Mục lục
Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lượt xem: 110

Trong phòng xe nhiều người khó giữ bí mật, Tống Ngọc Tịch dứt khoát bảo lão Lưu lái xe đến Phù Dung viên, đi đến phòng phía sau, mới nghe lão Lưu rù rì nói:

"Trương Sùng Sơn có ba nhi tử, đại nhi tử tên là Trương Viễn, làm tiểu tham lĩnh dưới trướng ông ta, nhị nhi tử ở trong tuần phòng doanh, tam nhi tử Trương Phong tuổi còn nhỏ, trên người cũng không có chức quan gì, nghe nói đang chuẩn bị đi thi Võ Trạng Nguyên vào ba năm sau. Kỳ thật, Trương Phong Kỳ cũng không phải do Trương phu nhân sinh ra, là do một thiếp thất được sủng ái của Trương Sùng Sơn sinh ra, thiếp này có chút đặc biệt, là biểu muội thanh mai trúc mã của Trương Sùng Sơn. Sau này gia đạo sa sút, Trương Sùng Sơn lấy Trương phu nhân, còn biểu muội kia đành phải làm thiếp, sau đó sinh con, chính là Trương Phong, nuôi dưỡng dưới danh nghĩa Trương phu nhân, coi như là đích tử mà nuôi dưỡng. Trương Sùng Sơn sủng ái đứa con trai này đến mức không có ranh giới, sớm đã bắt đầu thay hắn tìm người, nghe nói lúc trước nhà ông ta cũng mặt dày mày dặn nhắc tới hôn sự với phủ Tín Quốc Công, thế nhưng lại bị người của phủ Tín Quốc Công đuổi đánh ra ngoài, ngay cả nhị môn cũng không thể vào. Một năm trước ông ta cũng từng đến phủ Trấn Quốc công, nhưng đương nhiên lão phu nhân cũng để cho người đuổi ra ngoài, không nghĩ tới hôm nay lão phu nhân vừa ngã xuống, bọn họ lại ngóc đầu trở lại, mời dì của Trương Sùng Sơn là Tướng quân phu nhân Đào thị đến kết thân, phu nhân cư nhiên lại đồng ý. Trương Phong người này ngoại trừ thanh danh hiếu dũng tranh đấu ra, thì ngược lại cũng không gây ra đại loạn gì, ngẫu nhiên có đánh nhau ẩu đả, thì bình thường Trương Sùng Sơn cũng giải quyết cho hắn ta.”

Trương Phong không có chuyện xấu to tát gì truyền ra, thì Tống Ngọc Tịch cũng không cảm thấy kỳ quái. Nếu thật sự là có thanh danh thập ác bất xá (tội ác tày trời), đoán chừng Kỷ Lan cũng không dám trắng trợn đáp ứng hôn sự như vậy, chỉ cần bề ngoài biểu hiện ra không có vấn đề gì, thì sau này cho dù có xảy ra vấn đề gì, bà ta cũng có thể thoái thác là không biết, lúc đó gạo đã nấu thành cơm, Hàn tỷ nhi cũng bay không cao nhảy không xa, đành phải nhận thua.

"Nhà hắn ta không có chuyện lạ gì sao?" Tuy nói Trương Phong không có việc gì xấu, nhưng Tống Ngọc Tịch lại không tin tính tình của Trương Sùng Sơn, thời gian dài như vậy mà lại không làm ra chuyện gì lớn.

Lão Lưu tiếp tục nói: "Có, có hai chuyện kỳ lạ! Một chuyện, chính là, ba năm trước đây, Trương Sùng Sơn say rượu đánh c.h.ế.t con dâu cả của ông ta. Lúc đó, chuyện này cũng gây huyên náo xôn xao, thế nhưng, sau đó Trương Sùng Sơn mời phủ Tướng quân ra mặt, giải quyết chuyện này, rồi tự mình đến nhà con dâu cả nhận sai, bồi thường không ít bạc. Cô con dâu cả kia vốn là khuê nữ của một tiên sinh dạy học ở quê, không quyền không thế, nghĩ đến nữ nhi đã qua đời, còn sinh cho Trương gia hai đứa cháu, nếu liều c.h.ế.t với bọn họ cũng không có ý nghĩa gì. Cho nên liền thu bạc, từ nay về sau rời khỏi kinh thành, không còn xuất hiện, chuyện này cũng được bình ổn.”

Tống Ngọc Tịch hừ lạnh: "Hừ, ngược lại cũng dễ dàng cho lão ta quá rồi, đánh c.h.ế.t người, bồi thường tiền là xong, Trương Viễn cũng không phải thứ tốt gì! Còn một chuyện nữa là cái gì?”

Lão Lưu có chút bận tâm ho khan một tiếng, nhìn Tống Ngọc Tịch, nói: "Còn có một chuyện, có thể không thích hợp để tiểu thư nghe. Nếu không ta nói cho mấy người Thu Đồng biết, rồi để họ truyền đạt lại cho tiểu thư.”

Tống Ngọc Tịch vừa nghe liền biết lão Lưu đang cố kỵ cái gì đó, nhất định là chuyện quan hệ nam nữ, nên khoát tay nói:

"Không cần như vậy, ngươi cứ nói thẳng là được."

Lão Lưu do dự trong chốc lát, rồi nói: "Quan hệ Trương gia rất rối loạn! Trương Sùng Sơn và một di nương của phủ Tướng quân, kết giao rất thân thiết, hai người ngẫu nhiên hẹn gặp mặt ở ngoài phủ... Mà di nương này, không chỉ có quan hệ với Trương Sùng Sơn, mà những ngày này, còn quyến rũ Trương Phong đến trên tay..."

Tống Ngọc Tịch đang uống trà, một ngụm còn chưa kịp nuốt xuống, đã trực tiếp phun ra! Sau đó bắt đầu ho khan, Thu Đồng Thu Vân cũng nghe được, mặt đầy ửng hồng, vừa thuận khí cho Tống Ngọc Tịch, vừa gấp rút lau nước trà trên người nàng.

Tống Ngọc Tịch không ho nữa, đẩy Thu Đồng Thu Vân ra, có chút khó tin mà hỏi lão Lưu: "Ngươi, ngươi nói ai?”

Lão Lưu dường như đã sớm đoán được phản ứng khoa trương của Tống Ngọc Tịch, nên bình tĩnh nói: "Trương Phong.”

Tống Ngọc Tịch che miệng, đứng lên đi hai vòng trong phòng, sau đó mới lắp bắp nói: "Trương Phong? Nhưng hắn ta, không phải là hắn ta không có việc gì xấu sao?”

Lão Lưu cũng đã nhìn qua muôn mặt của thế gian này, nên bình thản trả lời: "Tiểu nhân nói là hắn ta không có chuyện xấu gì truyền ra, chứ không nói hắn ta không có việc xấu mà!”

"..." Tống Ngọc Tịch chỉ cảm thấy mình có chút không hiểu nổi cái thế giới này, Phiêu Kỵ Tướng quân cũng đã hơn sáu mươi rồi ấy chứ, còn Trương Sùng Sơn cũng phải hơn bốn mươi...

"Vậy, Trương Phong kia cũng mới mười mấy tuổi đúng không?" Tống Ngọc Tịch đột nhiên có chút bội phục di nương của phủ Tướng quân kia, ăn hết già trẻ í nhỉ!

"Vâng, qua năm là mười bảy." Lão Lưu bình tĩnh trả lời.

Tống Ngọc Tịch cảm giác hỗn! loạn! như đứng trong gió. Di nương kia thật sự là một hán tử! Trương Phong như vậy cũng khiến nàng mở rộng tầm mắt, khẩu vị cũng quá nặng...

May mắn cho nàng khi phát hiện được chuyện này, nếu cứ thế mà bị bịt mắt, hồ đồ u mê gả Hàn tỷ nhi qua, thật sự có thể xem như lấy mạng Hàn tỷ nhi rồi! Chuyện này cho dù có nói thế nào cũng phải ngăn cản lại mới được.

**

Tống Ngọc Tịch biết được mấy ngày sau sẽ là đại thọ tám mươi của lão phu nhân phủ Tướng quân. Phủ Tướng quân đương nhiên cũng mời phủ Trấn Quốc công tham gia, một tấm thiệp mời là cho Kỷ Lan, còn có một tấm thiệp mời là cho Tần thị, chẳng qua ai cũng biết, đưa thiệp mời cho Tần thị hiện giờ cũng chỉ là làm ra dáng, dù sao Tần thị căn bản không thể tham gia.

Hôm đó, Kỷ Lan mang theo hạ lễ đến phủ Tướng quân chúc thọ. Chỉ là không ngờ rằng bà ta chân trước ra cửa, chân sau Tống Ngọc Tịch đã dẫn Tống Ngọc Hàn đi ra ngoài, để cho Quế ma ma chuẩn bị một phần quà tặng lớn, cầm thiệp mời của Tần thị, hai người đi tới phủ Tướng quân phủ. Chuyện thay thế trưởng bối trong nhà đi tham gia yến hội cũng không phải chuyện rất kỳ lạ, cho nên, Tống Ngọc Tịch và Tống Ngọc Hàn đến cũng không làm cho người gác cổng của phủ Tướng quân cảm thấy kỳ quái, bà tử khách khí dẫn các nàng vào, còn rất chu đáo nói cho các nàng biết, phu nhân phủ Trấn Quốc công đang ở nơi nào, ở với ai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK