Chém giết hơn cả trăm Thánh Nhân ngay trước mặt tam đại thế lực bất hủ, điều này không khác gì hung hăng tát một bạt tai vào mặt tam đại thế lực.
Các nữ tử Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi cũng cảm thấy rất hả giận, ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao càng sùng bái.
Một người đồ sát trăm thánh!
Đây là kỳ tích chỉ có Quân Tiêu Dao mới sáng tạo ra được.
Sắc mặt Vương Nguyên Bá đen như chùi một lớp lọ nghẹ, vẻ mặt Thánh Giáo chủ cũng không quá đẹp.
Tam đại thế lực bất hủ bọn họ lại bị Quân Tiêu Dao cài bẫy, còn những Thánh Nhân tam đại thế lực còn lại đều cảm thấy thân thể như bị ngâm trong nước đá, hàn ý truyền ra từ xương sống, rét lạnh buốt giá, cả trái tim cũng lạnh lẽo.
Đống máu thịt bầy nhầy đầy đất kia đã từng là hơn trăm vị Thánh Nhân sống sờ sờ!
Họ bị Quân Tiêu Dao dùng một đỉnh trấn sát dễ dàng như vậy, đổi là ai cũng cảm thấy đáy lòng phát lạnh.
“Thế nào? Còn ai có dũng khí nữa không, tiếp tục đi, bản Thần Tử cho các ngươi cơ hội vây giết ta.”
Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên hư không, vẻ mặt thật bình đạm.
Hắn chỉ vừa làm nóng người mà thôi, các loại thủ đoạn còn chưa thi triển ra hết, sao những Thánh Nhân đó đã héo hết rồi?
Nhưng lời khiêu khích của Quân Tiêu Dao không được đáp lại, Thánh Nhân của tam đại thế lực cũng không phải ngu ngốc, càng không phải kẻ điên không muốn sống.
Thực lực của Quân Tiêu Dao đã được bày ra trước mắt, trăm thánh vây sát cũng không thể tạo thành chút tổn thương nào với hắn, ngược lại tất cả đều ngã xuống, cho dù bọn họ lại ra tay thì kết quả cũng giống vậy mà thôi.
Quân Tiêu Dao nhìn quanh một vòng, thấy Thánh Nhân của tam đại thế lực đều lộ ra vẻ mặt co rúm, lập tức tiếc nuối mà lắc lắc đầu.
Những người này cũng không ngốc.
“Người này quá yêu nghiệt, trực tiếp giết là được, lão phu không tin bùa hộ mệnh của Quân Vô Hối có thể bảo vệ hắn được mấy lần!”
Đột nhiên, một lão tổ chí tôn của Vương gia bước ra, trong mắt mang theo sát ý cực đoan. Vương Đằng cũng là hậu bối mà lão rất xem trọng, kết quả lại bị Quân Tiêu Dao chém chết.
Sát ý của lão đối với Quân Tiêu Dao cũng không kém gì Vương Nguyên Bá.
Không có chút chần chờ nào, chí tôn của Vương gia bộc phát ra tu vi Tiểu Thiên Tôn, trực tiếp ra tay trấn áp về phía Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì ánh mắt vẫn hết sức bình tĩnh, quả thực không xem chí tôn của Vương gia này ra gì.
Bên kia, Thập Bát Tổ hơi nhíu đôi mày trắng lại, ông ta vừa muốn vượt qua hư không lao đến thì bước chân bỗng dừng lại.
Trong mắt Thập Bát Tổ, cũng là lộ ra một sợi kinh nghi.
“Khí tức kia là...”
Ngay vào lúc Thập Bát Tổ hết sức nghi ngờ, hư không phía sau Quân Tiêu Dao đột nhiên có một bóng hình xinh đẹp quyến rũ tuyệt luân trực tiếp xé rách hư không xuất hiện.
Khí tức khủng bố kia khiến cả thiên địa cũng chấn động.
Trong mắt chí tôn Vương gia ra tay với Quân Tiêu Dao lập tức hiện ra sự kinh hãi xưa nay chưa từng có, khí tức này làm cả lão cũng phải khiếp sợ!
Đó là một phụ nhân xinh đẹp mà nũng nịu, trên người mặc cung trang kỳ bào màu đỏ rực, trên dung nhan tuyệt trần kia là một đôi mắt mang theo lạnh lẽo cực độ, nàng ta đang nhìn chí tôn kia của Vương gia.
Nàng phất tay ngọc ra, đánh tan hư không, quạt một cái về hướng lão ta.
Chí tôn của Vương gia đã có tu vi đạt tới chí tôn cảnh, lại không có chút sức phản kháng nào đã bị mỹ phụ nhân hung hăng giáng một bạt tai.
Sức mạnh khủng bố trực tiếp tát cho đầu chí tôn xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, cả cái đầu đều rơi xuống đất.
“Dám ra tay với Tiêu Dao tiểu đệ đệ nhà ta, đánh rớt đầu ngươi ra luôn!”
Phụ nhân xinh đẹp kia chu môi, chợt lắc mình một cái rồi dừng ở bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Nơi to lớn no đủ kia dựa gần cánh tay Quân Tiêu Dao, khuôn mặt quyến rũ tuyệt luân mang theo chút thèm khát mà nói: “Tiêu Dao tiểu đệ đệ, tỷ tỷ giúp ngươi trút giận, đến lúc đó ngươi cũng phải giúp tỷ tỷ nha...”
Quân Tiêu Dao xấu hổ, đồng thời nhìn về phía chí tôn của Vương gia bị tát mất đầu kia, trong mắt cũng xuất hiện chút thương hại. Đường đường là cường giả chí tôn là trực tiếp bị người tát mất đầu, thật sự quá thảm.
Nhưng giờ phút này, trong thiên địa như mất đi âm thanh, vẻ mặt mọi người đều cứng lại.
Một vị chí tôn trực tiếp bị người ta tát một cái mất đầu.
Ánh mắt mọi người nhất trí mà nhìn về phía mỹ phụ quyến rũ kia, người này chính là một trong tứ đại cường giả của Thanh Đồng Tiên Điện, Phương Tú Nương.
Chỉ là người ngoài đương nhiên không biết, bọn họ chỉ khiếp sợ là cường giả này từ đâu nhảy ra thế?
“Là cường giả của Quân gia sao, nhưng sao cảm thấy chưa bao giờ gặp qua?”
“Khí tức kia quá khủng bố, hẳn là cảnh giới thứ năm của chí tôn, cường giả cấp bậc Vô Thượng Huyền Tôn!” Có trưởng lão thế lực bất hủ kinh hãi nói.
Vô Thượng Huyền Tôn đã là cường giả cao cấp nhất, nhưng bên người Quân Tiêu Dao lại có hộ đạo nhân cường đại như vậy từ khi nào?
Cho dù là Thập Bát Tổ cũng hơi ngẩn người, sau đó mới bật cười lắc đầu và nói: “Xem ra ta vẫn còn xem nhẹ cơ duyên của Tiêu Dao, có lẽ không cần lo lắng cho nó.”
Liên tưởng dáng vẻ định liệu trước của Quân Tiêu Dao lúc nãy, Thập Bát Tổ cảm thấy có lẽ mình lo lắng quá nhiều.
Bên này, chí tôn bị tát mất đầu kia lại nhặt đầu mình lên, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ mà lui về phía sau.
Ở chí tôn cảnh, bị tát mất đầu sẽ không tử vong, năng lực khôi phục của thân thể rất mạnh, chỉ cần nguyên thần bất diệt là được.
Nhưng chí tôn này lại sợ hãi, vì lão biết Phương Tú Nương chỉ tùy ý tát lão một cái mà thôi, nếu thật sự toàn lực ra tay thì lão sẽ không còn chút đường sống nào.
“Đây là cường giả từ đâu nhảy ra vậy?” Trong mắt đám người Vương Nguyên Bá và Thánh Giáo chủ đều có một tia âm u.
Theo lý thuyết, tu luyện tới cảnh giới Vô Thượng Huyền Tôn hẳn không phải là hạng người vô danh.
Nhưng trước nay bọn họ chưa bao giờ nghe nói Hoang Thiên Tiên Vực xuất hiện một vị Huyền Tôn nữ tính cường đại như thế.
Giờ phút này, rất nhiều người lại liên tưởng đến khi Quân Tiêu Dao xuất hiện đã nói muốn tam đại thế lực bất hủ bại vong.
Khi đó, mọi người cho rằng chỉ là Quân Tiêu Dao thiếu niên kiệt ngạo, nhất thời khí phách nên buông lời tàn nhẫn mà thôi.
Hiện tại, khi nhìn thấy cường giả thần bí Phương Tú Nương xuất hiện thì một vài người đã mơ hồ cảm thấy hình như Quân Tiêu Dao không phải chỉ nói lời tàn nhẫn, mà là ăn ngay nói thật.
Hết chương 646.
Chương 647
“Tuy một vị Vô Thượng Huyền Tôn rất mạnh, nhưng cũng không có khả năng ngăn cản tam đại thế lực bất hủ chúng ta.” Vương Nguyên Bá lạnh nhạt nói.
Nhiều nhất thì vị Vô Thượng Huyền Tôn kia chỉ có thể bảo hộ Quân Tiêu Dao mà thôi, muốn đối kháng với tam đại thế lực bất hủ thì như nằm mơ giữa ban ngày.
Nhưng Quân Tiêu Dao nghe vậy thì lắc đầu và cười.
“Một người không được, vậy... Một thế lực bất hủ thì sao?” Quân Tiêu Dao chấp đôi tay lại sau người, cười nhạt và nói.
Lời hắn nói lại làm mọi người đều nghi hoặc khó hiểu.
Một thế lực bất hủ?
Lời này có nghĩa là gì?
Rất nhiều người đều lộ ra chút nghi hoặc.
Vương Nguyên Bá nghe vậy thì phản ứng đầu tiên là ánh mắt chợt lóe, sau đó như nghĩ tới cái gì, nói: “Chẳng lẽ thế lực bất hủ ngươi nói chính là Khương gia?”
Thánh Giáo chủ nghe vậy thì cũng lắc đầu và nói: “Dù là Khương gia, muốn ngăn cản tam đại thế lực bất hủ chúng ta cũng không có khả năng.”
Quả thật, Khương gia rất mạnh, nhưng chung quy chỉ là một Hoang Cổ thế gia mà thôi, muốn đối phó tam đại thế lực bất hủ bọn họ vẫn là lấy trứng chọi đá.
Vô số tu sĩ đứng quan sát bên ngoài Hoàng Châu nghe vậy cũng lắc đầu. Bọn họ đều cho rằng Quân Tiêu Dao đang ám chỉ Hoang Cổ Khương gia.
Dù sao Quân Tiêu Dao còn có một thân phận, đó chính là thiếu chủ của Hoang Cổ Khương gia.
Hắn thật sự có thể điều động sức mạnh của Hoang Cổ Khương gia, Hoang Cổ Khương gia cũng không thể ngoảnh mặt làm ngơ với Quân Tiêu Dao.
Nhưng mà...
Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một ý cười như không cười, thậm chí trong mắt hiện lên một tia châm biếm thương hại.
Nhìn thấy ánh mắt này, Vương Nguyên Bá lập tức dâng lên lửa giận. Ông ta ghét nhất là vẻ mặt này của Quân Tiêu Dao, rõ ràng thực lực không mạnh, lại cho rằng mình có thể nhúng tay vào bất hủ chiến, thật là tiểu bối vô tri.
“Mọi người xông lên, chém tiểu nghiệt súc này trước rồi lại diệt Quân gia!” Vương Nguyên Bá quát lạnh một tiếng, không kéo dài nữa.
Thánh Giáo chủ cũng suất lĩnh đội ngũ Thánh Giáo ra tay.
Đọa Thần Cung cũng làm như thế.
Trước mặt quân đội cường giả của tam đại thế lực bất hủ, Quân Tiêu Dao có vẻ lẻ loi một mình.
Bên này, ngay vào lúc Thập Bát Tổ muốn hành động thì Quân Tiêu Dao bỗng thở dài một tiếng. Tiếng thở dài này mang theo sự thương hại đối với lũ kiến vô tri.
“Ếch trong giếng không biết biển là gì, trùng mùa hạ không biết có băng tuyết, một khi đã vậy, cứ để bất hủ chiến lần này trở thành cuộc chiến để thế lực của Quân Tiêu Dao ta nổi danh đi!”
Lời Quân Tiêu Dao nói khiến tất cả người đang xem cuộc chiến bên ngoài đều sửng sốt. Cho dù là phía Quân gia, đám người Thập Bát Tổ cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Quân Tiêu Dao có được thế lực của mình từ khi nào?
“Thiên hạ xưng quân, hoàn vũ tôn đế, bất hủ Thiên Đình!”
“Người của Quân Đế Đình ở đâu!”
Quân Tiêu Dao vung tay áo lên, tiếng nói vang vọng trong thiên địa.
Chỉ thoáng chốc!
Trong hư không, một đám lốc xoáy không gian hiện ra, cứ như có hàng tỉ sinh linh rít gào hò hét!
“Nhất mạch Lệ Nhân tộc của Quân Đế Đình tuân lệnh quân chủ!”
Trong một lốc xoáy không gian, từng khí tức chí tôn hiện lên, đám người Lê Tiên của Lệ Nhân tộc hiện thân.
Chung quanh nàng còn có mấy chân tổ chí tôn của Lệ Nhân tộc, ngoài ra cũng có các cường giả thánh chủ, đại thánh, thánh nhân, chuẩn thánh theo sát phía sau.
Mặt sau còn có vô số đội ngũ của Lệ Nhân tộc hiện thân.
Trong một lốc xoáy không gian khác cũng có tiếng quát cứng rắn truyền đến.
“Nhất mạch Long Nhân tộc của Quân Đế Đình tuân lệnh quân chủ!”
Long Nhân tộc cũng ngự không mà đến, người cầm đầu là lão tổ của Long Nhân tộc, Ngao Thương Uyên.
Long Nhân tộc cũng có mấy vị lão tổ chí tôn, số lượng cường giả còn lại cũng không ít.
“Nhất mạch Cổ Vu tộc của Quân Đế Đình tuân lệnh quân chủ!”
Vu tổ của Cổ Vu tộc cũng suất lĩnh đội quân Cổ Vu tộc trào ra từ lốc xoáy không gian.
“Nhất mạch Tam Nhãn Thánh tộc của Quân Đế Đình tuân lệnh quân chủ!”
Cổ tổ của Tam Nhãn Thánh tộc cũng dẫn theo đại quân xuất hiện.
Những lốc xoáy không gian đó kết nối với thế giới Tiên Cổ, cho nên bọn họ không bị gì cản trở mà buông xuống Hoang Thiên Tiên Vực.
Ngoài ra, trừ tứ đại chủng tộc Tiên Cổ ra thì còn hàng tỉ sinh linh Tiên Cổ tràn ào ào ra từ cái khe không gian nọ.
Cảnh tượng này giống như dị vực xâm lấn Tiên Vực, sinh linh vô tận như thủy triều mãnh liệt kéo đến.
Đám người Vương Nguyên Bá hoàn toàn trợn tròn mắt, đầu óc ầm ầm vang lên, như bị sét đánh đến mức cả người tê dại.
Thân thể Thánh Giáo chủ khẽ run lên, thiếu chút nữa đã ngã quỵ xuống từ vương tọa hoàng kim.
Thậm chí những chí tôn đang chém giết trên cửu thiên trời sao cũng cảm nhận được những khí tức mãnh liệt đó, ai cũng đưa mắt nhìn xuống, sắc mặt đều cứng lại.
“Sao... Sao có thể, những kẻ này đều là chủng tộc Tiên Cổ!” Long Hàn Chí Tôn của Tổ Long Sào mở to hai mắt nhìn, lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Các chí tôn Thái Cổ hoàng tộc đều bị cảnh tượng này làm cho chấn động.
Vì sao chủng tộc Tiên Cổ có thể rời khỏi thế giới Tiên Cổ?
Và vì sao bọn họ lại nghe theo mệnh lệnh của Quân Tiêu Dao?
Còn Quân Đế Đình nữa, đây là thế lực bất hủ mà Quân Tiêu Dao ám chỉ hay sao?
Trên toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, tất cả tu sĩ sinh linh đang chú ý trận chiến đều trừng lớn đôi mắt, da đầu tê dại, tâm thần chấn động, cứ như muốn thạch hóa.
Chiêu này của Quân Tiêu Dao thật sự làm chấn động mọi người, không ai có thể dự đoán được sẽ có tình huống này phát sinh.
Cho dù là phía Quân gia, gương mặt của Thập Bát Tổ cũng cứng lại, ông ta biết có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ có cơ duyên kỳ ngộ, nhưng loại cơ duyên này có lớn quá hay không?
Tương đương với đột nhiên có thêm một thế lực bất hủ!
Những nữ tử như Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi cũng há đôi môi đỏ, cảm xúc mênh mông.
Từ kỳ tích quả thực là đặc biệt được tạo ra cho Quân Tiêu Dao!
Giờ phút này, chủng tộc Tiên Cổ vô tận được tứ đại chủng tộc dẫn dắt mà chạy ra khỏi lốc xoáy không gian.
Bọn họ vừa kích động, lại vừa cảm xúc mênh mông.
Rốt cuộc, sau khi trải qua vô số năm tháng, cuối cùng bọn họ cũng đã về tới Tiên Vực.
Hết chương 647.
Chương 648
Giờ khắc này, trong lòng mỗi một sinh linh Tiên Cổ đều tràn ngập cảm kích cuồng nhiệt đối với Quân Tiêu Dao. Không có Quân Tiêu Dao thì bọn họ không thể cảm nhận được cảm giác tự do này.
Độ trung thành của họ đối với Quân Tiêu Dao lại được nâng cao đến đỉnh điểm.
Nhìn thấy đại quân Tiên Cổ mênh mông cuồn cuộn kia, trái tim của các tu sĩ thuộc tam đại thế lực bất hủ đã chìm xuống đáy cốc.
Quân đội của tam đại thế lực bất hủ liên hợp lại thật sự rất cường đại, nhưng đại quân Tiên Cổ cũng không phải ăn chay.
Chỉ một trong tứ đại chủng tộc Tiên Cổ cũng đã có nội tình tiếp cận với thế lực bất hủ, hơn nữa còn có vô số chủng tộc Tiên Cổ khác. Có thể nói, trong tay Quân Tiêu Dao đã nắm giữ sức mạnh đối kháng được với tam đại thế lực bất hủ.
Nhưng làm người ta chấn động còn không chỉ như thế, Quân Tiêu Dao lại giơ tay lên lần nữa.
Trên khung trời, không gian vỡ ra.
Một tòa cung điện đồng thau rộng lớn cổ xưa, tràn ngập khí tức Hồng Hoang đột nhiên hiện ra.
Nhật nguyệt ngân hà đều như vờn quanh cung điện này.
“Là Thanh Đồng Tiên Điện!”
Thanh Đồng Tiên Điện xuất hiện giống như một tảng đá giáng thẳng xuống mặt biển, làm tứ phương bùng lên sóng to gió lớn!
Nhưng sự chấn động không chỉ dừng lại ở đó!
Một tiếng nói già nua chậm rãi vang lên: “Chậc chậc, không nghĩ tới, vừa ra khỏi tiên điện là có thể đụng vào loại bất hủ chiến muôn đời khó gặp này, xuất sắc, xuất sắc quá, lão hủ cũng muốn hoạt động gân cốt một chút.”
Tiếng nói vừa dứt thì một lão nhân mắt mù mặc áo choàng cũ nát hiện thân, bên người lão còn có người thọt và Điếu Mao Anh Vũ cũng xuất hiện.
“Cuối cùng các ngươi cũng chịu hiện thân rồi.” Phương Tú Nương hơi mỉm cười, cũng lắc mình đáp xuống.
Ba người một chim, nhìn như những tồn tại không chút thu hút trong muôn nghìn chúng sinh. Nhưng trước mắt, dưới sự phụ trợ của Thanh Đồng Tiên Điện, ba người một chim lại tản ra một luồng khí tức khủng bố tuyệt luân!
“Bốn... Bốn... Bốn vị Vô Thượng Huyền Tôn...”
Lúc này, chí tôn bị tát rớt đầu của Vương gia đã gắn đầu lại được, nhưng mồm mép không nhanh nhẹn, run run rẩy rẩy, thần hồn đều đang chấn động.
“Cổ Lan Thánh A La tại thượng, bảo hộ giáo ta...” Trái tim của hộ pháp chí tôn Thánh Giáo cũng lạnh hơn phân thanh, trong lòng thầm cầu nguyện.
Quân Đế Đình vừa xuất thế, làm chấn động cả Hoang Thiên Tiên Vực!
Đội hình này quả thực là vô địch!
Giờ phút này, vị đế đình chi chủ Quân Tiêu Dao này đứng sừng sững trên vòm trời, vạt áo lay động, cứ như Bạch Y Thần Vương.
Hàng tỉ đại quân Tiên Cổ ở phía sau hắn kết hợp thành sóng triều vô tận, cường giả tứ đại chủng tộc Tiên Cổ vờn quanh hắn, Thanh Đồng Tiên Điện lơ lửng trên đỉnh đầu hắn.
Nhóm lão người mù là tứ đại cường giả Vô Thượng Huyền Tôn đứng sừng sững trên trời cao.
Tất cả hình thành một hình ảnh chấn động nhất!
Giờ phút này Quân Tiêu Dao giống như chúa tể thiên địa, đế đình chi chủ!
“Sao có thể, Thanh Đồng Tiên Điện, chủng tộc Tiên Cổ, còn có bốn vị Vô Thượng Huyền Tôn!”
Trong đầu tất cả mọi người nổ vang, đang run rẩy!
Bọn họ không thể tưởng tượng, căn bản không rõ Quân Tiêu Dao có được lực lượng khủng bố như thế từ khi nào.
Đầu óc đám người Vương Nguyên Bá càng trống rỗng!
Phóng mắt nhìn lại, hàng tỉ đại quân Tiên Cổ mênh mông cuồn cuộn, liếc một cái cũng không thấy được điểm cuối.
Lực lượng này đủ để dễ dàng nhổ tận gốc một thế lực bất hủ!
Rất nhiều tu sĩ của tam đại thế lực bất hủ nhìn thấy mà chân mềm nhũn, đang run lên bần bật.
Đừng nói những kẻ đối địch đó, cho dù là Thập Bát Tổ cũng hơi cứng lại, sau đó lắc đầu cười khổ và nói: “Vậy mà ta còn nói Tiêu Dao không thể nhúng tay vào trận chiến bất hủ này, nhưng hiện tại...”
“Ai, già rồi già rồi, về sau thiên hạ là của người trẻ tuổi.” Thập Bát Tổ không thể không cảm thán, Quân Tiêu Dao thật sự mang đến cho mọi người chấn động quá lớn.
Thanh Châu Khương gia, Khương Đạo Hư còn ngửa mặt lên trời cười nói: “Ha ha, nhìn thấy không, đây là tôn nhi của ta!”
Trong lời nói của ông ta tràn đầy tự hào.
Còn đám người Quân Linh Lung càng không cần phải nói, trong đôi mắt trừ sùng bái thì chính là sùng bái.
Có thể nói, Quân Đế Đình là thế lực của riêng Quân Tiêu Dao, vừa xuất thế đã khiến hàng tỉ sinh linh chấn động.
“Quân Đế Đình, dám đặt tên là đế, ngươi đang làm chuyện mà cả thiên hạ không tán đồng.” Sắc mặt Vương Nguyên Bá thật âm trầm, trong mắt lại có kiêng kỵ cực độ.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì thản nhiên cười nói: “Ta họ Quân, ngày sau đã được định sẵn là đế, tạo ra Thiên Đình bất hủ thì vì sao không thể xưng Quân Đế Đình?”
Nghe lời nói dũng cảm này khiến rất nhiều cổ lão đều yên lặng.
Lời nói của Quân Tiêu Dao thật hùng tráng, khí thôn vạn dặm như hổ!
“Hậu sinh khả uý...” Một vị trưởng lão của Ma Tiên Giáo cảm thán.
“Một thế lực không có nội tình mà dám tự xưng là thế lực bất hủ, còn dám đặt tên là Quân Đế?” Thánh Giáo chủ lạnh lùng nói.
Tuy Quân Đế Đình của Quân Tiêu Dao thật sự khiến vạn chúng chấn động, nhưng nói có thể trực tiếp làm tam đại thế lực bất hủ lui binh là chuyện không có khả năng.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì lạnh lùng cười và nói: “Quân Đế Đình ta lấy Quân làm hiệu, lấy Đế làm danh, khơi dậy binh họa Bát Hoang, náo loạn phong vân chín vực, thiên hạ ai có thể địch lại!”
“Hàng tỉ sinh linh Tiên Cổ đều chiến vì Quân Đế Đình ta!”
Tiếng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì hàng tỉ đại quân Tiên Cổ đều quát lên: “Chiến đấu vì Quân Đế Đình, chiến đấu vì đế đình chi chủ!”
“Giết!”
Quân Tiêu Dao ra lệnh một tiếng, hàng tỉ đại quân Tiên Cổ được tứ đại chủng tộc Tiên Cổ suất lĩnh đã ầm ầm lao về hướng tam đại thế lực bất hủ!
“Dám đối địch với đế đình chi chủ chính là tìm đường chết!” Lê Tiên của Lệ Nhân tộc bùng nổ tu vi Đại Thiên Tôn, giáng thẳng một chưởng xuống.
“Quân Đế Đình ta sẽ quét ngang Tiên Vực, bất cứ kẻ địch nào cũng chỉ có thể trở thành bột mịn dưới gót sắt!” Ngao Thương Uyên cũng đang rống lên, liên hợp với mấy chí tôn cổ tổ Long Nhân tộc mà trùng sát ra ngoài.
Trong nhất thời, thiên địa mênh mông cuồn cuộn, hoàn vũ chấn động.
Lần đầu tiên Quân Đế Đình xuất chiến, khiến vô số thế lực Hoang Thiên Tiên Vực chú ý!
Hết chương 648.
Chương 649
Oanh! Oanh! Oanh!
Những chí tôn cổ tổ chủng tộc Tiên Cổ đang chiến đấu kịch liệt với cường giả chí tôn của tam đại thế lực bất hủ.
Đại quân Tiên Cổ còn lại cũng đang chém giết với quân đội của tam đại thế lực bất hủ.
Tuy quân đội của ba thế lực bất hủ mạnh, nhưng phía đại quân Tiên Cổ lại chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng.
Tiếng kêu, tiếng tranh đấu, sát phạt vang vọng cả trời xanh mặt đất.
Trận chiến đấu này có phạm vi quá rộng lớn, không kém gì trận chém giết trước đó của Quân gia và quân đội tứ đại Thái Cổ hoàng tộc. Nhưng lần này, nghiêm khắc mà nói lại là một mình Quân Tiêu Dao chặn bước chân của tam đại thế lực bất hủ.
Hắn hoàn toàn không mượn dùng sức mạnh của Quân gia, đây là lực lượng thuộc về một mình Quân Tiêu Dao.
“Ha ha, hóa ra Quân gia ta có hậu bối ưu tú như vậy!”
“Quân Đế Đình, Quân Đế Đình tuyệt lắm!”
“Dưới sự lãnh đạo của hài tử này, nói không chừng ngày sau Quân Đế Đình sẽ huy hoàng muôn đời với Quân gia chúng ta!”
Những lão tổ Quân gia đang chiến đấu chém giết trên cửu thiên trời sao chú ý tới cuộc chiến phía dưới, trên mặt ai cũng mang vẻ vui sướng thoải mái.
Vốn dĩ Quân gia cũng không sợ bảy thế lực bất hủ này, hiện giờ Quân Đế Đình lại gia nhập vào, kết quả của trận bất hủ chiến này đã không cần phải nói nữa.
Trái lại phía Thái Cổ hoàng tộc, mặt đám người Long Hàn Chí Tôn đã đen như đáy nồi, trái tim cũng chìm xuống đáy cốc.
Bên này, trận đại chiến đã tiến vào hồi gay cấn.
Lão người mù vặn vẹo cổ và nói: “Chúng ta cũng nên hoạt động gân cốt một chút đi.”
“Không sai, ở lại trong Thanh Đồng Tiên Điện nhiều năm như vậy, xương cốt đã cứng hết rồi, cũng nên hoạt động một chút.” Bả Tử nói.
Cuộc đối thoại này làm một đám thế lực đứng xem bên ngoài há hốc mồm, rốt cục mấy người ghê gớm này là tồn tại thế nào?
Đã nán lại trong Thanh Đồng Tiên Điện vô số năm?
Còn có một điểm làm mọi người cực kỳ chấn động và nghi hoặc, sao Quân Tiêu Dao có thể khống chế Thanh Đồng Tiên Điện?
“Vậy làm phiền bốn vị thái thượng trưởng lão.” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.
Trước đó, Quân Tiêu Dao cũng đã mời bốn người lão người mù, muốn bọn họ gia nhập Quân Đế Đình. Không hạn chế tự do của bọn họ, cũng sẽ không sai bảo bọn họ gánh vác trách nhiệm gì.
Chỉ cần treo tên tuổi thái thượng trưởng lão là được.
Phương Tú Nương trực tiếp đáp ứng, đám người lão người mù cũng không từ chối.
Vốn dĩ, dựa theo ý tưởng của chủ nhân bọn họ, bọn họ cũng nên nghe theo mệnh lệnh của Quân Tiêu Dao. Quân Tiêu Dao đối đãi tốt với bọn họ như vậy, đã xem như thật nể tình.
Đừng quên, thân phận của Quân Tiêu Dao còn là Thần Tử thiếu chủ của hai đại Hoang Cổ thế gia. Cho dù đám người lão người mù là Vô Thượng Huyền Tôn, nhưng xét về nội tình thì cũng không thể tự cao tự đại trước mặt Hoang Cổ thế gia sâu không lường được. Cho nên bọn họ cũng không bày ra dáng vẻ lão tiền bối trước mặt Quân Tiêu Dao.
Giờ phút này, bốn người lão người mù cũng ra tay.
Bốn vị Vô Thượng Huyền Tôn ra tay, có thể đoán ra được uy năng đó sẽ như thế nào.
Cho dù là cuộc chiến đấu trên trời cao, dao động tùy ý kia cũng có thể nhiễu loạn pháp tắc thiên địa, những cái khe không gian giống như miệng vết thương trải rộng.
Cường giả Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn của tam đại thế lực bất hủ căn bản không phải đối thủ của đám người lão người mù.
Rất nhanh, tam đại thế lực bất hủ đã có chí tôn ngã xuống, máu tươi rơi từng giọt xuống giống như thiên thạch.
Thiên địa bi thương kêu gào, trời cao bị nhuộm đẫm thành một màu huyết sắc.
Đó là hiện tượng khi chí tôn ngã xuống, thiên địa cùng bi!
“Thỉnh đế binh!” Hai mắt Vương Nguyên Bá đỏ ngầu, đang rống giận.
Lực áp chế của bốn vị Vô Thượng Huyền Tôn quá mạnh, phải thỉnh đế binh ra chống lại.
Oanh!
Ngay khi tiếng nói của Vương Nguyên Bá vừa dứt, ở Bắc Địa Vương Gia xa xôi, trong tổ địa có đế uy cuồn cuộn lan tràn, một loại binh khí dạng xích tràn đầy hào quang hiện ra, mặt ngoài có khắc ấn hoa văn huyền ảo, mang theo một luồng khí tức hoàng giả vô thượng!
Đây chính là đế binh của Bắc Địa Vương Gia, Bắc Hoàng Xích!
Cùng lúc đó, trong phạm vi thế lực của Đọa Thần Cung, sương đen ngập trời kích động.
Một cái chuông màu xanh đồng trải rộng những vết lốm đốm, lây dính những vệt máu đen đột nhiên hiện ra.
Khi cái chuông đồng lay động, cứ như có ma âm diệt thế truyền ra, cả nguyên thần chí tôn cũng khó có thể chịu đựng, sẽ bị chấn nát thành hư vô ngay lập tức.
Đây là đế binh của Đọa Thần Cung, Đọa Thần Linh!
Trong lúc lay động, linh âm có thể làm thần ma đọa thiên, chúng sinh đẫm máu, thiên địa vạn vật đi về với chốn hư vô, đó là một đế binh cực kỳ đáng sợ.
Ngoài ra, ở Thánh Giáo cũng có khí tức đế binh đang tràn ngập ra.
Khác với Đọa Thần Linh của Đọa Thần Cung, khi đế binh của Thánh Giáo xuất thế, có khí tức quang minh vô tận đang kích động, như một ánh mặt trời chói mắt dâng lên.
Trong mặt trời kia có một cây quyền trượng ánh vàng rực rỡ hiện ra, đó chính là đế binh của Thánh Giáo, Quang Minh Quyền Trượng.
Cả Quang Minh Quyền Trượng đều được chế tạo thành từ Quang Minh Tiên Kim, phóng thích ra khí tức thần thánh, siêu nhiên, khiến chúng sinh cúng bái.
Xung quanh Quang Minh Quyền Trượng còn có sức mạnh tín ngưỡng cực kỳ huyền ảo đang chảy xuôi.
Ba đế binh xuất thế lại đảo loạn khí tức toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, cộng thêm tám đế binh trước đó thì có đến tận mười một đế binh cùng xuất thế!
Đây là cảnh tượng mà bao nhiêu năm rồi không ai nhìn thấy, rất nhiều tu sĩ tu luyện cả đời cũng không nhìn thấy được một đế binh.
Hiện giờ đã được nhìn cho đủ.
Ba đế binh xé rách hư không lao đến.
Bắc Hoàng Xích có chứa khí tức hoàng giả vô thượng, cứ như có thể quyết định thiên địa. Trong lúc Đọa Thần Linh rung lên, như vang lên linh âm khiến vạn vật chung kết.
Quang Minh Quyền Trượng lại mang theo khí tức quang minh vô thượng, còn có sức mạnh tín ngưỡng huyền ảo đang tràn ngập.
Ba đế binh gia nhập chiến trường, khiến sĩ khí của tam đại thế lực bất hủ đại chấn, bắt đầu ổn định lại trận tuyến đầu.
“Đế binh?” Đám người lão người mù thấy thế thì trên mặt cũng không lộ ra dao động quá lớn.
Hết chương 649.
Chương 650
Ngay khi đám người Vương Nguyên Bá còn chưa kịp thở phào một hơi thì tòa Thanh Đồng Tiên Điện lơ lửng trên trời cao bắt đầu chậm rãi rung động.
Một luồng uy thế khủng bố được phóng thích ra, chống lại được với uy thế của ba đế binh.
“Hả...” Đám người Vương Nguyên Bá trực tiếp ngơ ra.
Vậy cũng được à?
Đây chính là ba đế binh vô thượng, thế mà lại bị Thanh Đồng Tiên Điện ngăn cản.
Những thế lực bất hủ đứng bên ngoài Hoàng Châu xem xét cũng có chút kinh hãi.
Nhưng nghĩ đến Thanh Đồng Tiên Điện là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị nên tình cảnh trước mắt cũng không phải kỳ quái gì.
“Xem ra bản thân tòa Thanh Đồng Tiên Điện này đã là một bảo bối.” Quân Tiêu Dao suy nghĩ trong lòng.
Hiện tại tuy Thanh Đồng Tiên Điện là vật sở hữu của hắn, nhưng tu vi hiện giờ của Quân Tiêu Dao cũng không tính quá cao, cho nên còn không thể khống chế Thanh Đồng Tiên Điện.
Thanh Đồng Tiên Điện nằm trong tay đám người lão người mù thì mới có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất.
Quân Tiêu Dao cũng đã sớm tính toán, xem Thanh Đồng Tiên Điện trở thành thành lũy di động của Quân Đế Đình.
Bên này, trên chiến trường, khi nhìn thấy đế binh nhà mình hoàn toàn bị trấn áp, không còn tác dụng, cả trái tim Vương Nguyên Bá đều lạnh đi.
Sao lại có kết quả như thế này?
Chuyện này không nên như vậy.
Giờ khắc này, Vương Nguyên Bá bắt đầu hoài nghi nhân sinh, thậm chí ông ta còn hoài nghi chẳng lẽ Quân Tiêu Dao là hóa thân ý chí của Tiên Vực?
Nếu không thì sao hắn luôn có thể sáng tạo ra những loại kỳ tích không có khả năng này?
Vốn dĩ là bất hủ chiến nắm chắc thắng lợi, lại trực tiếp bị Quân Đế Đình của Quân Tiêu Dao xoay chuyển ngược lại.
Trong ánh mắt Vương Nguyên Bá nhìn về phía Quân Tiêu Dao mang theo sát ý cực độ. Có trời mới biết ông ta muốn giết Quân Tiêu Dao đến mức nào.
Nhưng ông ta không làm được, đừng nói trên người Quân Tiêu Dao có được bùa hộ mệnh của Quân Vô Hối, cho dù chỉ xét đến bốn vị Vô Thượng Huyền Tôn cũng đã là phòng tuyến không thể vượt qua.
“À? Đến bây giờ còn có sát ý như vậy, ngươi thật chấp nhất đấy.”
Cảm nhận được sát ý lạnh thấu xương của Vương Nguyên Bá, Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Phương Tú Nương thấy thế thì lại nhướng đôi mày liễu lên, trong mắt mang đầy lạnh lẽo và nói: “Đã đến lúc này mà còn muốn gây bất lợi với Tiêu Dao tiểu đệ đệ nhà ta, một khi đã vậy, lão nương chỉ có thể để ngươi chết.”
Phương Tú Nương thò bàn tay trắng nõn như dương chi bạch ngọc ra, đánh nát hư không, nghiền sát về hướng Vương Nguyên Bá.
Cường giả cấp bậc Vô Thượng Huyền Tôn toàn lực ra tay, uy thế đó thật sự có thể lật úp Bát Hoang.
Trong mắt Vương Nguyên Bá dâng trào sự lạnh lẽo và kiên quyết. Đến lúc này, ông ta đã không cần che giấu gì nữa, không phải Vương gia huỷ diệt thì chính là Quân gia tàn lụi.
“Xin cổ tổ rời núi!” Vương Nguyên Bá ngửa mặt lên mà quát chói tai.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều cường giả Vương gia cũng đỏ ngầu hai mắt, lớn tiếng gầm lên: “Xin cổ tổ rời núi, diệt trừ tất cả kẻ địch!”
Ngay khi mọi người trong Vương gia gào rống, một tiếng than nhẹ bỗng vang vọng bên tai mọi người.
Không sai!
Rõ ràng chỉ là một tiếng than nhẹ, nhưng tất cả sinh linh Hoang Thiên Tiên Vực đều như nghe được những lời này ở bên tai.
“Vương gia ta lại bị một tiểu nhi bức đến mức này, thật đáng buồn, thật đáng tiếc...”
Lời này khiến tất cả mọi người sởn tóc gáy.
Bắc Địa Vương Gia còn có nội tình sao?
Nhưng ánh mắt của một vài nhân vật trong thế lực bất hủ mơ hồ lập loè, không cảm thấy bất ngờ chút nào.
Thế lực bất hủ là trường sinh bất hủ, tất nhiên nội tình không đơn giản như vậy.
Sâu trong Vương gia tổ địa có chín con long mã bay lên trời, lôi kéo một pho tượng. Lớp đá bên ngoài pho tượng nứt nẻ ra, sau đó chậm rãi bong tróc.
Trong đó có một lão giả dáng vẻ cằn cỗi, mái tóc trắng xoá.
Lão giả lưng còng, như một quả hạch đào khô quắt, khí huyết suy bại, mang đến cho người ta cảm giác gần đất xa trời.
Nhưng quanh thân lão giả lại mơ hồ có đạo tắc hỗn độn đang tràn ngập, quy tắc thiên địa xung quanh như vặn vẹo mà thay đổi vì lão.
“Này... khí tức này là cảnh giới thứ bảy chí tôn, Hỗn Độn Đạo Tôn!”
Cảm nhận được khí tức kia, rất nhiều người cầm lái của thế lực bất hủ đều có hơi ớn lạnh. Có thể nói đây là cường giả đứng đầu trên kim tự tháp.
Chỉ cần nhất niệm là có thể khiến thiên địa trầm luân, vạn vật mất đi, quay về hỗn độn.
“Không nghĩ tới Vương gia còn có Hỗn Độn Đạo Tôn tồn tại, nhưng nhìn qua hẳn đã sống rất nhiều kỷ nguyên, khí huyết suy bại, bất tử dược cũng không thể cứu vãn.”
Một ít cổ lão thế lực bất hủ liếc một cái đã nhìn thấu, trạng thái của Hỗn Độn Đạo Tôn Vương gia này có vẻ không tốt lắm, đã đi tới cuối sinh mệnh.
Trừ phi bước thêm một bước, đi lên con đường chứng đế, đột phá đến chuẩn đế, nếu không có lẽ không bao lâu nữa sẽ ngã xuống.
Đây cũng là nguyên nhân trước nay Vương gia cũng không làm kinh động đến vị cổ tổ này, bởi vì vị cổ tổ này thức tỉnh một lần thì khí huyết sẽ suy bại một phần.
Một Hỗn Độn Đạo Tôn thật sự có thể trở thành nội tình mạnh nhất, bảo hộ gia tộc qua rất nhiều kỷ nguyên.
Bên người cổ tổ Vương gia này còn có vài bóng người tóc trắng xoá, nhìn rất già cả. Tuy khí tức của những người này không đạt tới Hỗn Độn Đạo Tôn, nhưng cũng là cảnh giới thứ sáu của chí tôn, cường giả cấp bậc Tạo Hóa Thần Tôn.
“Ồ...” Nhìn nội tình của Vương gia, những thế lực nhất lưu đứng xem đó trực tiếp trợn tròn mắt, điên cuồng mà hít khí lạnh.
Đây là chênh lệch giữa những thế lực nhất lưu bọn họ với thế lực bất hủ sao?
Quả thực giống như lạch trời.
“Tạo Hóa Thần Tôn, còn có... Hỗn Độn Đạo Tôn...”
Nhìn thấy nội tình của Vương gia xuất hiện, dù là đám người lão người mù cũng nhíu chặt mày lại, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Cho dù là bọn họ cũng cảm giác có áp lực rất lớn khi đối mặt với cường giả khủng bố cấp bậc này.
“Xin cổ tổ ra tay, chém giết tất cả kẻ địch!” Hai mắt chúng tu sĩ của Vương gia đỏ rực mà gào rống.
Hết chương 650.