Hồn lực cùng hắc lực song song tồn tại trong đan điền của hắn, vậy mà suốt thời gian qua kể từ khi xông vào Hồn Vương cấp bậc, một điểm khả quan xuất hiện hồn lực vòng xoáy cũng không có.
Tuy đẳng cấp hồn lực cùng hồn lực vòng xoáy căn bản không có quan hệ, chỉ cần hồn lực ngưng hậu đến trình độ nhất định liền có thể xuất hiện. Nhưng thực tế chứng minh, hồn lực Vân Chính Thiên vẫn chưa có làm được một bước này, vậy mà hắc lực lại có thể.
Vì vậy có thể nói, hắc lực của Vân Chính Thiên tổng sản lượng có lẽ đã dĩ vãng vượt qua hồn lực a.
Vân Chính Thiên trong đầu lập tức đưa ra phán đoán, nguyên nhân xuất hiện hắc lực vòng xoáy này có thể là do tà ác chi lực ở bên trong Hạo Thiên Trì quá mức nồng nặc, cho nên xuất hiện tình huống ngưng tụ ra hắc lực vòng xoáy, đồng thời đem hắc lực của hắn gia cố thêm phẩm chất.
Phải biết hắc lực của hắn có nguồn gốc từ tà ác chi lực, lần này đem tà ác chi lực trong Hạo Thiên Trì hấp vào, rất có thể đem hắc lực tiến tới gần hơn với nguyên hình của mình.
Nếu như ở một tình cảnh khác, đây có thể gọi là đại hỷ sự. Bất quá hiện tại hình như có chút không tốt cho lắm a.
Vạn lần không thể nào ngờ, hắc lực vòng xoay lại cân nhắc lựa chọn thời điểm éo le này mà ngưng tụ ra. Không nghi ngờ gì mang tới cho Vân Chính Thiên một quả bom hẹn giờ.
Trước mắt hắn đồng thời khống chế quang minh chi lực và hắc lực chính là phân tâm nhị dụng. Một bên đem quang minh chi lực áp chế tà ác ý thức. Một bên lại đem hắc lực tiến hành câu dẫn vong linh bản nguyên của Nhị Bạch ra.
Cả hai bên đều cần tinh thần lực cường đại đưa đến chống đỡ, căn bản không có rảnh rang mà đi đối phó với vấn đề hắc lực vòng xoáy đang dần hình thành trong đan điền kia.
Trong lòng thầm kêu khổ, Vân Chính Thiên hiện tại chỉ còn cách cố gắng cấp tốc hoàn thành quá trình tịnh hóa cho Nhị Bạch, sau đó mới có thể đem hắc lực vòng xoáy kia triệt để giải quyết.
“Tiểu Thiên, ngươi phân tâm?” Nhị Bạch trông thấy Vân Chính Thiên lộ vẻ kỳ lạ, nó đặc biệt nhắc nhở.
Tình cảnh bây giờ là không thể lơ là được đấy. Chỉ cần một chút phân tâm cũng đủ để mọi thứ đổ sông đổ biển.
Ngạo Thiên Long liên tục đem Vong Linh Chú Ngữ Xiềng Xích trói buộc phần tà ác ý thức, cho nên Nhị Bạch mới miễn cưỡng thanh tỉnh lại, tiếp tục hướng dẫn bọn hắn động thủ.
“Nhị Bạch tiền bối, trong cơ thể ta phát sinh biến hóa. Nhưng mà vẫn có thể chịu được.”
Vân Chính Thiên không chút giấu giếm mà nói rõ tình trạng cơ thể của mình. Bởi vì thời điểm này mà hắn còn sĩ diện che giấu, hậu quả khôn lường a. Chi bằng nói ra để Nhị Bạch còn đưa ra tính toán phù hợp cho hành động tiếp theo.
Nhị Bạch đồng tử hơi nhúc nhích, tựa như cảm thụ biến hóa bên trong cơ thể Vân Chính Thiên thông qua hắc lực câu thông. Một lát sau nó mới chậm rãi nói:
“Bên trong ngươi loại lực lượng kia đang hình thành vòng xoáy. Ta đoán là do tà ác chi lực trong cơ thể ta đối với lực lượng kia có lực hấp dẫn đặc thù, vì vậy mới xuất hiện tình trạng này. Nhưng mà ngươi không cần phải lo, ta thấy vòng xoáy này tồn tại lại vô cùng có lợi, bởi vì nó sẽ hấp thụ hết tất cả tà ác chi lực có trong người ta, khiến quá trình tịnh hóa nhanh hơn gấp bội.”
Nhị Bạch lời này vừa nói ra, Vân Chính Thiên cùng Ngạo Thiên Long gương mặt rốt cuộc giãn ra một chút. Thế nhưng cũng không thể vì vậy mà chủ quan được.
Quang minh áp chế hắc ám.
Chú ngữ tịnh hóa bản nguyên.
Quá trình này duy trì liên tục một canh giờ, lại thêm hắc lực vòng xoáy tại đan điền Vân Chính Thiên vì điên cuồng hấp thu tà ác chi lực trong vong linh bản nguyên Nhị Bạch mà dần dần căng phồng ra. Cho đến khi nó không thể nào lớn thêm được nữa, chính vào lúc này, Vân Chính Thiên hai mắt sáng quắc lên.
“Ra đây cho ta.”
Vân Chính Thiên cánh tay vận lực, tức thì nơi Linh Hồn Kiếm xuyên vào lồng ngực Nhị Bạch, không gian bắt đầu có dấu hiệu vặn vẹo lên. Vân Chính Thiên dùng hết sức đem Linh Hồn Kiếm rút ra, tức thì tại đó cũng kéo ra thêm một đạo màu đen ngọc châu.
Hắc ngọc châu dâng hiến một tầng tà ác chi lực lượn lờ xung quanh, trên ngọc châu rõ ràng nhìn thấy vô số hắc xà uốn lượn chằng chịt. Đây chính là vong linh bản nguyên của Nhị Bạch, bị suy yếu tới mức nhất định rốt cuộc bị Vân Chính Thiên thành công câu dẫn ra.
“Thành công.”
Chuyện này có thể nói là kỳ tích, thành công câu dẫn hạch tâm sinh mệnh của một vị Siêu Cấp đấu la cường giả còn khó hơn lên trời. Quá khứ đối mặt vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng kia, Vân Chính Thiên may mắn lắm mới có thể tranh thủ lúc nó chủ quan mà đem linh hồn nó câu ra được trong thời gian vô cùng ngắn ngủi.
Mà trước mắt một màn này, hắn hoàn toàn thành công rồi. Hiện tại vong linh bản nguyên của Nhị Bạch đã nắm trong tay, tùy ý hắn muốn làm gì thì làm.
Nhị Bạch bởi vì vong linh bản nguyên bị rút ra nguyên cớ, thân thể to lớn của nó lại kịch liệt run lên. Bất quá nó nhanh chóng lấy lại tâm thái ổn định. Vân Chính Thiên vốn không có ác ý đối với vong linh bản nguyên của nó, cho nên quá trình này căn bản không tạo thành chấn động quá lớn.
“Đây là vong linh bản nguyên của ta? Thực sự bị ngươi rút ra. Tiểu tử, hồn kỹ của ngươi quá mức bá đạo nha.”
Nhị Bạch trầm trồ xen lẫn kinh hãi.
Phải biết vong linh bản nguyên cũng giống như linh hồn, là vô pháp khi còn sống có thể lấy ra được. Vậy mà Vân Chính Thiên đơn giản như vậy một màn liền có thể, còn không phải nghịch thiên tồn tại thần kỹ hay sao.
“Nhị Bạch tiền bối, bây giờ không phải lúc nói những lời này. Vong linh bản nguyên đã rút ra, bây giờ làm cái gì nữa?”
Vân Chính Thiên nói.
Nhị Bạch đáp: “Tiểu Long, tới phiên ngươi đem Vong Linh Ma Pháp ra tịnh hóa bản nguyên cho ta a, ngươi đừng khiến ta thất vọng đó nhé.”
Ngạo Thiên Long một bên gật đầu, tuy Vân Chính Thiên biểu hiện khiến hắn có chút kinh hãi, nhưng bản thân hắn đồng dạng là bất thế kỳ tài, tuổi lại không lớn lắm cho nên vẫn tồn tại háo thắng chi tâm.
Hắn tự nhiên không muốn bị đánh giá thấp hơn đối phương a.
“Nhị Bạch tiền bối, xin ngài yên tâm.”
Hắn vừa dứt lời, tức thì Vong Linh Chú Ngữ Xiềng Xích trên người Nhị Bạch đột nhiên tách ra, như đàn ong ùa tới ôm lấy vong linh bản nguyên. Chính vào lúc này, tại sâu trong đáy mắt Ngạo Thiên Long dâng lên một vòng bạch quang vòng sáng, bên trong tinh thần hải của hắn cuồn cuộn dậy sóng, chú ngữ vang vọng mà ra, hóa thành một loại tinh khiết tịnh hóa chi lực.
Bạch quang vòng sáng lan tỏa ra, những nơi nó đi qua tà ác chi lực ánh hào quang ảm đạm đi rất nhiều. Ngay cả vong linh bản nguyên kia cũng lặng im không nhúc nhích. Vốn tồn tại một tầng tà ác chi lực lượn lờ bao phủ vong linh bản nguyên vào lúc này bị nhuộm thành một màu trắng toát, sau đó không ngừng có khói trắng bay lên.
Nhị Bạch thanh âm thê lương rên rỉ liên hồi, vong linh bản nguyên đang trong quá trình tịnh hóa, bản thân Nhị Bạch hội hứng chịu không ít đau đớn truyền vào tinh thần hải bên trong.
Hưu!
Khói trắng bốc lên mỗi lúc một dày đặc, làm cho Vân Chính Thiên ở vị trí phụ cận cũng không thể quan sát rõ ràng Nhị Bạch đang biến hóa như thế nào. Bởi vì hắn cùng Nhị Bạch khoảng cách chỉ vừa vặn một sải kiếm, vạn nhất tịnh hóa quá trình xảy ra biến cố, hắn tự nhiên là đối tượng thiệt thòi nhất.
Ngạo Thiên Long cùng lúc sử dụng Vong Linh Chú Ngữ Xiềng Xích cùng Vong Linh Tịnh Hóa, làm cho bản thân tu vi vốn đạt tới Hồn Thánh bây giờ cảm thấy có chút suy yếu cảm giác dâng lên.
Tịnh hóa chú ngữ làm hắn tiêu tốn đại lượng tinh thần lực, mà đối tượng bị tịnh hóa lại không phải phổ thông ác linh mà lại là một vị tương đương Siêu Cấp đấu la ác linh. Cho nên thời gian tịnh hóa càng kéo dài, Ngạo Thiên Long tinh thần lực gia tốc trút xuống không phanh.
Võ hồn của hắn là Xích Diễm Hỏa Long, không phải thuần túy tinh thần hệ võ hồn như Linh Băng Đấu La năm xưa, cho nên thành tựu trên phương diện Vong Linh Ma Pháp chung qui cũng có giới hạn.
Vì vậy, Vân Chính Thiên cùng Ngạo Thiên Long bắt buộc phải san sẻ cho nhau một chút áp lực mới được a.
Nhắm mắt lại, mở mắt ra. Vân Chính Thiên đã đem ý thức của mình trở lại bản thể tóc trắng, trực tiếp chưởng khống quang minh chi lực gia tăng áp chế lên vong linh bản nguyên.
..............