.

Cảm nhận được uy áp như thần linh kia, lúc này Thông Thiên Thạch Linh mới hiểu rốt cục mình đang trêu chọc nhân vật dữ dội khủng bố đến mức nào.

Hắn từng cảm nhận được uy áp của Mạc Cẩn Du, khí tức thánh linh trời sinh kia tôn quý vô thượng.

Mà khí tức của Quân Tiêu Dao trước mắt lại càng siêu nhiên, giống như tiên vương vô thượng chấp chưởng sinh tử của vạn linh!

“Không!”

Thậm chí Thông Thiên Thạch Linh còn không kịp phản kháng, cho dù hắn ta là thiên kiêu đầu sỏ, nhưng lại không mạnh hơn một con kiến bao nhiêu khi đối mặt với Quân Tiêu Dao.

“Thần Tử Quân gia, xin dừng tay!” Gương mặt mị hoặc của Hồ Thanh Thanh cũng thay đổi.

Nàng biết Quân Tiêu Dao rất cường thế, nhưng không biết hắn cường thế đến trình độ này, một lời không hợp thì ra tay, muốn luyện hóa người ta luôn.

Sau khi cảm nhận được khí tức của Quân Tiêu Dao, Hồ Thanh Thanh căn bản không dám nhúng tay vào.

Nàng lại nói với Thánh Nhân Vương trưởng lão của Vạn Tộc Thương Minh: “Xin trưởng lão ra tay, nơi này là Vạn Tộc Thương Minh, hẳn không cho phép giết người đúng không?”

Vị Thánh Nhân Vương trưởng lão kia cũng lộ ra vẻ mặt khó xử, ngay khi lão muốn mở miệng nói cái gì thì Quân Tiêu Dao đã dùng ánh mắt lạnh lẽo liếc về hướng lão.

Thánh Nhân Vương trưởng lão giật mình trong lòng, sau lưng chảy mồ hôi lạnh đầm đìa.

Khó có thể tưởng tượng, lão đường đường là một Thánh Nhân Vương, vậy mà lại bị một Thánh Nhân hậu bối làm kinh sợ cứng lại.

Nhớ tới bối cảnh khủng bố của Quân Tiêu Dao, cho dù là Vạn Tộc Thương Minh cũng không chống lại nổi.

Nhưng Thánh Linh Đảo cũng là thế lực không thể trêu chọc.

Vị Thánh Nhân Vương trưởng lão của Vạn Tộc Thương Minh cảm thấy sứt đầu mẻ trán, khổ không nói nổi.

Tòa miếu nhỏ bọn họ thật sự không chứa nổi đại Phật như Quân Tiêu Dao!

“A!”

Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra từ Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, đó là Thông Thiên Thạch Linh đang gào rống thét chói tai, lấy thực lực của hắn ta thì tất nhiên không có khả năng chạy thoát từ đỉnh này.

Không bao lâu sau, trong đỉnh đã không có sinh lợi.

Hết chương 777.
Chương 778

Tất cả thiên kiêu toàn trường đều cảm thấy mồ hôi lạnh tẩm ướt lớp áo sau lưng.

“Đây là sự bá đạo của Thần Tử Quân gia sao, quả nhiên là trăm nghe không bằng một thấy...”

“Đúng vậy, sinh linh Thánh Linh Đảo mà nói giết là giết, không bận tâm chút nào...”

“Vô nghĩa, bàn về thân phận thì toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực thì người có thể sánh vai với Thần Tử Quân gia chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Thánh Linh Đảo rất mạnh, nhưng cũng không đủ để Thần Tử Quân gia lùi bước.”

Quân Tiêu Dao đã dùng hành động của mình để chứng minh sự bá đạo của mình lần nữa.

Nghịch Thiên còn có ngoại lệ, nghịch hắn tuyệt đối không sinh cơ!

Không khí đông lại đến điểm kết băng.

Cho dù là các thiên kiêu như thiếu tông chủ Lôi Chấn của Chấn Lôi Tông hay tiểu thiếu gia Tiễn Đa Tài của Thiên Bảo tông, ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao đều mang theo kiêng kị sâu sắc.

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt quay về hướng Hồ Thanh Thanh.

Thân thể đầy đặn của Hồ Thanh Thanh run lên, chân cũng mềm nhũn, thiếu chút nữa đã ngã nhào xuống đất.

Quân Tiêu Dao bình tĩnh mà thu ánh mắt lại, khóe miệng hiện ra một ý cười bình thản.

“Xin lỗi, chư vị, xuất hiện chút ngoài ý muốn nho nhỏ, kế tiếp hội giao dịch nên tiếp tục diễn ra đi.”

Tiếng nói của Quân Tiêu Dao bình thản ôn nhuận, cứ như chưa có chuyện gì xảy ra.

“Vậy cũng xem như chút ngoài ý muốn nhỏ?” Tất cả thiên kiêu toàn trường đều đổ mồ hôi hột.

Chiêu này của Quân Tiêu Dao quả thực đã làm mọi người phải cứng lại.

Thậm chí một ít thiên kiêu cho rằng không biết hội nghị thiên kiêu hôm nay có biến thành một buổi giết chóc hay không?

Thánh Nhân Vương trưởng lão của Vạn Tộc Thương Minh cũng chùi mồ hôi lạnh trên trán, không biết vì sao, lão mơ hồ cảm thấy nếu Quân Tiêu Dao thật sự muốn đại khai sát giới thì nói không chừng Thánh Nhân Vương như lão cũng không trấn áp được.

Đây là một loại trực giác.

Nhưng nếu truyền ra thì sẽ làm mọi người kinh ngạc, chênh lệch giữa Thánh Nhân và Thánh Nhân Vương cũng không phải chỉ có một chút.

“Chư vị cần gì phải lộ ra vẻ mặt như vậy, đều thả lỏng đi, bản Thần Tử cũng không phải là ma quỷ.” Quân Tiêu Dao thản nhiên cười.

Mọi người nghe vậy thì đều chửi thầm.

Ngươi thật sự không phải ma quỷ.

Mà là Tử Thần!

“Thần Tử Quân gia, mời đi bên này, lầu hai có phòng khách quý riêng.” Thánh Nhân Vương trưởng lão tiến lên, ôn hoà mà nói.

Nhìn biểu cảm của Thánh Nhân Vương trưởng lão, thiên kiêu toàn trường đều thở dài trong lòng.

Nếu đổi lại là thiên kiêu khác gây chuyện ở Vạn Tộc Thương Minh thì sợ là đã sớm bị trưởng lão này đánh văng ra ngoài.

Nếu giết người thì tình huống sẽ càng nghiêm trọng, thậm chí Vạn Tộc Thương Minh sẽ ra tay khiển trách.

Nhưng hiện tại thì thế nào?

Quân Tiêu Dao không bị cái rắm gì cả.

Chẳng những Vạn Tộc Thương Minh không dám truy cứu trách nhiệm của Quân Tiêu Dao, ngược lại còn cung cung kính kính mà mời hắn đến phòng khách quý lầu hai.

Cái gì kêu là quyền thế?

Đây chính là quyền thế!

Kế tiếp, đám người Quân Tiêu Dao được Thánh Nhân Vương trưởng lão cung cung kính kính mà mời lên phòng khách quý.

“Chậc chậc, phòng khách quý, đó là nơi mà có tiền cũng không lên được.” Tiểu thiếu gia Tiễn Đa Tài của Thiên Bảo tông cảm thán.

Phòng khách quý là nơi mà chỉ có khách nhân được Vạn Tộc Thương Minh cho rằng có địa vị cực kỳ tôn quý thì mới được hưởng thụ.

Dạng thổ hào giống như Tiễn Đa Tài, mặc dù có tiền cũng không hưởng thụ được.

Còn Hồ Thanh Thanh thì cắn chặt môi, đầy mặt không cam lòng.

Nếu nàng gặp được Quân Tiêu Dao trước thì nói không chừng còn có thể mượn sức hắn.

Nhưng hiện tại đã kết oán, Hồ Thanh Thanh cũng chỉ có thể gửi gắm hết hy vọng lên người Mạc Cẩn Du.

Nghĩ đến Thiếu Niên Thánh Linh vô địch cùng giai kia, cảm xúc của Hồ Thanh Thanh mới hơi ổn định lại một chút.

Bên kia, trong phòng khách quý, có chừng mười tám nữ tử thanh xuân đã chuẩn bị sẵn sàng hầu hạ ở bên trong.

Có người da trắng dung mạo xinh đẹp chân dài, có người như tiên tử thanh lệ, có người như Hoàng Nữ cao quý, có người như yêu cơ hoặc nhân.

Quan trọng nhất chính là, thân phận của các nàng đều là Thánh Nữ của một ít thế lực, hoặc là Hoàng Nữ của một số cổ hoàng triều.

Tuy thực lực của họ không phải thiên kiêu đầu sỏ, nhưng cũng không phải là kẻ yếu ở cổ lộ chung cực.

Nhưng những Thánh Nữ Hoàng Nữ ưu tú đó lại làm nha hoàn thị nữ phụng dưỡng hầu hạ ở đây, có thể thấy được cấp bậc của phòng khách quý này cao đến mức nào.

Nhưng còn không đợi Quân Tiêu Dao nói cái gì thì Thiên Nữ Diên bên cạnh lại lạnh nhạt nói: “Nơi này để ta hầu hạ Thần Tử đại nhân là đủ rồi, các ngươi rời đi đi.”

“Vâng...”

Nghe thấy lời này, lại nhìn tư dung thanh tuấn tuyệt thế của Quân Tiêu Dao, tuy những nữ tử đó không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể lui ra ngoài.

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao hơi thay đổi, hắn hỏi: “Vậy là đuổi đi?”

“Nô gia cảm thấy, Thần Tử đại nhân sẽ chướng mắt những dung chi tục phấn đó?” Thiên Nữ Diên cười thật tự nhiên.

Trên ngũ quan tinh xảo tuyệt lệ hiện ra nụ cười động lòng người.

“Thật sự chướng mắt, nhưng... Không cần ngươi tới quyết định thay ta.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

“Nô gia cho rằng Thần Tử đại nhân có nô gia hầu hạ là đủ rồi...” Thiên Nữ Diên lộ ra vẻ mặt nhu nhược đáng thương.

“Đừng quên ngươi và ta chỉ có quan hệ hợp tác.” Quân Tiêu Dao nói.

Thiên Nữ Diên hơi gật đầu, trong mắt hiện lên chút ảm đạm.

Quả nhiên...

Dù là trong tình huống như thế nào thì nàng cũng chỉ là đối tượng hợp tác lợi dụng thôi sao?

Sau đó hội giao dịch chính thức bắt đầu.

Không thể không nói, thiên kiêu của chín đế lộ hội tụ lại một nơi đã gom được đủ loại bảo bối rực rỡ muôn màu, khiến người ta hoa cả mắt.

Các loại thánh đan, thần dược, kì binh, cổ khí, nhiều đếm không xuể, mỗi một thứ đều rất có lai lịch.

Đối với những bảo bối đó, có lẽ thiên kiêu tầm thường sẽ nhìn hoa cả mắt, tâm tình kích động không thôi. Nhưng Quân Tiêu Dao từ nhỏ đã nhìn quen việc đời nên chỉ chẳng thấy thế nào.

Tới cấp bậc như Quân Tiêu Dao, không phải thiên địa kỳ trân chân chính thì rất khó đả động hắn.

“Giao dịch kế tiếp chính là hỗn độn nguyên tinh hi hữu, cho dù là dùng để tu luyện hay tế luyện thần binh pháp bảo, đều là cực tốt.”

Hết chương 778.
Chương 779

Thánh Nhân Vương trưởng lão nói xong thì lấy ra mấy viên hỗn độn nguyên tinh.

Đây là một tinh thạch màu tối, trong tinh thể như có sương mù hỗn độn đang quay cuồng. Đó là hỗn độn khí, giống như Vạn Vật Mẫu Khí, đều là vật chất năng lượng hi hữu nhất trong thiên địa.

Giá trị của mấy viên hỗn độn nguyên tinh này đã ngang bằng với tài sản của một ít thiên kiêu.

“Hỗn độn nguyên tinh.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút hứng thú.

Hắn không quên mình còn có quyển hạ Thể Thư chưa tu luyện.

Mà muốn tu luyện quyển hạ Thể Thư thì cần các loại năng lượng hi hữu để khai thác ba ngàn thế giới Tu Di trong cơ thể.

Trước đó Quân Tiêu Dao chuẩn bị chờ lúc rảnh sẽ lấy Vạn Vật Mẫu Khí để tu luyện. Hiện tại thấy được hỗn độn nguyên tinh, hắn cũng có thể hấp thu hỗn độn khí trong đó để phụ trợ tu luyện.

Rất nhanh, hỗn độn nguyên tinh đã bị tranh đoạt bán đấu giá.

“Ta ra một trăm tiên tủy.” Thiếu tông chủ Lôi Chấn của Chấn Lôi Tông hô to.

Tiên tủy còn trân quý hơn cả tiên nguyên, cũng chỉ có nơi như ở cổ lộ chung cực thì mới có nhiều một chút.

“Ta ra hai trăm viên.” tiểu thiếu gia Tiễn Đa Tài của Thiên Bảo tông lười nhác hô.

Lôi Chấn nhìn thoáng qua Tiễn Đa Tài, khóe mắt cũng hơi giật giật.

Nếu so tài lực thì ở đây cũng không ai so được với Tiễn Đa Tài.

Lúc này, một tiếng nói động lòng người như trân châu rơi xuống mâm ngọc vang lên từ phòng khách quý lầu hai.

“Năm trăm viên tiên tủy, Thần Tử đại nhân nhà ta muốn.”

Âm thanh này đến từ Thiên Nữ Diên.

Nghe thấy lời này, gương mặt Tiễn Đa Tài cũng giật giật.

Hắn có tự tin dùng tiền nghiền áp những người khác ở đây, nhưng đối mặt với Quân Tiêu Dao thì thật sự không có tự tin này.

Đến cuối cùng, cũng không ai dám tranh với Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao thuận lợi có được mấy viên hỗn độn nguyên tinh này.

Quân Tiêu Dao cũng không có hứng thú gì lắm với một ít giao dịch kế tiếp.

Trải qua mấy vòng bán đấu giá, trên gương mặt Thánh Nhân Vương trưởng lão của Vạn Tộc Thương Minh bỗng lộ ra một nụ cười cổ quái, sau đó nói: “Chư vị, hẳn các nam tu ở đây sẽ cảm thấy rất hứng thú với những vật bán đấu giá kế tiếp.”

Tới rồi, phân đoạn vui tay vui mắt tới rồi!

Dù là thiếu tông chủ Chấn Lôi Tông hay là đám người Tiễn Đa Tài, trong mắt đều hơi tỏa sáng.

Đây mới là phân đoạn chính.

Một cái lồng sắt bị đẩy lên, màn che bị tháo xuống, bên trong rõ ràng là một báo nữ dáng người mạnh mẽ.

Trên cổ lộ chung cực có rất nhiều chủng tộc kỳ dị, như Xà Nhân tộc, Báo Nhân Tộc, Bán Nhân Mã ..v..v.

Những chủng tộc đó rải rác khắp các cổ tinh trên đường, trong đó có không ít nữ tử dị tộc đều là nữ nô rất được hoan nghênh.

Cổ lộ dài đăng đẳng, ngẫu nhiên cũng cần được an ủi, những nữ nô dị tộc đó cũng trở nên rất đắc hàng.

“Ta muốn!” Có nam tu bắt đầu ra giá.

Quân Tiêu Dao chỉ lạnh nhạt liếc mắt một cái, sau đó thì quay qua chỗ khác.

Rất nhanh, báo nữ này đã bị một nam tu sắc mặt suy yếu mua đi.

Kế tiếp là một vài nữ nô dị tộc, có Điểu Nhân, có Thú Nữ, thậm chí còn có Chương Ngư (Bạch tuộc) nương với đầy người xúc tua.

Có điều Chương Ngư nương kia lại bị một nữ tu mặt đỏ bừng mua đi mất.

“Chư vị, thân phận của nữ nô dị tộc kế tiếp cũng không bình thường, nghe người bắt được nói rằng nàng ta là công chúa của một tộc.”

Lời Thánh Nhân Vương trưởng lão nói lập tức khiến nam tu ở đây chú ý, chỉ thân phận công chúa dị tộc thôi cũng đã khiến rất nhiều nam tu kích động.

Một cái lồng sắt bị đẩy lên, tấm màn bị mở ra, ánh mắt mọi người lập tức nhìn lại.

Người bị nhốt trong lồng sắt rõ ràng là một thiếu nữ Xà Nhân tộc.

Thiếu nữ kia chừng mười ba mười bốn tuổi, có một gương mặt trái xoan tinh xảo lớn bằng bàn tay, nhìn giống như một con búp bê sứ.

Nhưng so sánh với gương mặt xinh đẹp ngây ngô của nàng ta thì dáng người đó có chút không tương xứng.

Phát dục quá sớm, tương đối trưởng thành.

Nhìn “Sóng gió” mãnh liệt kia, sợ là rất nhiều nữ tử thành niên cũng phải âm thầm hâm mộ ghen ghét.

Dưới thân thiếu nữ là một cái đuôi rắn màu xanh ngọc bích, vảy rực rỡ lấp lánh giống như bích ngọc, cứ như một tác phẩm nghệ thuật.

Mà lúc này, thiếu nữ Xà Nhân tộc kia đang cuộn tròn cái đuôi rắn.

Nàng muốn cố làm mình trở nên hung tợn, lại không đủ tự tin, trong đôi mắt xinh đẹp màu xanh ngọc bích ẩn chứa sự kinh sợ.

Dù sao từ nhỏ nàng đã trưởng thành dưới sự quan tâm của nữ vương Xà Nhân tộc, bởi vì tò mò với ngoại giới nên mới lén chạy ra từ tổ địa, kết quả bị thiên kiêu cổ lộ đi ngang qua bắt được.

Sau đó qua tay nhiều người mà bị bán đến nơi đây.

Nghĩ đến mình sẽ lấy thân phận nữ nô bị bán cho người khác, thiếu nữ nhịn không được mà khẽ run, rốt cuộc không thể giả vờ hung ác nữa.

Dáng vẻ này của thiếu nữ lập tức khiến ánh mắt của rất nhiều nam tu ở đây bắn ra ánh sao.

Dung nhan trẻ con kia, “tâm hồn” to lớn kia, cái đuôi rắn, vẻ mặt ấy...

Quá tuyệt...

“Xà Nhân tộc...” Quân Tiêu Dao cũng đang đánh giá thiếu nữ Xà Nhân tộc, ánh mắt không có chút gợn sóng.

Hắn nhớ rõ hình như Thái Ách thần miếu nằm ở cổ tinh có Xà Nhân tộc cư trú dk?

Trên đài, Thánh Nhân Vương trưởng lão tằng hắng giọng mà nói: “Chư vị, lão phu cũng không cần giới thiệu nhiều về nữ tử Xà Nhân tộc, từng dùng đều hiểu.”

Nghe thấy lời này, rất nhiều thiên kiêu đều chửi thầm.

Đường đường là Thánh Nhân Vương còn già mà không đứng đắn như thế.

Đương nhiên, trong chuyện nam nữ, đừng nói là Thánh Nhân Vương, ngay cả chí tôn cũng không thể ngoại lệ, trừ phi là tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển chặt đứt dục vọng trong truyền thuyết.

“Nhưng nữ tử này có thân phận không bình thường, hình như nàng có liên quan đến cường giả thánh chủ của Xà Nhân tộc, nữ vương Medusa, khách nhân không đủ tự tin thì nên cẩn thận một chút tốt hơn.”

Lời này cũng làm rất nhiều thiên kiêu nóng lòng muốn thử bình tĩnh lại.

Tuy Xà Nhân tộc không phải chủng tộc chí cường không thể trêu chọc gì, nhưng không ai muốn bị một cường giả thánh chủ nhớ thương cả.

Hết chương 779.
Chương 780

Tuy trên cổ lộ chung cực có chấp pháp giả của Nhân tộc tuần tra, nhưng cũng không thể đảm bảo không bị dị tộc nào đó ám sát. Không có chút tự tin thì cũng không dám đấu giá mua vị công chúa Xà Nhân tộc này.

“Ta ra ba trăm viên tiên tủy.” Tiễn Đa Tài của Thiên Bảo tông nói.

“Ta ra bốn trăm viên!” Thiếu tông chủ của Chấn Lôi Tông cắn chặt răng mà nói.

Kế tiếp, một ít thiên kiêu không sợ Xà Nhân tộc cũng mở miệng muốn mua được vị công chúa Xà Nhân tộc này.

Mức độ nhiệt liệt của không khí còn dữ dội hơn những bảo bối được bán đấu giá trước đó.

Không có cách nào, nam nhân ấy mà.

Nhìn những nam tu mắt lộ ra ánh sao như sói đói kia, thiếu nữ Xà Nhân tộc dùng hai tay non mịn của mình ôm lấy đuôi rắn rồi thấp giọng nức nở.

“Mẫu thân...”

Bỗng nhiên, có một âm thanh quyến rũ vang lên.

“Ta ra năm trăm viên tiên tủy.”

Người lên tiếng là Hồ Thanh Thanh.

“Hả, Hồ Thanh Thanh muốn mua thiếu nữ Xà Nhân tộc này làm cái gì?”

“Chẳng lẽ là muốn tự mình dạy dỗ?”

Rất nhiều người đều kinh ngạc.

Mà trên căn phòng lầu hai, ánh mắt Quân Tiêu Dao vẫn luôn dán chặt lên thiếu nữ Xà Nhân tộc kia.

Dựa vào thần thức nhạy bén và khả năng tra xét của mình, hắn cảm thấy huyết mạch của thiếu nữ Xà Nhân tộc có chút không bình thường.

“Chẳng lẽ nàng ta là nữ nhi của cường giả thánh chủ, nữ vương Medusa kia?” Quân Tiêu Dao âm thầm suy nghĩ.

Thiên Nữ Diên bên cạnh lập tức nói: “Thần Tử đại nhân, chúng ta nhất định phải mua được nàng ta, có lẽ nàng ta sẽ có lợi cho hành trình đi đến Thái Ách thần miếu của chúng ta.”

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Hắn cũng biết sở dĩ Hồ Thanh Thanh muốn mua thiếu nữ Xà Nhân tộc, chỉ sợ cũng là vì Thái Ách thần miếu.

Nhận được sự ra hiệu của Quân Tiêu Dao, Lục Nhân Giáp mở miệng đấu giá.

“Tám trăm viên tiên tủy!”

“Thần Tử Quân gia lại muốn mua.”

“Có một Thiên Nữ Diên đẹp như thiên tiên còn chưa đủ sao, chẳng lẽ muốn chơi một rồng hai phượng?”

“Người ta là Hoang Cổ Thánh Thể, có vốn liếng này, chúng ta còn kém, còn kém...”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao ra giá, rất nhiều thiên kiêu đều tiếc nuối mà lắc lắc đầu.

Một là vì kiêng kị, không muốn tranh giành với Quân Tiêu Dao.

Hai là biết cho dù muốn giành cũng chưa chắc giành được.

Nội tình của Quân Tiêu Dao đủ khả năng treo Tiễn Đa Tài lên đánh.

“Đáng chết...” Hồ Thanh Thanh hít sâu, bộ ngực phập phồng.

Chỉ cần có Quân Tiêu Dao ở đây thì chắc chắn nàng sẽ chịu thiệt.

Thấy tình cảnh này, Thánh Nhân Vương trưởng lão cũng cười khổ lắc lắc đầu.

Quân Tiêu Dao vừa mở miệng thì những người khác căn bản không dám tranh giành với hắn.

Thiếu nữ Xà Nhân tộc trong lồng sắt thấy tình cảnh này thì cũng thấp thỏm đến cực điểm.

Rốt cục người mua được nàng có thân phận địa vị gì mà mọi người trong toàn trường lại không dám tranh chấp với hắn.

Trong đầu thiếu nữ lập tức hiện ra một hình tượng hung thần ác sát, người như vậy mới có thể khiến người ta sợ hãi.

Cuối cùng, thiếu nữ Xà Nhân tộc cũng không chút bất ngờ nào mà bị Quân Tiêu Dao mua được.

“Chư vị, mấy thứ kế tiếp xem như mấu chốt của buổi đấu giá này.” Giọng nói của Thánh Nhân Vương trưởng lão trở nên nghiêm túc.

Mọi người cũng nín thở chờ đợi.

Thứ đầu tiên được mang lên là một chí tôn khí, nhìn như một cây Hàng Ma Xử.

Chí tôn khí cũng không phải mặt hàng bán đầy ngoài đường. Hơn nữa chí tôn khí này cũng có vẻ cực kỳ cổ xưa, còn có tiềm lực lột xác.

Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua thì lập tức thu hồi ánh mắt.

Hắn không có hứng thú.

Cuối cùng, Hàng Ma Xử này bị Tiễn Đa Tài mua được với giá cao.

Kế tiếp, vật hi hữu thứ hai cũng được trình lên.

Đó là một bình ngọc, Thánh Nhân Vương trưởng lão mở cái nút của bình ngọc ra.

Chỉ thoáng chốc, có tiên quang lóng lánh, có linh khí tràn ra, có phù văn quy tắc lạc ấn trên hư không.

Mọi người ngửi được một hương vị, đều có cảm giác muốn mọc cánh thành tiên.

“Mảnh nhỏ tiên đan!”

Trong mắt mọi người bắn vụt ra ánh sao.

Bất cứ cái gì có liên quan đến tiên cũng có giá trị trân quý đến mức không thể cân nhắc.

Tiên Khí, tiên kinh, tiên thai, tàn tiên chi huyết…v…v….

Mà thứ trong bình ngọc này chính là mảnh nhỏ tiên đan trân quý đến cực điểm.

“Vật như vậy mà cũng có người nỡ lòng lấy ra bán đấu giá?” Có người nghi ngờ mà hỏi.

“Cũng bình thường, mảnh tiên đan tuy tốt, nhưng cũng phải xem có thể hấp thu được hay không, không đủ tư cách mà cưỡng chế luyện hóa thì chỉ có nước nổ tan xác mà chết.” Một ít người giải thích.

Kế tiếp, mảnh tiên đan bị mọi người tranh đoạt bán đấu giá.

“Ta ra năm trăm viên tiên tủy!”

“Ta ra bốn trăm!”

“Ta ra một ngàn!”

Lúc này, trong phòng của Quân Tiêu Dao lại truyền đến giọng nói của Lục Nhân Giáp.

“Hai ngàn tiên tủy!”

Không thể không nói, cái giá này thật sự trấn áp rất nhiều người, một ít thiên kiêu cũng lộ ra chút giãy giụa.

Thứ Quân Tiêu Dao muốn thì bọn họ cũng không dám tranh.

Tiễn Đa Tài đứng dậy, chắp tay và nói về hướng căn phòng của Quân Tiêu Dao: “Tại hạ cũng cảm thấy hứng thú đối với mảnh tiên đan này, ta nhận lỗi trước, xin đắc tội Thần Tử.”

Sau khi nói xong, Tiễn Đa Tài kêu giá ba ngàn tiên tủy.

Chiêu này cũng khiến rất nhiều người lau mắt mà nhìn Tiễn Đa Tài.

Cứ như vậy thì vừa không đắc tội Quân Tiêu Dao, lại có thể cạnh tranh thứ mình muốn một cách hợp lý.

Trong phòng, Quân Tiêu Dao bật cười, cũng không để ý lắm.

Hắn gọi Lục Nhân Giáp tới rồi nói một câu bên tai hắn ta.

Lục Nhân Giáp lập tức điên cuồng hít một hơi khí lạnh, như muốn hút hết khí lạnh trong phòng đi mất.

“Công tử, xa xỉ là một tội ác.”

Độ bạo tay của Quân Tiêu Dao khiến Lục Nhân Giáp chấn động.

“Đi đi.” Quân Tiêu Dao không để bụng.

Sau đó, giọng nói mang theo chút run rẩy của Lục Nhân Giáp vang lên: “Công tử nhà ta ra giá, năm Chứng Đạo Chi Ấn...”

Lời Lục Nhân Giáp nói làm cả bảo khuyết đều an tĩnh lại.

Đừng nói là những người khác, ngay cả thổ hào Tiễn Đa Tài cũng ngây ngẩn cả người, theo bản năng mà hỏi ngược lại: “Hắn đang nói cái gì?”

“Hình như là... Năm cái Chứng Đạo Chi Ấn...”

Một ít thiên kiêu khô khốc nói, sau đó nuốt nuốt nước miếng.

Hết chương 780.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK