"Thiên Hoa, A Long, các ngươi lên." Vân Chính Thiên trầm giọng ra lệnh.
Tính đến bây giờ, bọn hắn thời gian xông Thông Thiên Tháp đã xấp xỉ ba ngày thời gian. Lấy tu vi cả đội chưa có người đạt tới năm hoàn Hồn Vương mà xông tháp với thời gian này thực sự có chút hơn người. Vân Chính Thiên chủ yếu sử dụng phương pháp chậm mà chắc, từ từ mà leo lên, không hề có chút nôn nóng.
Từ tầng thứ tư trở đi, bọn hắn rốt cuộc gặp được thủ hộ giả có thực lực Hồn Vương năm hoàn cấp bậc, còn có hồn thú tu vi đạt tới sáu ngàn năm. Bất quá, lấy Vân Chính Thiên, Mã Thiên Hoa cùng Lương Thế Nhân năng lực đơn đấu cường đại, một chọi một vẫn tính khá dễ dàng.
Mỗi một lần hoàn thành một tầng, Long Thần thành tiểu đội đều không vội vã tiếp tục tiến vào thông đạo, mà lựa chọn nghỉ ngơi khôi phục trạng thái, chỉ có trạng thái lúc nào cũng thập túc, có như vậy mới dùng thời gian ít nhất đem về thắng lợi.
Tuy nhiên cũng có một số chướng ngại khiến cả bọn không khỏi liều mạng một phen. Đây chính là thử thách vượt bậc mỗi khi đạt tới con số năm tầng, hoặc mười tầng.
Cào trào liền là tầng thứ năm vừa rồi, vẫn là môi trường viễn cổ sâm lâm, nhưng hình thức thi đấu là năm đấu năm. Đối thủ của bọn hắn là hồn sư, trong đó có bốn tên Hồn Tông bốn mươi lăm cấp và một tên Hồn Vương năm mươi cấp.
Có Hồn Vương ở trong đội hình, chỉnh thể thực lực so với Long Thần thành liền mạnh hơn một chút. Dù sao năm đấu năm là hình thức thi đấu không thường xuyên xuất hiện. Lựa chọn thành viên ra trận cũng khiến hắn có chút đau đầu.
Một hồi lâu hắn cũng đưa ra quyết định, vì để bảo toàn lực lượng cho cả đội, chỉ có năm người ra chiến đấu bao gồm Lương Thế Nhân, Tiếu Phong, Hàn Thanh Chi, Hoa Quyển Sinh và hắn.
Bởi vì có tới hai tên phụ trợ hệ, cho nên toàn bộ công kích đều do ba người Vân Chính Thiên thực hiện. Chiến đấu dằn co gần ba mươi phút mới định ra người thắng cuộc. Long Thần thành tất nhiên giành thắng lợi nhưng bọn hắn hồn lực tiêu hao rất nhiều, cho nên đành phải lựa chọn lưu lại một đem nghỉ ngơi minh tưởng khôi phục.
Nương theo mỗi năm tầng liền có biến hóa, điểm thưởng mỗi lần vượt qua một tầng bắt đầu tư bây giờ lại tăng lên một chút. Hiện tại bọn hắn đã nắm trong tay khoảng chừng 110,000 điểm tích lũy. Đại chiến ở tầng năm sau, Vân Chính Thiên liền trích ra một chút mua dược phẩm tăng tốc độ khôi phục hồn lực, tinh thần lực. Sau đó mới dẫn cả đội tiến vào thông đạo, truyền tống tới tầng tiếp theo.
Thành tích này so với mấy đội đi trước, tuyệt không kém là bao.
Phải biết tu vi cao nhất của Long Thần thành chỉ có Tiếu Phong bốn mươi tám cấp. Còn lại đều là là bốn mươi lăm cấp khoảng chừng. Hoa Quyển Sinh và Hàn Thanh Chi còn muốn thấp hơn một điểm.
Làm được tới mức này, đã vượt xa phổ thông đội ngũ rồi.
Tầng thứ sáu, thủ hộ giả là hai tên tu vi cao tới Hồn Vương cấp bậc. Bọn hắn là một nam, một nữ diện mạo phổ thông. Trên người màu sắc hồn hoàn cũng không quá xuất sắc, lưỡng hoàng tam tử đồng dạng.
May mắn hai người bọn hắn không có vạn năm hồn hoàn như tên Hồn Vương ở tầng năm. Nếu không thực sự độ khó này quá cao rồi.
Vạn năm hồn hoàn sẽ sinh ra vạn năm hồn kỹ, so với ngàn năm hồn kỹ thì uy lực tăng lên không biết bao nhiêu lần. Một tên Hồn Vương sở hữu vạn năm hồn kỹ, ở Hồn Tông phía dưới đều là tồn tại khủng bố.
Vì vậy mà tầng năm kia mới đem Long Thần thành tiểu đội làm cho chật vật.
Vân Chính Thiên thâm âm vang lên, hắn liền lựa chọn Mã Thiên Hoa cùng Can Hữu Long ứng chiến, bởi vì hai người họ gần như vẫn giữ được trạng thái đỉnh phong sau năm tầng.
Hai người bọn hắn bước ra, tức thì lồng ánh sáng phủ xuống, đem bốn người nhốt chung lại.
Mã Thiên Hoa và Can Hữu Long không dám chậm trễ phóng thích võ hồn. Đối phương là Hồn Vương, dù niên kỷ hồn hoàn so với bọn hắn thấp hơn một chút, nhưng dù sao người ta vẫn là Hồn Vương hàng thật giá thật. Sở sẩy một chút liền không còn mạng mà trở về.
Cuồn cuộn hỏa viêm bốc lên, Mã Thiên Hoa trong mắt lóe lên một vệt hỏa diễm.
Nàng tốc độ nhanh như cắt, thoáng một cái đã xuất hiện phía sau lưng tên thiếu niên thủ hộ giả, đệ nhất hồn hoàn lóe lên, tức thì Phượng Hoàng Dục Hỏa ngưng tụ trên bàn tay, năm ngón tay co lại, một quyền đấm ra.
Tên thiếu niên thủ hộ giả đáy mắt đầy vẻ kinh ngạc, đối thủ trước mắt rõ ràng chỉ là tứ hoàn Hồn Tông, nhưngmột quyền này mang tới cho hắn cảm giác nghẹt thở, uy lực đã xa xa vượt qua cấp độ hiện tại của nàng. Hắn tay không dám khinh thường, hai tay khẽ kết ấn, tức thì một khối Kim Sắc Thuẫn dâng lên, thủ hộ trước mặt hắn.
Mã Thiên Hoa mắt thấy võ hồn đối phương thuộc hệ phòng ngự, trong mắt càng lóe lên hỏa quang mãnh liệt, Phượng Hoàng Hỏa Dục ánh sáng có phần chói mắt hơn, đem Kim Sắc Thuẫn kia hung hăng nện thẳng một cái.
"ẦM ——."
Song phương vừa va chạm, thân thể tên thiếu niên thủ hộ giả bị Mã Thiên Hoa đánh văng về phía sau, hai chân cắm sâu vào mặt đất thành hai đường dài hơn mười mét, mới miễn cưỡng ổn định lại.
Va chạm vừa rồi, rõ ràng Mã Thiên Hoa đem Hồn Tông thực lực, đánh cho một tên Hồn Vương chật vật tránh lui, giành lấy thế chủ động. Nàng gia tăng tốc độ, thẳng tới đối phương mà công kích.
Thật là nữ nhân cường hãn.
Khi Mã Thiên Hoa thế công như dời non lấp biển, Can Hữu Long bên này cũng không có nhàn rỗi. Đối thủ của hắn là thiếu nữ thủ hộ giả kia, nàng dung mạo không tính quá xinh đẹp nhưng vẫn có khí chất không tầm thường.
Sau khi phóng thích võ hồn. Hắn đệ nhất hồn hoàn ngay lập tức sáng lên, Thiên Long Hổ Thể đem thân thể hắn bành trướng ra. Một cước theo đó giẫm mạnh xuống đem thân thể hướng đối thủ mà phi như bay.
Một đôi long trảo màu xám mang theo kinh khủng lực lượng từ trên cao chụp xuống, nhắm vào đầu của nàng. Thiếu nữ thủ hộ giả mắt thấy Long trảo mang theo cường hoành áp lực, thân thể bỗng hư huyễn sau đó biến mất.
"Là mẫn công hệ."
Can Hữu Long giọng hơi kinh ngạc. Đối mặt với mẫn công hệ mà nói, đơn giản công kích liền không thể chạm vào người nàng. Mà thiếu nữ thủ hộ giả này tâm lý vô cùng bình tĩnh, trong nháy mắt liền dùng sở trường của mình mà tránh thoát đi.
Hừ lạnh một cái, Can Hữu Long sau lưng đệ tam hồn hoàn lóe lên, hắn bật lên không trung sau đó xoay người hướng xuống mặt đất, long trảo hung hăng nện xuống.
Đây có thể gọi là biến thể của Thiên Long Hám Địa, thay vì dùng chân giẫm xuống hắn lại thay đổi phương thức, trực tiếp dùng tay. Như vậy sẽ làm lực chấn động mạnh hơn rất nhiều, bù lại hồn lực tiêu hao cũng sẽ tăng vọt.
Bất quá, đối mặt với mẫn công hệ chiến hồn sư có tu vi Hồn Vương, hắn làm sao dám bảo lưu thực lực cho được.
Một quyền Thiên Long Hám Địa đem mặt đất bên dưới đấm cho vỡ toát ra. Chấn động lực ngay vị trí long trảo cắm xuống, tức thì truyền ra khắp bốn phương tám hướng. Sóng tinh thần dao động mãnh liệt, cộng hưởng với chấn động lực, lập tức dò ra được khí tức mà tên thiếu nữ thủ hộ giả đang che dấu.
“HỐNG ——.”
Vừa phát hiện vị trí của nàng, Can Hữu Long há miệng gầm lên, Thiên Long Hống nháy mắt bộc phát, đánh trúng vị trí thiếu nữ thủ hộ giả đang bị ảnh hưởng từ Thiên Long Hám Địa kia nãy.
Thiên Long Hống đem nàng đánh văng ra xa, thân thể lăn lộn mấy vòng trên mặt đất thật có chút không thương hoa tiếc ngọc. Mà ngay khi nàng đứng lên, y phục như một tấm lụa mỏng đã rách nát, để lộ ra xác thịt trắng hồng bên trong.
Công tâm mà nói nàng diện mạo không tính xinh đẹp nhưng vóc dáng không thể chê vào đâu được. Đối với tên A Long lâu năm không có người yêu, thấy một màn này không tự chủ mà nuốt nước miếng một cái.
"Ực." Can Hữu Long hai mắt sáng long lanh, trước mắt tình huống có chút khó xử, tiếp tục tấn công lại mang tiếng ức hiếp nhi nữ, mà không đánh tiếp làm sao thắng được.
Rốt cuộc, ngay khi hắn còn đang bận đưa mắt ngắm nhìn cùng phân tâm, một vệt sáng đột nhiên lóe lên ngay cổ. Can Hữu Long ngáy lúc này mặt cắt không còn hột máu.
"Tên ngốc, tập trung."
“Bốp.”
Mã Thiên Hoa thanh âm bỗng nhiên vang lên, nàng một chân đưa lên đạp vào hông đem Can Hữu Long đá sang một bên. Tránh thoát đi vệt sáng nguy hiểm đó.
Đằng sau lưng hắn, thiếu nữ thủ hộ giả tay cầm thủ đao sắc nhọn, nàng trên mặt có một chút tiếc nuối. Nếu như lúc nãy Mã Thiên Hoa không kịp thời đem tên háo sắc kia đá ra, chỉ sợ bây giờ nàng đã đem cổ họng hắn cắt đứt rồi.
Thiếu nữ thủ hộ giả mặc nhiên không quan tâm thân thể mình bị lõa lồ,bởi vì nàng vốn dĩ không có thật, chỉ là một ảo ảnh do Thông Thiên Tháp tạo ra, hội không biết mắc cỡ. Vì vậy mắt thấy Can Hữu Long vừa phân tâm, nàng lập tức nắm bắt thời có tung ra sát chiêu phản kích.
May mắn tránh được quỷ môn quan, Can Hữu Long mặt mày tái xanh, có chút hối hận, nhìn Thiên Hoa nói:
“Cám ơn." Can Hữu Long một mặt ngượng ngùng, xem ra hắn vữa chưa bỏ được tính chủ quan khinh địch của mình.
Mà ngay khi hắn còn chưa kịp tiếp tục chiến đấu. Bất giác cảm thấy một cỗ lạnh lẽo vô cùng vô tận từ sau lưng truyền tới, không cần xoay đầu lại tìm hiểu, hắn liền biết khí tức này là từ hai mắt Vân Chính Thiên truyền tới.
Đối với thái độ ỷ y hay xem thường đối thủ, hắn không biết bao nhiêu lần rơi vào nguy hiểm nhưng vẫn không có tiến bộ. Vì vậy làm Vân Chính Thiên thực sự nổi giận.
"Xin lỗi mà."
Can Hữu Long hét lên, tức thì hắn Long trảo lập tức xé gió mà tới. Hắn bây giờ tuyệt đối có thể dùng bốn chữ thẹn quá hóa giận mà hình dung. Đối với thiếu nữ thủ hộ giả trước mặt, không dám khinh thường mà trực tiếp đem cuồng bạo thế công mà áp đảo nàng.
Cường công hệ chính là khắc tinh của mẫn công hệ, Can Hữu Long điên cuồng công kích, rốt cuộc đem thiếu nữ thủ hộ giả làm cho chật vật, nàng căn bản không có khoảng trống để thi triển sở trường tốc độ của mình nữa.
Mã Thiên Hoa đối chiến với thiếu niên thủ hộ giả thì thoải mái rất nhiều. Tuy hồn lực của nàng thua kém hắn, nhưng kỹ xảo chiến đấu lại hơn tới mấy bậc. Trên người tên thiếu niên càng lúc càng có nhiều vệt cháy xém, máu tươi cũng bắt đầu chay ra rất nhiều. Hô hấp có chút dồn dập, gương mặt tái nhợt, xem ra đã gần đến cực hạn của hắn.
Thấy vậy, Mã Thiên Hoa hừ lạnh một cái lập tức đem hỏa diễm xung quanh ngưng tụ lại. Phượng Hoàng hư ảnh ngửa mặt lên trời hót vang một tiếng, đệ tam hồn hoàn lóe lên, Phượng Dực Thiên Tường đem thân thể nàng phi thẳng lên không trung.
"Rồng béo tránh ra một bên."
Mã Thiên Hoa từ trên cao hét vọng xuống. Can Hữu Long nghe vậy giật mình ngẩng mặt lên trời quan sát, ngay lập tức trong lòng không khỏi chấn kinh.
Một con Hỏa Phượng Hoàng khổng lồ mang theo bàng bạc hỏa diễm không biết từ lúc nào đã ngưng tụ ở trên không. Trên người nàng bốn cái hồn hoàn luân phiến óng ánh.
“Thiên Hoa đã động sát chiêu.”
Can Hữu Long lập tức thôi động hồn lực nhảy lui lại phía sau. Tận lực rời khỏi phạm vi công kích của nàng. Mà hai tên thủ hộ giả kia không còn đường lui nữa, bất đắc dĩ tụ lại một chỗ.
Đệ ngũ hồn hoàn sau lưng tên thiếu niên thủ hộ giả sáng lên, Kim Sắc Thuẫn cấp tốc phóng lớn, trong nháy mắt phân tách làm năm mảnh, tạo thành một cái màn chắn phòng hộ cực lớn, bao phủ hắn cùng thiếu nữ thủ hộ giả vào bên trong.
Mã Thiên Hoa thấy đối phương thiết lập phòng ngự, nhếch mép cười một cái, theo ngọc thủ phương hướng duỗi ra, Hỏa Phượng Hoàng hót lên một tiếng, sau đó không chút do dự phủ xuống, hung hăng nện vào màn chắn kim sắc kia.
"ẦM ——."
Kinh khủng nổ lớn vang lên, ngay tại vị trí Hỏa Phượng Hoàng đánh xuống, Kim Sắc Màn Chắn bắn lên vô số gợn sóng kim sắc, liền sau đó một trận run rẩy kịch liệt truyền ra xung quanh.
Ở hạch tâm Kim Sắc Màn Chắn, tên thiếu niên thủ hộ giả vào lúc này trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch rất khó coi.
Hỏa Phượng Hoàng vị trí va chạm với Kim Sắc Màn Chắn, để lại một vết nứt nhỏ. Không tới mười giây sau, vết nứt này dần lan rộng, bao trùm lấy bề mặt màn chắn.
Rắc!
Kim Sắc màn chắn rốt cuộc vỡ nát. Thiếu niên thủ hộ giả thân thể đột nhiên nổ tung, hóa thành một đạo ánh sáng biến mất.
Trong mắt thiếu nữ thủ hộ giả có mấy phần sợ hãi, nhưng rất nhanh chóng trôi qua, bởi vì sau lưng nàng, một đôi long trảo màu xám đã cắm xuyên qua. Can Hữu Long vận lực, đem hai tay kéo sang hai bên, tức thì thân thể của nàng bị xé rách thành hai mảnh, cũng hóa thành ánh sáng mà biến mất.
..............