Diệt Nhật ý chí vẻ mặt giống như u linh, hai mắt ảm đạm liếc nhìn Vân Chính Thiên một lượt rồi đáp: “Vượt qua khảo hạch tiếp theo đi rồi ta sẽ nói.”
“Lại khảo hạch sao?” Vân Chính Thiên giật mình một cái, theo bản năng thốt ra.
Diệt Nhật ý chí hừ lạnh: “Muốn tiến vào Sử Lai Khắc, khảo hạch tự nhiên không thể thiếu. Nếu không yêu ma quỷ quái trà trộn vào thì làm sao?”
Vân Chính Thiên khóe miệng khẽ giật, trong lòng mắng to: “Nhìn ngài mới giống yêu ma quỷ quái đó.” Câu này vừa đi tới cửa miệng đã bị hắn miễn cưỡng nuốt xuống.
Hắn bình tĩnh nói: “Vậy chỉ cần ta vượt qua tất cả khảo hạch ngài đưa ra là có thể đặt chân vào Hải Thần Đảo, đồng thời ngài sẽ vì ta nói rõ tường tận mọi việc, có đúng không?”
Diệt Nhật ý chí thổi râu trừng mắt: “Vượt qua đi rồi hẳn nói.”
Sử Lai Khắc học viện truyền lưu lại đến nay, mấu chốt nhất chính là bọn họ tối hà khắc khảo hạch gia nhập. Bởi vì khẩu hiệu của Sử Lai Khắc chính là chỉ thu quái vật không thu người thường. Cho nên thiếu niên hồn sư muốn trúng tuyển Sử Lai Khắc học viện không chỉ cần có thiên phú tu luyện vô cùng ưu tú, võ hồn phương diện phải thật cường đại hoặc hiếm có mà quan trọng nhất phải nói đến là bản tâm.
Sử Lai Khắc học viện đặc biệt chú trọng đến học viên tính cách, đạo đức, cách đối nhân sử thế. Thà rằng bọn họ chiêu sinh không có một ai đậu, còn hơn là nhận bừa bãi vô tội vạ. Hai chữ ‘quái vật’ ở đây chính là đại biểu ý nghĩa như thế.
Vân Chính Thiên trầm mặc một lát, lại mở miệng truy: “Diệt Nhật tiền bối, ta chỉ hỏi ngài một câu nữa thôi. Vị cô nương lúc nãy kỳ thực là bằng hữu của ta, nàng gọi Tiên Dao Tử.”
“Ừm! Rồi sao?” Diệt Nhật ý chí cau mày.
Vân Chính Thiên tiếp lời: “Nàng có phải đã vượt qua được Sử Lai Khắc khảo hạch, cho nên mới có thể ở chỗ này tá túc?”
Diệt Nhật ý chí lắc đầu, lại trầm giọng: “Không! Sử Lai Khắc khảo hạch nào có dễ dàng như vậy vượt qua. Tiểu nha đầu kia là có nguyên do đặc biệt nên được đặc cách trúng tuyển, cho nên mới có thể ở đây học tập.”
“Ra là đi cửa sau.” Vân Chính Thiên cười nói.
“Có thể cho là vậy đi. Cái gì cũng mang tính tương đối thôi mà.” Diệt Nhật ý chí tằng hắng mấy cái, làm ra bộ mặt liêm chính.
Nghe được một lời này, Vân Chính Thiên ở trong bóng tối đã bắt đầu suy nghĩ. Kỳ thực hắn đối với Diệt Nhật ý chí hỏi nhiều như vậy là có nguyên do, hắn là cần vị Các Chủ này chính miệng xác nhận một vài thứ.
Không thể phủ nhận các văn bản cổ xưa lưu hành tới ngày nay đều có đề cập liên quan đến Sử Lai Khắc khảo hạch độ khó, muốn gia nhập Sử Lai Khắc cần phải vượt qua vô cùng khắc nghiệt khảo hạch. Bất quá điều làm Vân Chính Thiên kinh ngạc nhất bây giờ, đó chính là Sử Lai Khắc đã bị hủy diệt mấy ngàn năm, Vĩnh Hằng Chi Thụ bị tà ác hóa trở thành Tà Ác Chi Thụ vẫn có thể lưu lại mấy vị Các Chủ ý chí, thậm chí bọn họ cơ hồ vẫn như cũ duy trì khảo hạch hình thức. Chẳng lẽ nói, Sử Lai Khắc từ trước đến nay vẫn ở trong bóng tối âm thầm thu nhận học viện, tiến hành dạy học hay sao.
Diệt Nhật ý chí nhìn thấy Vân Chính Thiên chìm vào suy tư, hắn cũng âm thầm đánh giá người thanh niên này.
“Khảo hạch tiếp theo vô cùng đơn giản, đó là thám trắc toàn bộ năng lực của ngươi.” Diệt Nhật ý chí hờ hững một câu, kim sắc hào quang trên người có điểm lóe sáng, tức thì Vân Chính Thiên cảm thấy trong người mình như có vô vàn ổ khóa được khai mở.
Hồn lực, võ hồn, tinh thần lực trong nháy mắt xuất hiện trở lại, Vân Chính Thiên mừng rỡ vô cùng.
Sau đó từ trên người Diệt Nhật ý chí bắn ra một đoàn quang hoàn, ánh sáng trực tiếp rơi vào trên người Vân Chính Thiên. Một khắc sau, Diệt Nhật ý chí hai mắt trở nên sáng lạn, cả người trực tiếp hóa thành một cái màn hình thật lớn, bên trong đó hiện lên rất nhiều thông tin dữ liệu liên quan đến Vân Chính Thiên.
Tục danh Vân Chính Thiên, cốt linh hai mươi ba năm, hồn lực chín mươi hai cấp. Song sinh thần cấp võ hồn, bốn loại loại thần cấp lực lượng chảy trong huyết mạch. Lực công kích mạnh nhất tương đương Chân Thần Cực Hạn Đấu La lực lượng. Hồn linh bốn cái, hồn hoàn mười tám cái, hồn cốt bốn cái, ngoại phụ hồn cốt một cái.
Vân Chính Thiên khiếp sợ rồi, Diệt Nhật ý chí thủ đoạn thần thông quảng đại, trực tiếp nhìn thấu tâm can. Toàn bộ lực lượng bị phơi bày ra trước mắt, Vân Chính Thiên có cảm giác bản thân đang trần truồng bị người khác nhìn thấy.
“Bốn loại thần cấp lực lượng chảy trong huyết mạch. Câu này có ý tứ gì?” Vân Chính Thiên đặc biệt chú ý đến chỗ này.
Không lẽ lời này đại biểu cho việc hắn nắm giữ thần vị, ma thần vị cùng với Thiên Sứ, Thời Không lực lượng cố sự.
Lẩu thập cẩm, đúng là lẩu thập cẩm a.
Vân Chính Thiên lập tức đem toàn bộ dữ liệu trên kia nhấm nuốt. Lúc này Diệt Nhật ý chí cũng trở lại nguyên bản, hắn so với Vân Chính Thiên vẻ mặt khiếp sợ cũng không khác là bao.
“Ngươi là quái vật à?” Diệt Nhật ý chí không khỏi kêu lên.
Vân Chính Thiên bất đắc dĩ gãi đầu, cười khổ đáp: “Ta cũng không biết giải thích sao, nói chung ta gặp được một số cơ duyên cho nên mới thành ra như vậy.”
Diệt Nhật ý chí rên lạnh một tiếng, nội tâm kinh sợ vô cùng. Có thể khẳng định ngay từ đầu vị các chủ này cũng không nghĩ Vân Chính Thiên quái dị như vậy. Vẻ mặt trở nên dở khóc dở cười đứng lên.
“Ngươi chờ ta một chút, ta sẽ quay trở lại ngay.” Diệt Nhật ý chí quăng lại một câu, trực tiếp hóa thành lưu tinh bay mất.
Vân Chính Thiên cũng hết cách, chỉ có thể chờ đợi, tranh thủ minh tưởng điều tức, ngưng thần nội thị, nhắm mắt dưỡng thần.
Một lát sau, Diệt Nhật ý chí đã quay lại, trực tiếp nói với hắn: “Đi thôi, ta dẫn ngươi lên Hải Thần Đảo.”
“Thật sao? Đây là đi cửa sau đó!” Vân Chính Thiên vẻ mặt nghi hoặc.
Diệt Nhật ý chí giậm chân: “Đương nhiên là thật, bộ ta giống đang giỡn lắm sao. Ta hiện tại không quản cái gì gọi là đi cửa sau nữa rồi. Nói cho ngươi biết, mấy lão gia hỏa kia sau khi đọc dữ liệu của ngươi xong mắt đều trố ra, so với ta còn cường điệu hơn nhiều lắm. Bọn hắn đã quyết định gặp ngươi, cho nên đừng chậm trễ nữa, đi thôi.”
Lại một đoàn ánh sáng lóe lên, Vân Chính Thiên trước mắt trở nên mờ ảo, sau đó quan cảnh trực tiếp biến đổi. Nguyên bản rộng lớn không gian nhà trọ đã bị thay thế bằng một cái sân bãi thật lớn.
Trước mắt hắn lúc này đã có hơn mười đạo ý chí, Diệt Nhật ý chí là một trong số đó.
Bọn họ toàn bộ đều đã từng là Hải Thần Các Các Chủ.
Vân Chính Thiên trực tiên hành lễ: “Vãn bối Vân Chính Thiên, gặp qua các vị các chủ tiền bối.”
“Diệt Nhật, đây là người mà ngươi nói sao?” Một đạo ý chí đột nhiên lên tiếng.
Diệt Nhật ý chí hồi đáp: “Đúng là hắn.”
“Ha ha, có thể nhận được sự tán đồng cũng Diệt Nhật ngươi, hắn chắc chắn phải có chỗ hơn người.” Một đạo ý chí khác lại nói, trong thanh âm nghe rõ được châm chọc ý tứ.
Diệt Nhật ý chí hừ lạnh: “Phí nhiều lời. Ta dù đã chết nhưng vẫn còn có thể làm chút chuyện cho Sử Lai Khắc. Không giống như ai kia chỉ làm gánh nặng cho Vĩnh Hằng Chi Thụ.”
“Ngươi nói cái gì?” Đạo ý chí kia bị chọc tức, phẫn nộ quát lên.
“Thôi đi, các ngươi đã sống lâu như vậy, vẫn chẳng khác một đám trẻ con.” Một đạo ý chí khác buột phải lên tiếng giảng hòa, thấy vị này ý chí xuất hiện, Diệt Nhật ý chí cùng đạo ý chi kia mới miễn cưỡng dừng lại tranh cãi. Sau đó người này thản nhiên bay tới gần Vân Chính Thiên, ngữ điệu ôn hòa nói: “Ta là Hải Thần Các các chủ đời thứ một trăm bốn mươi lăm, ngươi có thể gọi ta Côn Thần.”
Vân Chính Thiên lập tức cung kính: “Côn Thần Các Chủ, ngài khỏe.”
Côn Thần ý chí gật đầu, lại nói: “Không cần đa lễ, dù sao chúng ta đều là người thiên cổ rồi. Vân Chính Thiên, chắc ngươi cũng phần nào đoán được lai lịch của chúng ta sao?”
Vân Chính Thiên gật đầu, nói ra chính mình suy nghĩ: “Nếu vãn bối đoán không sai, các ngài hẳn là trong lịch sử Hải Thần Các mấy đời các chủ, trước khi chết đi đã dùng thủ pháp gì đó khiến hồn phách dung nhập vào Vĩnh Hằng Chi Thụ, sau đó tiếp tục tồn tại dưới dạng ý chí. Bất quá vãn bối vẫn còn nhiều điểm chưa lý giải được, cần chư vị kiến thức thêm.”
Côn Thần ý chí thanh âm cảm thán: “Cùng người thông minh nói chuyện thật dễ chịu. Người trẻ tuổi, lời ngươi nói quả thực không sai, chúng ta đích xác nương nhờ Vĩnh Hằng Chi Thụ mà chống đỡ hồn phách, miễn cưỡng kéo dài sinh mệnh. Kỳ thực đây chính là một vạn năm trước học viện nghiên cứu ra thành tựu.
Vân Chính Thiên kinh ngạc: “Nguyện nghe này tường.”
Côn Thần ý chí chậm rãi mà nói: “Đấu La vị diện sau khi cắn nuốt Thâm Uyên vị diện, cả tinh cầu đã tiến hóa tới cấp bậc cao hơn, vì vậy Sinh Mệnh Chi Thụ đã thăng cấp, trở thành Vĩnh Hằng Chi Thụ, mà cổ thụ này chính là đại diện cho sinh mệnh tự nhiên của Đấu La Tinh. Sau khi tiến hóa thành công, Vĩnh Hằng Chi Thụ đột nhiên sinh ra một tiểu vị diện, đó là một vùng không gian vô cùng đặc thù. Trải qua vô số lần nghiên cứu và thử nghiệm, học viện xác định tiểu vị diện này có thể chứa đựng hồn sư hồn phách sau khi chết đi, làm cho hồn phách không bị tiêu tán vào thiên địa. Chỉ cần tu luyện đến Chuẩn Thần Cực Hạn Đấu La trình tự, ngươi có thể di chuyển hồn phách dung nhập vào vùng không gian này, cuối cùng trở thành ý chí hình dạng như ngươi đang thấy.”
Côn Thần ý chí vẻ mặt hồng thuận, có phần mỉm cười nói: “Đạt được thành tựu to lớn như vậy, mọi người vô cùng vui mừng, bởi vì chúng ta không nghĩ sau khi rời bỏ thế gian lại có thể thông qua cách thức này tiếp tục tồn tại xuống, tiếp tục mang đến lợi ích cho Sử Lai Khắc trên phương diện dạy học, thậm chí có cơ hội chứng kiến Sử Lai Khắc ngày một vinh quang, và trên hết đó cũng là chúng ta lớn nhất vinh hạnh.”