Sâu trong bí tàng chí tôn, dao động pháp lực khủng bố đang tràn ngập.
Khí huyết kim sắc cả người Quân Tiêu Dao hôi hổi, tựa như một chiến thần lâm thế, thi triển ra các loại thủ đoạn, uy năng mênh mông.
Còn ma thi chí tôn kia thì ma ý cả người kích động, sát khí ngập trời.
Loại ma thi khủng bố này, đổi là thiên kiêu Thần Kiều Cảnh, thậm chí là Quy Nhất Cảnh nào cũng sẽ bị chụp thành vụn máu trong nháy mắt.
Cũng chỉ có loại yêu nghiệt không thể cân nhắc theo lẽ thường như Quân Tiêu Dao mới có thể chống lại.
Hơn nữa bên cạnh hắn còn có Khương Thánh Y, Tiên Thiên Đạo Thai của nàng cũng là chiến lực không thể bỏ qua.
Chỉ giơ tay nhấc chân mà như tương hợp với đạo, bàn tay trắng nõn phất ra, pháp lực mênh mông làm chấn động cả hư không.
Mà khi Quân Tiêu Dao ra tay cũng cảm nhận được điều này.
Dưới khí tức của Tiên Thiên Đạo Thai, bản thân Hoang Cổ Thánh Thể lại mơ hồ trở nên càng mạnh.
Điều này làm Quân Tiêu Dao nhớ tới vị Đại Đế cổ xưa có được Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai kia.
“Hay là hai loại thể chất này chồng lên nhau thì thật sự có thể sinh ra biến hóa vượt bậc như vậy?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chớp động.
Hắn không muốn biến thể chất của mình thành Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, bởi vì điều này không quá hiện thực.
Trừ phi có được nó thông qua khen thưởng đánh dấu.
Nhưng chuyện này cũng quá hư vô mờ mịt, không thể chỉ định khen thưởng đánh dấu được.
Quân Tiêu Dao chỉ nghĩ đến một loại khả năng khác.
Nói không chừng loại khả năng này có thể giúp hắn đối phó với ma thi chí tôn trước mắt.
Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao trực tiếp truyền âm với Khương Thánh Y: “Thánh Y tỷ, ta cần ngươi hỗ trợ.”
“Làm cái gì?” Khương Thánh Y trả lời.
“Đánh sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai của ngươi vào cơ thể ta, giao hòa với Thánh Thể của ta.” Quân Tiêu Dao nói.
“Cái này...” Khương Thánh Y cũng hơi ngẩn ngơ.
Nàng không ngờ Quân Tiêu Dao sẽ nghĩ ra biện pháp này.
Tuy nói Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai thật sự là một thể chất cực mạnh.
Nhưng cũng không có khả năng thông qua phương thức như vậy để đắp nặn ra.
“Tiêu Dao, chẳng lẽ ngươi muốn đắp nặn ra loại thể chất kia ra, nhưng nó không làm được thông qua truyền công đâu, phải làm như vậy... Như vậy...”
Khương Thánh Y nói một hồi rồi không nói nên lời nữa.
Tiên nhan tuyết trắng trong suốt nổi lên một màu đỏ nhợt nhạt.
Quân Tiêu Dao hơi sửng sốt, sau đó câm nín.
Mạch não của nữ nhân đều kỳ lạ như vậy sao?
“Thánh Y tỷ, ngươi nghĩ đi đâu vậy, ta chỉ muốn thử thông qua sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai để tăng cường sức mạnh Thánh Thể, xem có thể trấn áp ma thi chí tôn hay không.” Quân Tiêu Dao bất đắc dĩ trả lời.
“À, thì ra là vậy.” Khương Thánh Y cắn môi, có một tia ngượng ngùng và xấu hổ.
Thầm mắng mình nghĩ lệch cái gì chứ.
Lúc này, ma thi chí tôn dời mục tiêu đi, lập tức đánh thẳng về phía Khương Thánh Y.
Lấy sức mạnh thân thể Khương Thánh Y thì tuyệt đối không ngăn được một kích của ma thi chí tôn.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì bước ra một bước, chắn ở trước người Khương Thánh Y.
Oanh!
Hai bên va chạm, thân thể Quân Tiêu Dao trực tiếp bị đẩy lui, lại đụng vào một nơi mềm mại.
“Thánh Y tỷ?” Quân Tiêu Dao nghiêng đầu, Khương Thánh Y dang tay ra đón được hắn.
“Tiêu Dao, ngưng thần!”
Khương Thánh Y thầm quyết tâm trong lòng, trực tiếp thúc giục sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai trong cơ thể.
Thoáng chốc, một khí tức đại đạo tràn ngập ra.
Cơ thể Khương Thánh Y trong suốt lộng lẫy, cứ như tiên ngọc thượng thừa nhất.
Hư không chung quanh nàng có vô số phù văn lạc ấn, có đạo văn đang chảy xuôi.
Cảnh tượng này cực kỳ kinh người, Khương Thánh Y như sủng nhi của đại đạo thiên địa.
Các loại đạo văn, tiên huy, phù văn, hiện hóa ở quanh người nàng.
Tất cả đại đạo trong thiên địa như đang lót đường cho nàng.
“Đây là sức mạnh của Tiên Thiên Đạo Thai sao?” Quân Tiêu Dao tự nói.
Khó trách Tiên Thiên Đạo Thai là thể chất cường đại không kém gì Hoang Cổ Thánh Thể.
Loại thể chất gần với đạo này thật sự quá khủng bố, quả thực là sủng nhi của thiên địa.
Khương Thánh Y rót sức mạnh đại đạo của Tiên Thiên Đạo Thai vào cơ thể Quân Tiêu Dao.
Chỉ thoáng chốc, Tiên Thiên Đạo Thai và Hoang Cổ Thánh Thể cứ như xuất hiện cộng minh.
Sức mạnh hai bên có cảm giác như nước sữa hòa nhau.
Loại cảm giác này cực kỳ kỳ lạ.
Như là đạt tới trạng thái ** nào đó....
Sắc mặt Khương Thánh Y hơi ửng hồng, cắn chặt môi ngọc, không phát ra âm thanh.
Mà Quân Tiêu Dao thì cảm nhận được Hoang Cổ Thánh Thể của mình có uy năng càng cường hãn.
Như được tiêm máu gà.
Phía đối diện, hình như ma thi chí tôn cũng cảm nhận được bản năng nguy hiểm nào đó, hai mắt huyết sắc lập loè.
Động tĩnh như vậy cũng bị đám người Cơ Huyền chú ý tới.
“Sức mạnh của Tiên Thiên Đạo Thai, Quân Tiêu Dao kia muốn làm gì?” Đáy lòng Cơ Huyền hơi trầm xuống, mơ hồ có dự cảm không ổn.
Giờ phút này Quân Tiêu Dao được tiên quang bao phủ.
Thần huy kim sắc và ánh sáng đại đạo lập loè chung quanh hắn.
Tuy loại trạng thái này còn lâu mới so được với Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai chân chính.
Nhưng so với Hoang Cổ Thánh Thể đơn thuần thì đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
“Là lúc kết thúc tất cả.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói, giờ khắc này, hắn như thượng tiên cao cao tại thượng mà đưa ra quyết định.
Cho dù đối mặt với ma thi chí tôn, hắn cũng vô cùng tự tin.
Quân Tiêu Dao hoàn toàn thúc giục sức mạnh Hoang Cổ Thánh Thể, hư không chung quanh hắn bắt đầu có từng bóng dáng hiện ra.
Mỗi một bóng dáng đều thần thánh mà siêu nhiên, mang theo một luồng khí tức thánh cảnh.
Cứ như vô số những thánh chủ hiện lên trong hư không.
Cẩn thận đếm thì có chừng hàng vạn hư ảnh!
“Đây là... Thánh Thể Dị Tượng!”
Khương Thánh Y cũng phục hồi tinh thần, đè nén khác thường trong lòng xuống, nàng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì đồng tử chấn động.
Sự cường đại của Hoang Cổ Thánh Thể không chỉ giới hạn ở phương diện thân thể vô song.
Thánh Thể Dị Tượng này cũng là một đại sát chiêu.
Từ khi biết chiến đấu đến bây giờ, Quân Tiêu Dao còn chưa bao giờ vận dụng Thánh Thể Dị Tượng.
Không phải là hắn không dùng tới, mà là không ai có tư cách để hắn vận dụng.
Hiện giờ, đối mặt với ma thi chí tôn này, rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng tung ra Thánh Thể Dị Tượng, Vạn Thánh Triều Bái!
Hơn nữa dị tượng này còn thêm vào sức mạnh đại đạo của Tiên Thiên Đạo Thai.
Có thể hình dung ra uy năng thế nào!
Hết chương 87.
Chương 88 Đạo Thai Thánh Thể tương dung, Thánh Thể Dị Tượng trấn áp ma thi chí tôn, toàn trường chấn động! (2)
“Nguyên Thiên Chí Tôn, cát về với cát, đất về với đất, sau khi chết vẫn nên an tâm ngủ say đi.”
Quân Tiêu Dao giẫm lên hư không, khoanh tay mà đứng, sắc mặt hờ hững như thần linh.
Vào thời khắc này, vạn hư ảnh thánh nhân cùng khom người hành lễ trước Quân Tiêu Dao!
Cứ như đang bái lạy thần linh duy nhất trong thiên địa!
Cảnh tượng này thật kinh sợ nhân tâm!
Ầm ầm ầm!
Một đại uy thế khủng bố đè ép xuống!
Thần quang kim sắc chiếu khắp tứ phương, những ma thi bình thường đó trực tiếp bị nổ thành bụi mịn dưới uy năng đó!
Cho dù là ma thi chí tôn cũng chịu áp chế cực lớn, thực lực lại hạ xuống hơn bốn phần, hắc khí cả người bắt đầu xèo xèo tuôn khói trắng dưới thần quang chiếu khắp.
Hoang Cổ Thánh Thể vốn có tác dụng khắc chế đối với các loại sức mạnh tà dị.
Trải qua dị tượng phóng đại, hiệu quả này càng thêm nổi bật.
Chẳng những ma thi chí tôn bị áp chế mà tất cả sương xám trong toàn bộ bí tàng chí tôn đều bắt đầu tan rã dưới sức mạnh của Thánh Thể Dị Tượng.
Mà cùng thời gian đó, bên ngoài khu rừng Thái Hoang.
Quan Thiên Kính đang lơ lửng trong hư không kia vốn bị một mảnh sương xám bao phủ, không thể thấy rõ cảnh tượng trong đó.
Nhưng sương xám kia lại bắt đầu tan đi, sau đó cảnh tượng trong bí tàng chí tôn cũng xuyên qua Quan Thiên Kính mà hiển hiện trên vòm trời.
“Các ngươi xem, Quan Thiên Kính kia bắt đầu vận hành kìa!”
“Ồ, chẳng lẽ đó là thi thể của Nguyên Thiên Chí Tôn, sao lại ma hóa thế này?”
“Trời ạ, véo ta một cái, ta không nhìn lầm đó chứ, Thần Tử Quân gia đang đối chiến với ma thi chí tôn?”
“Đậu má, sao có thể!”
“Con mẹ nó cái này không hợp lẽ thường!”
Khi Quan Thiên Kính triển lãm ra cảnh tượng sâu trong bí cảnh Nguyên Thiên, toàn bộ khu rừng Thái Hoang đều sôi trào, một mảnh ồ lên!
Mấy vạn tu sĩ đều cứng họng, trợn tròn đôi mắt, như thấy được kỳ tích không có khả năng xuất hiện nhất!
Mọi người đứng thẳng bất động tại chỗ, miệng há thật to, không thể tin nổi!
Thậm chí cả vài vị trưởng lão bất hủ đạo thống ngồi xếp bằng trên vòm trời hư không cũng trợn mắt, thiếu chút nữa choáng váng rơi xuống từ không trung.
…
Gương mặt già nua của lão đạo nhân Đạo Cực Thiên Tông có chút dại ra, hơi há miệng thở dốc và nói: “Đó thật là... Thần Tử của Quân gia?”
Cả thánh nhân tu đạo nhiều năm, tâm tính lắng đọng lại như lão đạo nhân cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, có thể thấy được cảnh tượng này mang đến cho thế nhân chấn động mạnh đến mức nào.
“Không sai, là Thần Tử.” Giọng nói của trưởng lão Khương gia cũng mang theo một tia rung động.
Quân Tiêu Dao thân là con trai của Khương Nhu, cũng coi như một nửa người của Khương gia.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao có thể chống lại với ma thi cấp bậc chí tôn, trưởng lạo Khương gia cũng cực kỳ vui sướng.
“Có lẽ nên nghĩ cách gia tăng liên hệ giữa Thần Tử và Khương gia ta, ví dụ như liên hôn với Lạc Ly, vậy không tồi...”
Trong lòng trưởng lạo Khương gia đã bắt đầu tính toán nên hoàn toàn mượn sức Quân Tiêu Dao, cột hắn và Khương gia lại với nhau thế nào.
Dù sao đưa mắt nhìn vô số năm từ cổ chí kim cũng khó có thể nhìn thấy vài tên yêu nghiệt mới ở Thần Kiều Cảnh mà có thể chống lại ma thi chí tôn.
Trưởng lão Cơ Bang Ấn của Cơ gia giờ đã giống như tượng đất, cả người cứng đờ, nói không ra nửa câu.
Loại chấn động này quá lớn.
Còn trưởng lão của Tổ Long Sào và Long Bích Trì đều hoàn toàn thạch hóa.
Đặc biệt là Long Bích Trì, khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao thi triển Thánh Thể Dị Tượng, trấn áp ma thi chí tôn, một cảm giác sợ hãi và vô lực tột độ bao phủ tâm thần nàng.
Trước đó tuy Long Bích Trì có kiêng kỵ sợ hãi Quân Tiêu Dao, nhưng vẫn không cho rằng hắn không thể chiến thắng.
Ít nhất, đám người Long Ngạo Thiên còn đang bế quan tuyệt đối có tư cách chống lại, thậm chí đánh bại Quân Tiêu Dao.
Nhưng hiện tại, nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì trong đầu Long Bích Trì choáng váng, đứng cũng đứng không vững.
Hiện tại nàng cảm thấy, cho dù Long Ngạo Thiên xuất quan, muốn đánh bại Quân Tiêu Dao cũng là khó như lên trời.
Đừng nói những người khác, cho dù là Quân Chiến Thiên thì sắc mặt cũng đọng lại trong giây lát.
Sau đó là vẻ mặt ông ta trở nên mừng như điên.
Ban đầu ông ta muốn Quân Tiêu Dao tới tham gia bí tàng chí tôn là vì lộ mặt trước thế nhân, làm vẻ vang thanh danh.
Nhưng hiện tại, biểu hiện của Quân Tiêu Dao quá mắt sáng, có thể nói là kỳ tích, cả Quân Chiến Thiên cũng bị chấn động.
Không được mấy ngày thì tin tức này sẽ truyền khắp toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực.
Quân Tiêu Dao cũng sẽ trở thành đại danh từ vô địch của thế hệ trẻ!
Tất nhiên thanh thế của Quân gia cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
Còn về mấy vạn tu sĩ còn lại, nhìn thấy cảnh Quân Tiêu Dao được Vạn Thánh Triều Bái, giơ tay nhấc chân đã trấn áp ma thi trong Quan Thiên Kín, tâm thần họ cũng chấn động mãnh liệt.
Trong mắt họ tràn đầy kinh sợ và hoảng hốt.
“Uy năng của ma thi Nguyên Thiên Chí Tôn kia tuy không đủ một phần vạn lúc sinh thời, nhưng tuyệt đối không phải một thiếu niên có thể chống lại.” Một tu sĩ hít sâu và nói.
“Không sai, cho dù là cường giả Thông Thiên Cảnh và Thần Hỏa Cảnh thì muốn đối phó ma thi này cũng là trăm khó vạn khó.” Một trưởng lão Thần Hỏa Cảnh của thế lực lớn khẽ lắc đầu và nói.
“Thần Tử Quân gia khủng bố như vậy...”
Tất cả tu sĩ ở đây đều da đầu tê dại, thật lâu sau trong lòng vẫn không thể bình tĩnh.
Còn về những nữ tu sĩ đó, nhìn thấy Quân Tiêu Dao mặc một bộ bạch y, siêu nhiên như tiên, giơ tay nhấc chân đã lộ tiên tư tuấn tú, khiến các nàng thiếu chút nữa chảy nước.
Vô số nữ tu sĩ sắc mặt ửng hồng, ảo tưởng mình là Khương Thánh Y có thể tiếp xúc thân mật với Quân Tiêu Dao.
Mà giờ phút này, Quân Tiêu Dao trong bí tàng chí tôn cũng không biết ngoại giới đã oanh động vì hắn.
Toàn bộ tâm lực của Quân Tiêu Dao đều đặt vào chuyện đối phó ma thi chí tôn.
Không thể không nói, hiệu quả của Thánh Thể Dị Tượng vượt xa đoán trước của Quân Tiêu Dao.
Hắn vốn cho rằng, có thể làm ma thi chí tôn suy yếu mấy phần thực lực đã là không tồi.
Lại không ngờ còn có thể sinh ra hiệu quả tinh lọc sương đen tà khí trong cơ thể ma thi.
Trước mắt, thực lực của ma thi chí tôn đã bị áp chế tới cực điểm.
Quân Tiêu Dao bước ra một bước, giáng một chưởng ra.
Trong đó loáng thoáng mang theo sức mạnh khí huyết của Hoang Cổ Thánh Thể, oanh kích lên ngực ma thi chí tôn.
Khí huyết Hoang Cổ Thánh Thể có năng lực khắc chế cực mạnh đối với tà ám.
Hơn nữa có dị tượng trấn áp, sương đen trong cơ thể ma thi chí tôn lại bị đánh tan, xèo xèo tuôn ra khói trắng.
Lông đen trên thi thể ma thi chí tôn bắt đầu rơi xuống.
Cặp mắt đỏ như máu kia cũng dần dần trở về với hắc ám.
Hai điểm hồn hỏa như tàn đuốc trong gió thắp sáng trong đôi hốc mắt đó.
Quân Tiêu Dao biết đó là tia tàn niệm cuối cùng của Nguyên Thiên Chí Tôn.
Hết chương 88.
Chương 89 Tung ra Nguyên Hoàng Đạo Kiếm, trảm cánh tay Cơ Huyền, thu hết cơ duyên, công đức viên mãn (1)
“Hậu bối, là ngươi giúp bản tôn giải thoát sao...”
Từng thần niệm đứt quãng phát ra từ hồn hỏa, truyền vào đầu Quân Tiêu Dao.
“Không sai.” Quân Tiêu Dao cũng truyền lại thần niệm.
“Là Hoang Cổ Thánh Thể, không đúng... Là Hoang Cổ Thánh Thể đánh vỡ gông xiềng...”
Trong thần niệm kia cũng truyền đến dao động kinh dị.
Hiển nhiên, Quân Tiêu Dao đánh vỡ gông xiềng Thánh Thể cũng khiến Nguyên Thiên Chí Tôn bất ngờ.
“Tiền bối, vì sao ngài lại lưu lạc đến nước này?” Quân Tiêu Dao dùng thần niệm hỏi.
“Dị vực... Biến thiên... ngọn nguồn hắc ám...” Thần niệm đứt quãng kia truyền đến.
“Dị vực, ngọn nguồn hắc ám?” Quân Tiêu Dao hơi nhăn mày lại.
“Bản tôn như nhìn thấy, một dáng vẻ bạch y, đưa lưng về phía thương sinh, trấn áp ở cuối hắc ám, lẻ loi một mình, độc đoán vạn cổ...”
Tàn hồn của Nguyên Thiên Chí Tôn tiếp tục nói những lời Quân Tiêu Dao không thể lý giải.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng phỏng đoán ra, sở dĩ Nguyên Thiên Chí Tôn ngã xuống, hơn nữa sau khi chết thi thể còn dị hoá như thế, có lẽ có liên quan đến cái gọi là ngọn nguồn hắc ám và vật chất hắc ám kia.
Nhưng những điều đó cũng không phải thứ mà hiện tại Quân Tiêu Dao có thể tiếp xúc.
Lúc này, tàn hồn của Nguyên Thiên Chí Tôn lại truyền âm: “Mi tâm của ngươi có truyền thừa của bản tôn, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm...”
Quân Tiêu Dao hơi kinh ngạc.
Không hổ là cường giả chí tôn, mặc dù chỉ còn sót lại một tia tàn hồn, nhưng vẫn có cảm nhận cường hãn như vậy.
“Đã có truyền thừa... Vậy đó là duyên... Thứ kia, ở trong hộp gỗ...”
“Còn lại, có lẽ là ở đại lục... hạ giới...”
Tàn hồn của Nguyên Thiên Chí Tôn đứt quãng truyền đến, như tàn đuốc trong gió, chống đỡ không được bao lâu.
Quân Tiêu Dao ghi tạc hết tất cả vào lòng.
“Gia tộc của nàng... Cũng ở hạ giới... cổ phù kia là tín vật, làm ơn chiếu cố gia tộc của nàng một chút...” Nguyên Thiên Chí Tôn dùng thần niệm mà nói.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy.
Xem như hắn đã hiểu vì sao khi Cơ Huyền cầm cổ phù trong tay, những ma thi và ma thi Nguyên Thiên Chí Tôn đều không công kích gã.
Thì ra cổ phù kia là tín vật của Nguyên Thiên Chí Tôn và đạo lữ.
Mà đạo lữ của ngài ấy cũng có gia tộc di lưu tại hạ giới.
“Cuối cùng, làm ơn giúp bản tôn cát về với cát, đất về với đất...” Nguyên Thiên Chí Tôn dùng thần niệm nói.
Sau đó ngài lại là khom người bái một cái trước Quân Tiêu Dao.
Cảnh tượng này khiến mọi người trong ngoài bí tàng chí tôn đều kinh ngạc.
Bởi vì Quân Tiêu Dao và Nguyên Thiên Chí Tôn giao lưu bằng thần niệm, cho nên người ngoài cũng không nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ.
Nhưng có thể nhìn thấy thi thể của chí tôn cúi đầu trước Quân Tiêu Dao.
“Đây là chuyện gì, đường đường là chí tôn mà lại bái lạy Thần Tử Quân gia?”
Bên ngoài bí tàng, mọi người hít hà một hơi, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Thần Tử của Quân gia sâu không lường được.
Trong bí tàng, Quân Tiêu Dao cũng khẽ gật đầu, truyền âm thần niệm: “Tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ cố hết sức, an tâm đi thôi.”
Quân Tiêu Dao vung tay lên, pháp lực kim sắc mênh mông.
Thi thể của Nguyên Thiên Chí Tôn không còn gì ngăn cản mà trực tiếp biến thành một nắm bụi đất, theo đó mà tan đi.
Chí tôn một thế hệ cũng tiêu tán như vậy.
Mà đồng thời, phía Cơ Huyền thấy cảnh tượng như vậy, trái tim cũng thật lạnh lẽo, như trầm xuống đáy cốc, cả người đều đang run rẩy.
…
Từ khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao lấy Thánh Thể Dị Tượng trấn áp ma thi chí tôn, Cơ Huyền đã nhận ra không ổn.
Mà hiện tại, nhìn thấy ma thi bị Quân Tiêu Dao hoàn toàn đánh tan, sắc mặt gã trắng bệch như tờ.
Như vào mùa đông khắc nghiệt, bị ném tới hàn đàm, cả người phát run.
Gã luôn muốn cướp xong hộp gỗ thì trực tiếp lấy đại dịch chuyển phù bỏ chạy.
Nhưng Quân Vạn Kiếp lại cố tình gắt gao cuốn lấy gã, làm gã không có thời gian làm như vậy.
“Cơ Huyền, không phải ngươi nói nếu công tử có thể đánh bại ma thi chí tôn thì ngươi sẽ đứng chổng ngược đi tiểu sao, đến đây đi, ta nhìn đây.” Quân Vạn Kiếp cười lạnh trào phúng.
Cơ Huyền nghe vậy thì mặt tái cả đi, xấu hổ đến cực điểm, cảm thấy gương mặt nóng rát mà đau đớn.
“Đáng chết, ta nhất định phải có được hộp gỗ kia!” Cơ Huyền âm thầm cắn răng, sắc mặt hung tợn.
Thủ đoạn Quân Tiêu Dao bày ra đã sắp làm đạo tâm gã hỏng mất.
Hắn có thể giải quyết cả ma thi chí tôn, thử hỏi ai có thể làm được?
Tuy rằng trong đó có đủ loại nhân tố.
Nhưng kết quả lại không còn gì bàn cãi.
Nếu gã có được thứ trong hộp gỗ, nói không chừng ngày sau Cơ Huyền này còn có hy vọng đấu một trận với Quân Tiêu Dao.
Nhưng nếu không chiếm được, vậy cả đời Cơ Huyền chỉ có thể sống dưới cái bóng của Quân Tiêu Dao.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Cơ Huyền trở nên hung ác, trực tiếp thi triển ra một môn cấm thuật của Cơ gia.
Chỉ thoáng chốc, máu tươi cả người gã tràn ra, khí huyết thiêu đốt, cảnh giới lập tức tăng lên, cuối cùng đã đạt tới Quy Nhất Cảnh đại viên mãn.
“Cút ngay cho ta!”
Khí thế của Cơ Huyền đột nhiên bùng nổ, cánh tay phải dung hợp xương tay Thánh Nhân Vương giáng thẳng một quyền về phía Quân Vạn Kiếp.
Cho dù là Quân Vạn Kiếp, nhất thời không kịp phòng ngừa cũng trực tiếp bị đẩy lui.
Mà lúc này Quân Trượng Kiếm và Quân Tuyết Hoàng mới phản ứng lại, muốn tới lại không kịp nữa rồi.
Cơ Huyền nhân cơ hội này giơ một tay trực tiếp chộp lấy hộp gỗ kia.
“Ha ha, cơ duyên lớn nhất trong bí tàng chí tôn này là của ta, Quân Tiêu Dao, lần sau gặp lại thì chờ lau mắt mà nhìn đi.”
Cơ Huyền cười sang sảng một tiếng, chuẩn bị tung ra đại dịch chuyển phù rồi bỏ chạy.
Mà lúc này, sắc mặt Quân Tiêu Dao lại mang theo một tia châm chọc như có như không.
“Khi cõi lòng ngươi đầy hy vọng rồi mang đến cho ngươi tuyệt vọng thấu xương, chắc mùi vị này rất tuyệt diệu đấy.” Quân Tiêu Dao nhếch lên một nụ cười lạnh.
Hắn trực tiếp thúc giục Nguyên Hoàng Đạo Kiếm trong thần cung ở mi tâm.
Một thần quang lộng lẫy lao ra từ giữa mày hắn, có Đạo chi Quy Tắc tràn ngập.
Trong thần quang, một Trật Tự Thần Liên lộng lẫy bay ra, hóa thành một thanh đoản kiếm kim sắc dài khoảng một tấc, xông thẳng về hướng Cơ Huyền.
Chính là Nguyên Hoàng Đạo Kiếm!
Hết chương 89.