Mục lục
Thần Tử Hoang Cổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 726

Từ lúc hắn tu luyện đến nay, hầu như luôn quét ngang vô địch.

Có đôi khi, đứng trên đỉnh núi, không tìm thấy đối thủ cũng là một loại tịch mịch.

Thực lực của kiếm ma chuyển thế Diệp Cô Thần này rất mạnh, còn rất quyết đoán, dám chặt đứt quá khứ, trọng tố chân ngã.

Quân Tiêu Dao rất chờ mong, Diệp Cô Thần năng mang đến cho hắn một ít cảm giác mãnh liệt và nhiệt huyết đã lâu chưa được nếm trải.

“Đúng rồi, Thần Tử, có một tin tức khác, chắc ngài cũng sẽ quan tâm.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương nói.

“Chuyện gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.

“Ở chiến trường Hoang Thiên, Khương Thánh Y có được một quả tiên thai, lập tức bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, nghe nói có người sẽ gây bất lợi cho nàng, muốn triển khai bao vây tiễu trừ.”

“Có chuyện này?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao lặng im như hàn băng.

Tuy hắn không lộ ra phẫn nộ rõ ràng, nhưng đám người Kim Sí Tiểu Bằng Vương lại cảm thấy thân thể phát lạnh, cứ như máu cũng bị đông lại.

“Nghe nói đám thiên kiêu hậu nhân của Thái Cổ hoàng tộc gồm Long Hư Hoàng, Hoàng Cửu Diễm, Ngạc Tổ cũng có khả năng tham dự vào chuyện này.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương tiếp tục nói.

“Luôn có vài con kiến không biết tự lượng sức mình, một khi đã vậy, cứ chấm dứt trước khi bước lên cổ lộ chung cực đi.”

Quân Tiêu Dao vung tay áo lên, khí chất lập tức biến hóa, từ trích tiên biến thành một sát tiên!

“Đi đến chiến trường Hoang Thiên!”

Cuối đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực, cửa ải thứ mười tám tên là Hàm Cốc Quan.

Phía tây của Hàm Cốc Quan chính là khởi điểm bước lên cổ lộ chung cực. Mà ở hư không cách Hàm Cốc Quan trăm vạn có một mảnh chiến trường mênh mông vô tận.

Nói là chiến trường, nhưng nhìn lại cứ như một khối đại lục hoang dã lơ lửng trong trời sao vũ trụ.

Nghe đồn chiến trường Hoang Thiên này là một di tích cực kỳ cổ xưa, bởi vậy cũng để lại rất nhiều đại cơ duyên.

Tỷ như tiên thai, loại thiên địa kỳ trân gần như không có khả năng xuất hiện ở nơi khác, nhưng lại bị phát hiện ở chiến trường Hoang Thiên.

Mà lúc này, từ lúc chiến trường Hoang Thiên mở ra đã trôi qua thời gian rất lâu, rất nhiều thiên kiêu đều đang tranh phong trong đó.

Đương nhiên, cũng có một số thiên kiêu đứng bên ngoài xem mà không đi vào, bởi vì bọn họ sớm đã mỏi mệt trên con đường đi tới, đạo tâm đã hao mòn hầu như không còn.

Hiện tại bọn họ chỉ tò mò ai có thể đoạt được Chứng Đạo Chi Ấn, bước lên cổ lộ chung cực mà thôi.

Còn chuyện Diệp Cô Thần và Quân Tiêu Dao ước chiến cũng hấp dẫn rất nhiều thiên kiêu tiến đến.

Thậm chí cả một ít sinh linh bản xứ trên đế lộ cũng hội tụ tại đây xem náo nhiệt.

Trong hư không, một nam tử trung niên mặc thần giáp lộng lẫy mang theo một luồng uy áp chí tôn, trấn phục toàn trường.

Ông ta là người thủ hộ cửa ải Hàm Cốc Quan thứ mười tám của đế lộ, Đỗ Thác Chí Tôn.

Chiến trường Hoang Thiên là nơi khảo nghiệm cuối cùng, cửa ải chung cực của đế lộ, cực kỳ quan trọng.

Cho dù là Đỗ Thác Chí Tôn cũng không thể không để bụng, vẫn luôn trấn thủ ở nơi đây.

“Chậc chậc, tiên thai, đó là thứ mà bản tôn cũng sẽ rung động.” Đỗ Thác Chí Tôn cảm thán mà nói.

Cả ông ta còn rung động trước chí bảo thiên địa như tiên thai thì càng đừng nói là những thiên kiêu tham dự tranh phong kia. Vì có được tiên thai, tu ra tiên khí, chuyện gì bọn họ cũng dám làm.

Cạnh tranh công bằng một chọi một?

Căn bản không tồn tại!

“Nhưng làm bản tôn nghi hoặc chính là, con bé Khương gia kia có được tiên thai mà vì sao không trực tiếp luyện hóa đi?” Đỗ Thác Chí Tôn lắc đầu nói, trong mắt hiện ra sự nghi hoặc.

Tuy Khương Thánh Y bị tứ phương nhằm vào, nhưng nàng vẫn có thể dành ra thời gian để luyện hóa tiên thai mới đúng.

Lấy tư chất Tiên Thiên Đạo Thai của nàng thì nếu luyện hóa tiên thai cũng sẽ trở thành thiên kiêu cấm kỵ cao cấp nhất. Nhưng Khương Thánh Y lại không làm như vậy.

Lúc này, sâu trong chiến trường Hoang Thiên chỗ, trên một mảnh sa mạc hoang vu, một tiên ảnh đang cấp tốc lao đi.

Nàng mặc một bộ y phục trắng như tuyết, mái tóc màu bạc, tiên nhan tuyệt thế, thanh lệ thoát tục, dáng người thướt tha mà vô cấu, thân thể mềm mại duyên dáng, như một cây tuyết liên di thế, ngọc cơ tiên cốt, khí chất xuất trần.

Đó chính là Khương Thánh Y.

Chỉ là lúc này, trạng thái của nàng không được tốt lắm, tiên nhan tinh xảo như tranh vẽ đã tái nhợt không còn chút máu, tuyết y trên người lây dính những vết máu, cứ như huyết mai nở rộ, phối hợp với mái tóc bạc như sương tuyết đã làm lộ ra vẻ đẹp thật thê lương.

“Kiên trì thêm, kiên trì tiếp... Nhất định phải chờ được, hắn tới...” Khương Thánh Y đưa bàn tay ngọc lai đi máu tươi còn sót lại trên khóe môi.

Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng nàng cứ lọt vào đợt bao vây tiễu trừ của các thiên kiêu, vẫn luôn chạy trốn khắp nơi.

Còn người của Khương gia và Quân gia muốn trợ giúp nàng cũng bị quấy rầy và ngăn chặn, không thể kịp thời tiếp viện. Dù sao loại chí bảo thiên địa như tiên thai đủ để khiến người ta điên cuồng, không kẻ nào có thể kháng cự lại sự dụ hoặc đó.

Điều khiến Khương Thánh Y cảm thấy không ổn chính là, hình như một ít tiểu đầu sỏ đã âm thầm đạt thành hiệp nghị nào đó, bắt đầu toàn lực nhằm vào nàng.

Trong lúc Khương Thánh Y suy tư, phía trước bỗng có một bóng dáng hiện thân từ hư không.

Đó là một bóng hình xinh đẹp mặc Thanh Y, ngồi xếp bằng trên đài sen, lụa trắng che mặt, bao phủ tiên hoa, chỉ lộ ra một đôi mắt trong suốt như thu thủy.

Đó là Thần Nữ của Cơ gia, Cơ Thanh Y.

“Cơ Thanh Y, là ngươi.” Khương Thánh Y lộ ra vẻ mặt đề phòng, sức mạnh Tiên Thiên Đạo Thai trong cơ thể lưu chuyển.

“Khương Thánh Y, Thanh Y cũng không muốn tuyên chiến với ngươi, ta có thể dùng các loại kỳ trân để trao đổi tiên thai với ngươi.” Cơ Thanh Y nói.

Nàng không có sát ý, hoàn toàn không muốn ra tay.

“Ngươi biết chuyện này là không có khả năng.” Khương Thánh Y lắc đầu.

Tiên thai là vật trân quý đến mức nào, sao có thể trao đổi bằng bảo bối gì chứ. Hơn nữa nàng còn có ý tưởng của mình đối với tiên thai, không có khả năng giao cho người khác.

“Vậy lấy tiên kinh trao đổi, thế nào?” Cơ Thanh Y mỉm cười và nói.

“Cái gì, ngươi có tiên kinh?” Khương Thánh Y thật sự kinh ngạc.

Tiên kinh là vật cực kỳ hi hữu, nghe đồn là pháp môn vô thượng mà tiên thật sự để lại.

Hết chương 726.
Chương 727

Cho dù là ở một ít thế lực bất hủ, có lẽ cũng chỉ có một ít tiên kinh tàn khuyết mà thôi.

“Tất nhiên tiên kinh của ta cũng không phải hoàn chỉnh, nhưng có nửa bộ đủ để tu luyện ra thần thông tiên đạo.” Cơ Thanh Y nói.

Khương Thánh Y nhìn thật sâu vào Cơ Thanh Y. Cơ Thanh Y không chỉ là Thần Nữ của Hoang Cổ Cơ gia, mà còn là tiên nữ của Nhân Tiên Giáo.

Thân là truyền nhân của hai đại thế lực bất hủ, Cơ Thanh Y lại luôn kín tiếng, không danh chấn toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực như Quân Tiêu Dao.

Nhưng nàng ta tuyệt đối là người ẩn giấu sâu nhất, cả Khương Thánh Y cũng nhìn không thấu. Nhưng, Khương Thánh Y lại lắc lắc đầu.

Tiên thai của nàng sớm đã thuộc về người khác.

“Vậy sao, thật là đáng tiếc, ngươi bỏ lỡ cơ hội kết giao thiện duyên.” Cơ Thanh Y thở dài và nói.

“Kết giao thiện duyên, với ngươi sao?” Khương Thánh Y hỏi.

“Không phải ta, là truyền nhân Nhân Tiên Giáo thật sự, một tồn tại đã được định sẵn sẽ trở thành vô thượng, mà ta chỉ là người phụ trợ mà thôi, tiên thai này là muốn lấy được thay hắn.” Cơ Thanh Y đưa tay ngọc vén phần tóc đen trên thái dương lên, thản nhiên như nước mà nói.

“Truyền nhân Nhân Tiên Giáo thật sự?” Trong mắt Khương Thánh Y lộ ra một tia bất ngờ.

Đường đường là Thánh Nữ Nhân Tiên Giáo, Cơ Thanh Y rất sâu xa khó lường, thế mà chỉ là một người phụ trợ?

“Nhân Tiên Giáo cũng không phải là đại giáo bản thổ của Hoang Thiên Tiên Vực, mà tương tự thánh giáo, cũng truyền giáo từ tiên vực khác.”

“Tồn tại đã được định sẵn sẽ trở thành vô thượng kia chính là một vị truyền nhân nghịch thiên trầm miên rất nhiều kỷ nguyên ở chủ mạch Nhân Tiên Giáo.”

“Hắn cũng là một trong mười loại thể chất khủng bố đứng đầu trong ba ngàn thể chất, lai lịch bối cảnh còn là cấm kỵ.”

“Thậm chí có thể nói, bối cảnh của vị đó không kém hơn Quân Tiêu Dao.” Cơ Thanh Y nói.

Khương Thánh Y nghe thấy lời này thì có chút không thoải mái, nàng không thích có người so sánh với Quân Tiêu Dao.

Trong cảm nhận của nàng, Quân Tiêu Dao vĩnh viễn là nam tử đứng ở đỉnh cao, quan sát thương sinh.

“Ngươi không giao ra tiên thai, rồi lại không dung hợp tiên thai, chẳng lẽ là vì muốn để lại tiên thai cho Quân Tiêu Dao?” Cơ Thanh Y suy đoán.

Vẻ mặt Khương Thánh Y không thay đổi, trong mắt lại hiện lên một tia dao động.

Hiển nhiên Cơ Thanh Y đã đoán trúng.

“Tiên thai trân quý như thế, nếu ngươi dung hợp, cộng thêm Tiên Thiên Đạo Thai thì tuyệt đối có thể thăng hoa cực cảnh, đám người Long Hư Hoàng đều phải nếm mùi thất bại khi đối mặt với ngươi.”

“Mà ngươi lại cam tâm bị đuổi giết, bao vây tiễu trừ, bị thương, chỉ vì để tiên thai lại cho Quân Tiêu Dao?”

Cơ Thanh Y thở dài, nàng thật sự cảm thấy bất ngờ, chuyện này nằm ngoài dự đoán của nàng ta. Thứ quý giá như tiên thai đủ để khiến thủ túc phản bội, bạn tốt giết hại nhau.

Khương Thánh Y liều mạng giữ lại tiên thai không phải vì chính mình, mà muốn để lại cho Quân Tiêu Dao, là tình cảm khắc sâu thế nào mới có thể làm một người đưa ra lựa chọn phụng hiến thân mình như vậy?

“Xem ra lời đồn đãi quả nhiên không sai, trước đó ngươi vì Quân Tiêu Dao mà một đêm tóc đen hóa bạc.”

“Hiện tại, lại vì hắn mà dùng tánh mạng bảo vệ tiên thai, chỉ vì để lại cho hắn luyện hóa.” Cơ Thanh Y thở dài.

Loại cảm tình này khiến người ta rung động.

“Đừng nói lời dư thừa, ta sẽ không giao tiên thai cho ngươi.” Trong đôi mắt Khương Thánh Y hiện ra tia quyết tuyệt.

Tuy rằng tiên thai này rất phù hợp với Tiên Thiên Đạo Thai của nàng. Nhưng so với Quân Tiêu Dao bước vào đế lộ trễ hơn thì hắn mới càng cần tiên thai.

Tuy Khương Thánh Y bị thương, nhưng nàng cũng tự tin có thể đánh một trận với Cơ Thanh Y để bảo vệ tiên thai.

Đồng mắt Cơ Thanh Y trở nên thâm thúy, có một khắc hình như nàng muốn điều động pháp lực.

Nhưng cuối cùng, Cơ Thanh Y từ bỏ.

“Quân Tiêu Dao vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh, còn không biết có thể trở ra hay không, trong khoảng thời gian này, nếu ngươi chịu không được thì chẳng phải tiên thai nhường không cho người khác?”

Chuyện Quân Tiêu Dao rời khỏi tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh còn chưa truyền tới Hàm Cốc Quan nhanh như vậy, càng không thể trực tiếp truyền tới chiến trường Hoang Thiên.

“Chuyện này không liên quan đến ngươi, ta sẽ tự lấy tánh mạng bảo vệ.” Khương Thánh Y lạnh lùng nói.

“Vậy Khương Thánh Y, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.” Cơ Thanh Y hơi lắc đầu, chợt rời đi.

Trong lòng nàng có kiêng kỵ.

Nàng không chỉ kiêng kỵ thực lực của Khương Thánh Y, càng kiêng kỵ Quân Tiêu Dao đứng sau lưng Khương Thánh Y.

Cơ Thanh Y từng chứng kiến sự lợi hại của Quân Tiêu Dao, tuy nàng cũng không cho rằng, Quân Tiêu Dao có thể mạnh hơn vị truyền nhân thần bí kia của Nhân Tiên Giáo. Nhưng ít ra, Cơ Thanh Y vẫn không đắc tội nổi.

Cho nên nàng từ bỏ.

Nhìn thấy Cơ Thanh Y rời đi, Khương Thánh Y cũng khẽ buông lỏng một hơi.

Cơ Thanh Y được xem là một trong những thiên kiêu ẩn sâu nhất của Hoang Thiên Tiên Vực, nếu nàng thật sự ra tay, mặc dù Khương Thánh Y có thể thoát đi, nhưng phỏng chừng cũng sẽ tiếp tục bị thương.

“Ta phải lưu trữ tiên thai này cho Tiêu Dao, chờ hắn tới chiến trường Hoang Thiên rồi tự tay giao cho hắn.” Khương Thánh Y lẩm bẩm.

Tưởng tượng đến bóng dáng bạch y kia, khóe miệng Khương Thánh Y bất giác hiện ra một nụ cười. Phối hợp với tiên nhan xinh đẹp thoát tục của nàng, càng hiện ra một vẻ đẹp siêu thoát phàm trần.

Trong cơ thể nàng, lúc nào Tiên Thiên Đạo Thai cũng đang rung động, cứ như thúc giục Khương Thánh Y mau chóng luyện hóa tiên thai này.

Nhưng Khương Thánh Y vẫn luôn áp chế.

Nàng biết nếu luyện hóa nó thì nàng có khả năng tu ra ba, bốn, thậm chí năm luồng tiên khí. Nhưng nàng vẫn không chịu làm như vậy.

Bởi vì trong lòng nàng, Quân Tiêu Dao mới là quan trọng nhất.

Kế tiếp, lại qua chừng một tháng, Quân Tiêu Dao xuất phát từ Hổ Lao Quan cũng một đường đẩy ngang đến đây.

Đối với thiên kiêu tầm thường, đi mỗi bước trên đế lộ đều tràn ngập nguy cơ, nhưng với Quân Tiêu Dao thì quả thực như giẫm trên đất bằng, dạo chơi trong hậu hoa viên nhà mình.

Hiện tại lấy thực lực của Quân Tiêu Dao, trên đế lộ đã không còn cái gì có thể uy hiếp được hắn.

Hết chương 727.
Chương 728

Quân Tiêu Dao có thể một tay đẩy ngang dị thú tinh không, mạch nước ngầm hư không, các loại hiểm địa…

Còn tinh không đạo phỉ nhìn thấy Quân Tiêu Dao từ đằng xa đã sợ tới mức tránh lui.

Quân Tiêu Dao như một bạch y thần vương cất bước trong ngân hà, đẩy ngang tất cả trên đường đi.

Lấy tốc độ này, rất nhanh Quân Tiêu Dao có thể tới được chiến trường Hoang Thiên.

Nhưng trong hơn một tháng đó, thế cục trên chiến trường Hoang Thiên cũng thay đổi bất ngờ.

Không chỉ những thiên kiêu của Thái Cổ hoàng tộc như Long Hư Hoàng, Hoàng Cửu Diễm, hậu nhân Ngạc Tổ… muốn nhằm vào Khương Thánh Y, còn có những thiên kiêu tiểu đầu sỏ đến từ cổ tinh vực cũng liên hợp lại với nhau.

Hình như bọn họ đã đạt thành hiệp nghị nào đó với đám người Long Hư Hoàng. Đám người Long Hư Hoàng tiến đến bao vây tiễu trừ Khương Thánh Y, mà thiên kiêu tiểu đầu sỏ cổ tinh vực thì đi ngăn cản những người viện trợ Khương Thánh Y.

Chiến trường Hoang Cổ, trên một địa giới, vài bóng dáng đang hội tụ về một hướng.

Trong đó có một thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa thanh xuân phơi phới, đó chính là Khương Lạc Ly.

Đôi mắt nàng sáng lấp lánh, mũi quỳnh cao cao, môi như bôi son, dung mạo xinh đẹp kiều diễm, cứ như một mỹ nhân nho nhỏ chạm ngọc.

Chỉ là lúc này, trên khuôn mặt nhỏ của nàng tràn ngập nôn nóng, nói: “Những tên đó quá làm càn, dám ngang nhiên bao vây tiễu trừ Thánh Y tỷ.”

Trước đó bởi vì Quân Tiêu Dao, giữa Khương Lạc Ly và Khương Thánh Y xuất hiện một chút ngăn cách. Nhưng chuyện đó cũng không thể ảnh hưởng đến thân tình của Khương Lạc Ly và Khương Thánh Y.

“A... Nếu Quân Tiêu Dao ở đây thì bọn họ dám làm càn như thế sao?” Một nam tử oai hùng trên bàn tay có thần ấn đứng bên cạnh lộ ra một nụ cười lạnh.

Đó là quái thai cổ đại của Khương gia, Thần Ấn Vương Thể, Khương Thiên Diễn.

“Mặc kệ thế nào, chúng ta mau đi cứu người đi.” Một nam tử khác là Khương Hư Linh nói.

Nhưng đúng lúc này, phía trước bỗng có mười mấy bóng dáng xuất hiện.

Nhìn thấy những người đó đột nhiên hiện thân, khuôn mặt nhỏ của Khương Lạc Ly trầm xuống.

Cầm đầu là một nam tử có mái tóc dài đỏ đậm, có khí tức cuồng bạo như liệt hỏa, tu vi cũng đạt tới Thánh Nhân Cảnh.

“Thì ra là tiểu đầu sỏ của cổ tinh vực Xích Viêm - Cổ Viêm.” Khương Thiên Diễn nhíu mày.

Tính ra Cổ Viêm này cũng có chút truyền kỳ. Nghe đồn ban đầu gã là đệ tử của một thế lực nhỏ không biết tên tuổi trên cổ tinh vực Xích Viêm, sau đó ngoài ý muốn rơi vào cấm địa của cổ tinh vực Xích Viêm, Sí Diễm Thâm Uyên, bị Thượng Cổ Viêm Ma trong đó cắn nuốt.

Nhưng cuối cùng, chẳng những Cổ Viêm không chết, ngược lại còn dung hợp với Thượng Cổ Viêm Ma kia, khống chế được sức mạnh liệt diễm, cường thế quật khởi.

Sau khi bước lên đế lộ, gã một đường quét ngang tứ phương, hiện giờ cũng trở thành một tiểu đầu sỏ tiếng tăm lừng lẫy.

Ngoài ra, thực lực của thiên kiêu bên người Cổ Viêm cũng không yếu, không kém cỏi hơn tiểu đầu sỏ bao nhiêu.

“Chư vị, các ngươi muốn đi đâu vậy?” Cổ Viêm cười nói.

“Mau tránh ra, bổn cô nương không có thời gian nói chuyện phiếm với ngươi!” Khương Lạc Ly khẽ kêu lên.

“Hòn ngọc quý trên tay Khương gia, quả thực là xinh đẹp động lòng người, không biết Cổ mỗ có không may mắn được bàn về nhân sinh và lý tưởng với cô nương không?” Cổ Viêm mỉm cười và nói.

Thực lực của gã rất mạnh, dung mạo thanh tú, còn trở thành tiểu đầu sỏ, cũng là một ngôi sao lóa mắt trên đế lộ.

“Chỉ dựa vào thứ xấu xí như ngươi mà cũng xứng sao?”

“Thực lực không bằng một ngón tay của Tiêu Dao ca ca, còn dung mạo, lấy bản mặt của ngươi đi so với Tiêu Dao ca ca chính là sỉ nhục!”

Mồm mép của Khương Lạc Ly không hiền lạnh, Cổ Viêm nghe vậy thì tươi cười trên mặt cũng biến mất.

“A... Quân Tiêu Dao kia tiến vào tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh, còn không biết có thể tồn tại đi ra hay không, thích một người chết có gì tốt.”

“Ngươi làm càn!” Khương Lạc Ly phồng má lên, trong mắt phun ra lửa.

Khương Thiên Diễn bên cạnh thì tiến lên một bước, lạnh lẽo nói: “Muốn ngăn cản chúng ta cứu viện Khương Thánh Y thì cứ việc nói thẳng, cần gì loanh quanh lòng vòng chứ?”

“Nếu đã hiểu thì tốt, các ngươi muốn an an tĩnh tĩnh ngồi xuống, hay là muốn đánh một trận hả?” Trong mắt Cổ Viêm có lửa nóng đang dâng trào.

Trong mơ hồ, sau lưng gã như có hư ảnh một Thượng Cổ Viêm Ma khủng bố hiện lên.

“Ta chỉ có chút tò mò, đám người Long Hư Hoàng đã hứa hẹn cho các ngươi cái gì mà khiến các ngươi nguyện ý giúp hắn?” Khương Thiên Diễn lạnh lùng nói.

“Ngươi không cần biết chuyện này.” Cổ Viêm lạnh nhạt nói.

Bọn họ và đám người Long Hư Hoàng đã đạt thành hiệp nghị, tất nhiên có thể được lợi. Nếu không Cổ Viêm cũng sẽ không ngốc đến mức trợ giúp người khác không công.

“Một khi đã vậy, thế thì để ta lĩnh giáo xem rốt cuộc Thượng Cổ Viêm Ma mạnh đến mức nào!”

Khương Thiên Diễn ra tay, tung ra một thần ấn, Thần Ấn Vương Thể bị thúc giục, khí tức mạnh mẽ tuyệt đối. Thân là quái thai cổ đại của Khương gia, thực lực của hắn là không thể nghi ngờ.

“Ha ha, ta cũng muốn thử xem, rốt cuộc quái thai cổ đại của Khương gia có mấ phần bản lĩnh thật sự!” Cổ Viêm cũng ra tay.

Đám người Khương Lạc Ly, Khương Hư Linh không chút do dự mà tấn công.

Trong nhất thời, hai bên giao chiến, pháp lực tuôn trào, kinh thiên động địa.

Đồng thời, ở một nơi khác trên chiến trường Hoang Thiên.

Ba bóng dáng cũng đang ngự không mà đi.

Nam tử đi đầu mặc trường bào màu thuần trắng, trên eo có vắc một hồ lô rượu, trong tay chống một cây dù, mái tóc đen dài tung bay, dung mạo cũng tuấn mỹ vô song.

Đó chính là quái thai cổ đại của Quân gia, Túy Ngọa Sa Trường - Quân Mạc Tiếu.

Ở bên cạnh hắn lại là hai vị Tự Liệt Quân Lăng Thương và Quân Mộc Lan.

“Tc đó ở thế giới Tiên Cổ, khi Quân gia chúng ta rơi vào nguy cơ, Khương gia cũng ra tay viện trợ, lần này đến phiên chúng ta trợ giúp bọn họ.” Quân Mạc Tiếu nói.

“Không sai, lẽ ra nên như vậy, cả bọn Quân Vô Song cũng nên hành động.” Quân Lăng Thương nói.

Khi nghe thấy Khương gia rơi vào khốn cảnh, Quân gia sẽ không đứng nhìn, đây là tình nghĩa của hai nhà.

Cũng đúng lúc này, phía trước bỗng có cả trăm bóng dáng chi chít xuất hiện, hơn mười người cầm đầu đều là thiên kiêu cường giả cấp bậc tiểu đầu sỏ.

“Hả?” Quân Mạc Tiếu hơi nheo mắt lại.

“Các ngươi làm vậy có có ý gì?” Quân Lăng Thương lạnh nhạt hỏi.

“Chư vị Tự Liệt của Quân gia, các ngươi cũng không nên tham dự vào chuyện của Khương gia.” Trong nhóm người này có một tiểu đầu sỏ đi ra.

Đó là một nam tử khuôn mặt tục tằng, khí tức mang theo ma ý, hắn là truyền nhân của thế lực bất hủ Chiến Ma Động trên cổ tinh vực nào đó.

Hết chương 728.
Chương 729

“Không sai, chúng ta cũng không muốn trở mặt với Quân gia.” Một nam tử mặc hoàng bào đẹp đẽ đi ra.

Hắn là Thái Tử của Thiên Diệu thần triều, hơn mười vị tiểu đầu sỏ còn lại đều có lai lịch khác nhau, đều là nhân trung long phượng có thiên tư bất phàm, bảy tám chục thiên kiêu còn lại cũng không yếu hơn tiểu đầu sỏ bao nhiêu.

“Để các ngươi hưng sư động chúng như thế cũng vinh hạnh của Quân mỗ, nhưng...” Quân Mạc Tiếu đột nhiên thay đổi đề tài.

“Các ngươi... Chống đỡ được ta sao?”

Sau khi tiếng nói của Quân Mạc Tiếu vừa dứt thì một luồng khí tức khủng bố phóng thích ra, khí tức này khiến sắc mặt của các tiểu đầu sỏ gồm truyền nhân của Chiến Ma Động, Thái Tử Thiên Diệu thần triều đều mơ hồ biến ảo.

Quân Mạc Tiếu không bước lên Hoang Thiên Thánh Bảng là bởi vì hắn không có hứng thú.

Nếu Quân Mạc Tiếu muốn tranh bảng thì Diệp Cô Thần chưa chắc có thể dễ dàng giành được vị trí đứng đầu Hoang Thiên Thánh Bảng như vậy. Cũng bởi vậy, những tiểu đầu sỏ cổ tinh vực đó cũng rất coi trọng Quân Mạc Tiếu, một lần tới cả trăm người, còn có hơn mười tiểu đầu sỏ trấn trận.

Thái Tử của Thiên Diệu thần triều nói: “Tất nhiên chúng ta khó có thể ngăn cản ngươi, nhưng chỉ kéo dài thì vẫn làm được.”

“Vậy cứ thử xem.” Quân Mạc Tiếu lạnh nhạt nói.

Kế tiếp không có lời dư thừa nào nữa, Quân Mạc Tiếu, Quân Lăng Thương, Quân Mộc Lan chiến đấu với hơn trăm thiên kiêu.

Chỉ một mình Quân Mạc Tiếu đã cần một lượng lớn người áp chế, vậy mới có thể miễn cưỡng kéo dài thời gian.

Phía bên kia, các Tự Liệt khác gồm Quân Vô Song cũng bị một vài tiểu đầu sỏ quấy rầy và dây dưa, khó có thể gấp rút tiếp viện trong thời gian ngắn.

Ở nơi hoang vu nhất bên cạnh chiến trường Hoang Thiên, Khương Thánh Y kéo thân thể mỏi mệt đi đến chỗ này.

“Không được, nếu tiếp tục trốn thì chỉ có thể rời khỏi chiến trường Hoang Thiên, nhưng nếu vậy thì càng dễ bị nhắm vào.” Khương Thánh Y mỏi mệt nói.

Tiên nhan của nàng đã tái nhợt như tờ, lớp áo trắng như tuyết trên người là những vết máu loang lổ, có vẻ cực kỳ chói mắt.

Vì bảo vệ tiên thai, thậm chí nàng còn không có thời gian cướp lấy Chứng Đạo Chi Ấn.

Có thể nói, Khương Thánh Y đã trả giá quá nhiều quá nhiều vì Quân Tiêu Dao, nhưng nàng lại không oán không hối hận.

Đúng lúc này, một tiếng nói mang theo ý nghiền ngẫm bỗng vang lên: “Khương Thánh Y, ta đã chơi chán trò mèo vờn chuột rồi, cũng nên kết thúc đi.”

Sau khi giọng nói này truyền ra, nơi xa có rất nhiều điểm đen hiện lên, đó là tùng thiên kiêu đế lộ đang bao vây đến nơi này.

Mở miệng là một nam tử oai hùng trên đầu có long giác, sau lưng có cánh phượng hoàng.

Khí tức của gã có cảm giác áp bách khiến người ta hít thở không thông, như một con dị thú Hồng Hoang viễn cổ xuất hiện đương thời, khí tức huyết mạch trên người cực kỳ nồng đậm.

Đó là Long Hư Hoàng có được Long Hoàng Thể vô thượng.

“Khương Thánh Y, cần gì phải giãy giụa chứ, ngoan ngoãn giao tiên thai ra thì sẽ tránh khỏi bị nổi đau da thịt.” Trên vòm trời ở một hướng khác có mưa lửa phất phới, một nam tử mặc trường bào quý giá màu đỏ rực, trên lưng có cánh phượng hoàng đạp ngọn lửa đầy trời mà đến.

Hắn là quái thai cổ đại của Vạn Hoàng Linh Sơn, Hoàng Cửu Diễm.

“Nếu ả không thức thời thì trực tiếp nuốt sống ả!” Một giọng nói khàn khàn thô ráp vang lên, đó là một tráng hán đầu trọc, trên người bao trùm lân giáp màu đen, đôi mắt là đồng tử dựng thẳng màu lục đậm, mang theo dã tính khát máu.

Đó là hậu nhân của Ngạc Tổ của Thượng Cổ Ngạc Hồ.

Ba thiên kiêu Thái Cổ hoàng tộc này đều là tồn tại đứng trên đỉnh cao đế lộ.

Ngoài ra còn có mấy trăm thiên kiêu hội tụ ở chung quanh, đều là thiên kiêu của các cổ tinh vực. Trong đó cũng có không ít tiểu đầu sỏ, có hơn mười người.

Cũng có thiên kiêu của Hoang Thiên Tiên Vực, nhưng họ chỉ tạm thời đứng đằng xa quan sát. Rốt cuộc Khương gia cũng là một trong Ngự Tam Gia của Hoang Thiên Tiên Vực, bối cảnh của Khương Thánh Y cũng rất có lực chấn nhiếp.

Những thiên kiêu Hoang Thiên Tiên Vực đó không dám tùy tiện tham gia, chỉ có thể nhân cơ hội làm việc.

“Lúc này, sợ là Khương Thánh Y thật sự phải giao ra tiên thai.” Một nữ tử mặc váy hồng dung mạo hoàn mỹ không tỳ vết lẩm bẩm nói.

Nàng là Nhan Như Mộng của Yêu Thần Cung.

“Ai nha, vậy thì phiền phức, sao cứu viện còn chưa tới chứ.” Bên kia, một loli đáng yêu mặc váy đen mà nói.

Nàng chính là Tiểu Ma Tiên của Ma Tiên Giáo.

Tiểu Ma Tiên xem như cũng có quan hệ khá tốt với Quân Tiêu Dao, mà Khương Thánh Y và Quân Tiêu Dao thế nào thì không cần nhiều lời. Cho nên Tiểu Ma Tiên cũng không muốn nhìn thấy Khương Thánh Y xảy ra chuyện gì.

Nhưng dựa vào sức của một mình nàng ta lại không xoay chuyển được chiến cuộc.

Chỉ tính đến tiểu đầu sỏ đã có hơn mười vị, cộng thêm ba thiên kiêu hoàng tộc bọnLong Hư Hoàng, đội hình này quả thực rất khủng bố.

“Quả nhiên, vẫn khó có thể tránh được vận mệnh bị bao vây tiễu trừ.” Cơ Thanh Y cũng hiện thân, nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng ta khẽ lắc đầu.

Nếu Khương Thánh Y sớm giao tiên thai cho nàng thì cần gì rơi vào kết cục như vậy.

“Thanh Y tiên tử, vì sao trước đó ngươi không trực tiếp đoạt lấy tiên thai, ta cũng tiện mang về cho chủ nhân.”

Bên người Cơ Thanh Y còn có một nữ tử, khuôn mặt mỹ diễm, khí tức bất phàm, tu ra hai luồng tiên khí, có thể sánh ngang với tiểu đầu sỏ.

Khó có thể tưởng tượng, một tiểu đầu sỏ lại nhận người khác là chủ.

“Khương Thánh Y có Tiên Thiên Đạo Thai, vốn không phải đối tượng dễ dàng đối phó, nhưng người mà ta thật sự kiêng kỵ là Quân Tiêu Dao sau lưng nàng.” Cơ Thanh Y nói.

Nàng ẩn giấu thật sâu, cũng thực cẩn thận, bởi vì đã từng chứng kiến sự cường đại của Quân Tiêu Dao, cho nên trừ phi bất đắc dĩ, nếu không nàng tuyệt đối không đi trêu chọc Quân Tiêu Dao.

“Quân Tiêu Dao kia thật sự mạnh như trong lời đồn sao, tuy hắn cũng giống như chủ nhân, có được thể chất cấm kỵ trong mười vị trí đứng đầu, nhưng Hoang Cổ Thánh Thể đã xuống dốc, đã bị định sẵn là không có khả năng tái hiện huy hoàng.”

Nữ tử kia tên là Trần Phỉ, là tùy tùng của truyền nhân Nhân Tiên Giáo thần bí kia, cũng giống như tùy tùng của Bá Vương trước kia Quân Tiêu Dao gặp được, Trần Phỉ cũng không phải thiên kiêu của Hoang Thiên Tiên Vực, mà là thông qua phương pháp đặc thù để nhập cư trái phép đến đế lộ này, tới tìm hiểu tin tức vì chủ nhân.

Nàng ta đang úp mở phê bình về chuyện Cơ Thanh Y không đoạt lấy tiên thai.

Hết chương 729.
Chương 730

“Ngươi không phải người của Hoang Thiên Tiên Vực, tất nhiên không hiểu được, Quân Tiêu Dao có được uy danh và địa vị kiểu gì như thế nào ở Hoang Thiên Tiên Vực.” Cơ Thanh Y nói.

“Thì đã sao, cũng chả là gì khi đứng trước mặt chủ nhân.” Trần Phỉ bĩu môi mà nói.

Trong cảm nhận của nàng ta, chủ nhân nhà nàng, truyền nhân Nhân Tiên Giáo chính là tồn tại không ai địch nổi, đã được định sẵn là chúa tể của thời đại này.

Mà lúc này, Khương Thánh Y bị quân địch bao vây, trên dung nhan thanh lệ tuyệt luân không có chút hoảng loạn sợ hãi nào. Thân là Thần Nữ Khương gia, còn có Tiên Thiên Đạo Thai, đạo tâm của Khương Thánh Y đã sớm không gì phá nổi.

Lúc này nàng rất trấn định, thản nhiên mở miệng nói: “Các ngươi thật sự quyết định muốn trở thành kẻ thù của Khương gia và Quân gia?”

Lời Khương Thánh Y nói làm sắc mặt một ít tiểu đầu sỏ cổ tinh vực có chút mất tự nhiên.

Sau lưng Khương Thánh Y chính là Hoang Cổ Khương gia.

Mà Hoang Cổ Quân gia và Hoang Cổ Khương gia như mặc chung một cái quần, luôn cùng chung kẻ địch. Đắc tội một Khương Thánh Y tương đương với kết thù với hai đại Hoang Cổ thế gia.

Nhưng nghĩ đến khen thưởng bọn họ có thể lấy được, những tiểu đầu sỏ cổ tinh vực đó lập tức trấn định lại.

Đám người Long Hư Hoàng đã hứa với bọn họ, chỉ cần ba người Long Hư Hoàng có thể lấy được tiên thai, mỗi người bọn họ đều có được ít nhất một Chứng Đạo Chi Ấn.

Thậm chí còn có khen thưởng Tiên Tủy.

Chứng Đạo Chi Ấn không phải thứ mà ai cũng có thể lấy được, cho dù là tiểu đầu sỏ cũng chưa chắc có thể giành được một cái. Bởi vậy có thể thấy được, điều kiện này của Long Hư Hoàng mê người đến mức nào.

Mà lấy thực lực của đám người Long Hư Hoàng thì thật sự có thể giành được không chỉ một Chứng Đạo Chi Ấn. Đây là hiệp nghị giữa bọn họ.

“Ha hả, đừng lấy Khương gia và Quân gia ra đè người, đến lúc các thế lực Tổ Long sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Thượng Cổ Ngạc Hồ liên thủ thì chẳng lẽ còn không đối phó được Khương gia và Quân gia?” Trên mặt Long Hư Hoàng hiện ra một nụ cười khinh miệt và không để bụng.

Thế lực sau lưng gã không sợ Khương gia chút nào, chỉ là đám người Long Hư Hoàng không biết thế lực của mình đã sớm bị Quân gia tiêu diệt.

“Đúng vậy, đúng vậy, có Thái Cổ hoàng tộc chống lưng thì chúng ta sợ cái gì?”

Những tiểu đầu sỏ cổ tinh vực đó nghe vậy thì càng thêm thả lỏng, có Thái Cổ hoàng tộc bảo vệ thì bọn họ càng không cần sợ.

“Tiên thai thì chỉ có một, các ngươi có ba người nên chia như thế nào?” Khương Thánh Y lập tức nói.

“Đừng chơi chiến thuật này, chuyện này cũng không cần ngươi nhọc lòng.” Long Hư Hoàng đánh giá Khương Thánh Y, như đang đánh giá một con thú bị nhốt trong lồng.

“Các ngươi không sợ Tiêu Dao đến thì sẽ tiêu diệt toàn bộ các ngươi à?” Khương Thánh Y tiếp tục nói, muốn kéo dài một chút thời gian.

Trong mắt Long Hư Hoàng hiện lên một tia lạnh lẽo, gã nói: “Tạm thời không nói đến Quân Tiêu Dao có thể đi ra từ tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh hay không, dù có thể đi ra thì ta cũng không sợ hắn!”

Dù sao Long Hư Hoàng cũng đã tu luyện ra ba luồng tiên khí, càng mạnh hơn tiểu đầu sỏ bình thường.

Trong dự đoán của gã, dù thực lực của Quân Tiêu Dao rất mạnh, nhưng cũng không thể hoàn toàn trấn áp được gã.

“Ha hả, Phượng Hoàng Niết Sinh Quyết của ta cũng cần một đối thủ để thực hiện lần lột xác cuối cùng.” Hoàng Cửu Diễm cũng không để bụng.

Hắn còn hy vọng Quân Tiêu Dao tới được, vừa vặn có thể mượn tay hắn để mài giũa bản thân.

“Đều đừng nhiều lời, rõ ràng ả đang muốn kéo dài thời gian, trực tiếp xông lên đi.” Hậu nhân Ngạc Tổ lạnh nhạt nói với giọng khàn khàn.

Oanh!

Long Hư Hoàng, Hoàng Cửu Diễm cũng không phải người dây dưa kéo dài, bọn họ cùng ra tay, hậu nhân Ngạc Tổ cũng tấn công.

Tuy nói ba thiên kiêu đỉnh cấp danh dương đế lộ vây công một nữ tử, truyền ra cũng không dễ nghe, nhưng đến lúc này thì đoạt được tiên thai mới là quan trọng nhất.

Tuy Khương Thánh Y là nữ tử, nhưng cũng không phải quả hồng mềm.

Dựa vào ưu thế đặc thù của Tiên Thiên Đạo Thai, Khương Thánh Y đã tu luyện ra ba luồng tiên khí, nàng phất tay ngọc ra, hoa văn đại đạo lan tràn.

Khương Thánh Y giống như thiên quyến chi nữ, giơ tay nhấc chân đã kích động đạo tắc, uy năng cường hãn.

Đương nhiên, đám người Long Hư Hoàng cũng không phải ăn chay, bọn họ liên thủ đủ để hoàn toàn ngăn chặn Khương Thánh Y.

Đoạt được tiên thai chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Còn những tiểu đầu sỏ còn lại tới để phòng ngừa bất trắc, nếu có người muốn cứu Khương Thánh Y thì bọn họ sẽ ra tay cản trở.

Sau khi thời gian chuyển dời, ba mươi phút sau, dưới sự áp chế của ba thiên kiêu đỉnh cấp, cho dù mạnh như Khương Thánh Y cũng sắp không chịu nổi.

“Long Hoàng Hám Thiên Chưởng!”

Long Hư Hoàng thúc giục uy năng của ba luồng tiên khí, đồng thời thúc giục huyết mạch Tổ Long và Thần Hoàng của mình lên đến cực hạn.

Hư ảnh một Tổ Long và một Thần Hoàng bay ra kèm với chưởng phong của gã, hư không rít gào, động đất rung chuyển. Như một con rồng một con phượng vượt qua thời không đánh tới từ viễn cổ, uy danh lay động lòng người.

Phụt!

Trước đó Khương Thánh Y cũng bị thương nặng, hơn nữa hiện tại còn bị ba thiên kiêu áp chế, một chưởng này của Long Hư Hoàng giống như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, khiến Khương Thánh Y phun ra máu tươi, bắn hết lên vạt áo, trông cực kỳ thê lương.

Mà trong lúc đó, Hoàng Cửu Diễm lại nhân cơ hội mà tung ra một chí tôn khí, một thanh lưỡi dao Hoàng Vũ sắc bén.

Lưỡi dao Hoàng Vũ như thiên đao chém xuống.

Khương Thánh Y chỉ có thể miễn cưỡng tránh né, nhưng vẫn bị chém trúng cánh tay, máu tươi óng ánh bắn ra, nàng lại bị thương nặng.

“Đáng giận, các ngươi quá khi dễ người khác!” Một tiếng kêu khẽ truyền ra, là Tiểu Ma Tiên của Ma Tiên Giáo.

Đừng nói nàng và Quân Tiêu Dao có chút quan hệ, cho dù là người qua đường Giáp không liên can gì, nhìn thấy ba người khinh nhục một nữ tử xinh đẹp như thế, cũng sẽ sinh ra oán giận.

Tiểu Ma Tiên ra tay.

Mà ngay lúc đó, có vài bóng dáng đã đi tới nơi đây.

“Các ngươi đừng vội càn rỡ!”

Một mũi tên bắn vọt tới giống như xuyên thủng hư không.

“Chẳng lẽ là... tùy tùng của Thần Tử Quân gia xuất hiện?”

Hết chương 730.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK