Ngũ sắc phi đao xé gió bay đến trước ngực, ngay khi khoảng cách chỉ còn vài li thì Ám Thiên chợt động. Hắn không động thì thôi, hễ động là như dời non lấp bể. Hai cánh tay của hắn vừa vung sang ngang liền nhanh như chớp chụp vào trước ngực.
Phách!
Kinh khủng ma lực từ trong cơ thể hoàn toàn bộc phát ra, đem ngũ sắc phi đao mũi nhọn chặn lại.
Ầm, ầm, ầm ——.
Điên cuồng sóng năng lượng tại vị trí song phương va chạm khuếch tán ra, không gian bốn phía xung quanh đồng loạt vỡ nát, tựa như trời cao đánh xuống một trận trùng điệp lôi kiếp làm cho thiên băng địa liệt sắp đến. Huyễn trận không gian bị chấn vỡ liên tục, phản phất có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài hình ảnh lọt vào bên trong.
Ám Thiên hai tay chụp lấy kiếm thể, Hồng cấp phù đồ hào quang mãnh liệt xuất, nhanh chóng đem hai cánh tay của hắn tăng thêm một tầng dày đặc lực lượng. Thế nhưng chỉ bấy nhiêu đây, cũng không cách nào ngăn cản tình cảnh thân thể hắn bị ngũ sắc phi đao lực lượng đánh lui.
Oành, oành ——.
Ám Thiên thân thể chắc khác nào một viên đạn pháo vừa ra khỏi nòng, tại trên không trung một đường bị đánh bay đi. Quá khứ phía sau để lại phía sau mấy vệt huyết hoa rơi xuống. Đúng vậy, ngũ sắc phi đao kiếm ý có tư cách tổn thương hắn thân thể, máu tươi từ trong miệng phun ra không ngớt, vẽ trên không trung một đường màu dài.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Vân Chính Thiên trong lòng cả kinh, hắn dĩ nhiên không ngờ ngũ sắc phi đao của mình lại mạnh mẽ đến như vậy, loại này uy lực hiển lộ ra hình như so với khi chiến với Lỗ Hào mạnh hơn không ít. Có lẽ nào là do hồn lực rơi vào thăng hoa trạng thái lần thứ hai đã mang đến tiến bộ kinh người này.
Rõ ràng Ám Thiên khi nãy làm rất tốt công tác phòng ngự, hắn không những cẩn thận đem võ hồn chân thân phụ thể, lại gia trì thêm Dịch Cân Kinh Phù Đồ Thể, cộng với bản thân thần cấp thể phách Ma Hoàng. Trong lòng tin tưởng hắn lực phòng ngự đã không kém hơn Phong Hào đấu la một chút nào.
Vậy mà trước mắt một màn đang diễn ra, thần cấp thể phách đứng trước Ngũ Kiếm Tề Thiên dĩ nhiên không có sức chống lại. Chẳng trách Lỗ Hào kia nhanh như vậy liền chết đi bởi một kích duy nhất. Thiên Địa Kiếm quả thực bất phàm.
Nếu là chân chính trong trạng thái chiến đấu mà nói, đánh không lại thì Ám Thiên đã có thể lợi dụng đệ tam hồn kỹ Ma Tốc tránh né, bất quá bây giờ mục đích là để thí nghiệm cường độ thân thể của Ám Thiên, vậy thì lần này hắn phải chịu thiệt rồi.
Ngũ sắc phi đao tốc độ bay tới tuy có phần chậm hơn ban đầu, chứng tỏ Ám Thiên cơ thể kiên trì càng lâu thì càng có cơ hội hóa giải cái này hồn kỹ. Thế nhưng xem ra vẫn không làm được, nhìn Ám Thiên sắc mặt càng lúc càng tái nhợt, có lẽ đã muốn kiên trì không nổi, thân thể ở trên không trung đã bị đánh lui mấy trăm trượng, huyết quang nở rộ.
Vân Chính Thiên trong lòng tự suy nghĩ, có lẽ do hắn chưa có quen thuộc thân thể mới kia, lại chưa có hoàn toàn làm chủ được Tu La Bất Diệt Thể cho nên mới thảm bại như vậy. Còn nữa, ma hạch bên trong Quang Thiên vẫn chưa có chính thức truyền sang cho Ám Thiên, cho nên lợi thế hiển nhiên là nghiên về Quang Thiên một đường.
Mặc dù có chút thất vọng, nhưng không thể cưỡng cầu. Nên dừng lại a, nếu không sẽ tự làm bản thân bị thương mất.
“Hửm?”
Quang Thiên tay áo vừa định phất lên hóa giải ngũ sắc phi đao, tức thì trong mắt hắn bỗng nhiên xẹt ra một tia dị sắc. Hắn ngẩng đầu lên nhìn Ám Thiên thân ảnh bị ngũ sắc phi đao trùng điệp công kích, đột nhiên nhìn thấy trong cơ thể Ám Thiên xuất hiện một cỗ hùng hậu ba động lực lượng đang không ngừng áp súc xoay tròn.
Cái này? Vân Chính Thiên cả kinh, cái này tình huống, còn không phải ma lực áp súc tạo thành vòng xoáy hay sao. Hắn còn không nghĩ đến chuyện bên trong chiến đấu đi đúc ma hạch đấy.
Quang Thiên trong thể nội, ma hạch vẫn như cũ hiện hữu, nhưng không có ma lực hậu thuẫn, nó im lìm như một đầu ngủ say cự long. Chỉ cần thôi động tinh thần lực dẫn dắt ma lực trong người truyền sang Ám Thiên cơ thể, ma hạch cũng sẽ tự động theo lối đã mở mà di chuyển theo.
Bất quá hắn vốn nghĩ sau khi đánh một trận thử nghiệm cường độ thân thể, trở về điều tức nghỉ ngơi rồi mới tiến hành chuyển giao ma hạch. Không ngờ tới vào lúc này ma lực lại áp súc tạo thành vòng xoáy. Chẳng phải ép buộc hắn phải nhanh chóng đúc thành ma hạch luôn hay sao.
Nếu thành công một bược này sẽ mang đến hai ý nghĩa. Từ đây về sau, Vân Chính Thiên phân ra hai đạo thân thể riêng biệt độc lập về cách thức tu luyện. Một bên vẫn là hồn sư thuộc phạm trù Đấu La vị diện, một bên sở tu ma lực chính thống đến từ Ma Giới vị diện. Đây là hai cái thân thể hoàn toàn khác, chỉ có ý thức là chung. Đồng nghĩa với việc Vân Chính Thiên không còn mang trong mình song thần vị nữa.
Phải biết song thần vị cùng tồn tại trong cơ thể đã khiến cả đám bọn hắn lo lắng vô cùng, chỉ là không có nói ra mà thôi. Dù sao thần vị cùng ma thần vị cùng tồn tại trên một người là nghịch thiên, là bất hợp lý. Tin chắc trong tương lai hắn lựa chọn tấn thăng cái nào thần vị cũng sẽ dẫn động thần vị còn lại chống đối.
Cho nên bằng mọi cách giải quyết cái tồn đọng vấn đề này cũng là ưu tiên hàng đầu.
Thể phách Ma Hoàng, ma lực chính thống, thất hoàn tu vi. Đúc ma hạch chỉ là chuyện vô cùng bình thường. Nếu như đã nhanh như vậy áp súc, vậy thì nên thuận theo năng lượng đang bộc phát mà đúc ma hạch sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Trong lòng làm ra quyết định, thế nhưng Vân Chính Thiên vẫn không có thu hồi ngũ sắc phi đao của mình, bởi vì hắn có cảm giác chính hùng hậu lực lượng từ ngũ sắc phi đao tản phát ra mới là thứ kích thích ma lực áp súc.
U, u, u——.
Chính vào lúc này, một đạo to lớn hư ảnh tại phía sau lưng Ám Thiên đột nhiên ngưng hình hiện lên. Một cỗ oán than thanh âm tựa như u linh cất vọng. Lấy hư ảnh này làm hạch tâm, vô số hắc quang đối với nó khấu đầu qui phục. Một khắc sau, hư ảnh này hiện lên rõ rệt hình dáng, là một đạo nhân ảnh, thân mặc một bộ chiến giáp màu đen, đầu đội mũ miện màu đen che kín mặt, sau lưng sáu vòng ám hoàn lặng lẽ dâng lên, từ đó phát ra hung lệ chi khí.
Nhìn thấy cái này hư ảnh, Vân Chính Thiên có chút giật mình.
Đây chính là Tu La Bất Diệt Hoàng thuở sinh thời hình dáng. Sáu vòng ám hoàn kia chính là đại biểu hắn Ma Hoàng cấp bậc.
Ma Hoàng hư ảnh đối với Ám Thiên tựa như sao chép hành động, hai cánh tay của hắn cũng chụp lại trước ngực, tựa như có vô hình kiếm ý đang ở đó công kích vào hắn lồng ngực.
Ngay khi Ma Hoàng hư ảnh hiện ra, Ám Thiên khí tức đột nhiên tăng vọt. Ngũ sắc phi đao gần như ngay lập tức bị chặn đứng lại, phản phất đối thủ trước mặt của nó đã hóa thành một ngọn núi sừng sững nguy nga không cách nào phá hủy.
Xé!
Ám Thiên ma trảo mở ra chộp lấy lưỡi đao, hai tay vung mạnh sang hai bên như đang xé xác con mồi. Tức thì ngũ sắc phi đao lưỡng đoạn, tại trên tay Ám Thiên chậm rãi hóa thành bột phấn tan đi. Từ đầu chí cuối, Ma Hoàng hư ảnh phía trên cùng với Ám Thiên hành động giống nhau như đúc.
Quang Thiên xa tắp bên kia bất động thanh sắc nhìn thấy ngũ sắc phi đạo bị bẻ gãy, hắn chỉ lắc mình một cái, ngắn ngủi vài hơi thở đã tiếp cận Ám Thiên vị trí. Sau lưng hắn ngũ đạo kiếm linh như cũ lơ lửng, tỏa ra hỗn độn ánh hào quang.
Ngay khi đến gần, đột nhiên song chưởng hai người giơ ra áp vào nhau, mãnh liệt khí lưu lan tỏa đem trường bào mãnh liệt cổ động. Cứ như vậy song Thiên tại trên không trung, bốn tay dính lấy nhau, chậm rãi xoay tròn.
Vù, vù ——.
Từ trên người Quang Thiên, một cỗ kim sắc óng ánh năng lượng lặng lẽ tràn ra bốn phương tám hướng, bất quá kim quang này dường như chưa có tinh thuần, bởi vì bên ngoài nó lại có thêm một tầng ám quang bao phủ.
Hỗn độn hào quang này, chính là đại diện hồn lực cùng ma lực trong cơ thể Quang Thiên. Hai thứ lực lượng trộn lẫn vào nhau cho nên mới có song sắc hào quang như vậy.
Về phần Ám Thiên, trên người hắn một mực lan tỏa ra chính là cực độ đen kịt năng lượng. Tầng thứ lực lượng này chính là ma lực chính thống trên Ma Giới, tuy bị Đấu La vị diện pháp tắt quản thúc nhưng so với phẩm chất ma lực của Vân Chính Thiên lúc xưa thì vẫn có chênh lệch nhất định, khiến cho hắn trong lòng không khỏi ngầm sinh sợ hãi.
Đối với cấp bậc này lực lượng, cho dù trong cơ thể tồn tại ma thần vị như kim bài miễn tử, thế nhưng trong tương lai muốn dùng cơ thể nhân loại chứa đựng thứ cực đoan lực lượng chính thống tới từ Ma Giới vị diện kia, không khác gì người say nói mộng.
Vân Chính Thiên chưa bao giờ thấy quyết định đúc thêm một cái thân thể dành riêng cho Hồn Kiếm võ hồn phi thường đúng đắn như vậy a.
Mà thời khắc này, hắn là muốn chuyển giao toàn bộ ma lực, bao gồm cả ma hạch và ma thần vị bên trong cơ thể Ám Thiên, tất cả đều đẩy sang Ám Thiên cơ thể. Ám Thiên trong lúc chiến đấu vô tình áp súc ma lực đến cực hạn, sinh ra ma lực vòng xoáy, hiện tại chỉ cần tiếp nhận ma lực trên người Quang Thiên nữa, ma hạch tự nhiên sẽ đúc thành, ma thần vị cũng sẽ có vị trí vững chắc hơn trong cơ thể hắn.
Chính vào lúc này, Quang Thiên ánh mắt bỗng nhiên sáng bừng lên, một cỗ hùng hậu tinh thần lực phóng xuất ra, đem kim ám hào quang bao trùm lấy cả hai người. Ngay sau đó ám quang bên trong chậm rãi ngưng tụ lại với nhau, bàng bạc ma lực trong cơ thể không ngừng tuôn ra, cùng với ám quang ở bên ngoài hóa thành một vũng màu đen hắc ám chi khí.
Hô!
Quang Thiên khẽ quát lên một tiếng, tức thì toàn bộ hắc ám chi khí này bắt đầu hóa thành thể rắn, thể tích cấp tốc thu nhỏ lại, cho đến khi vừa bằng một viên ngọc châu mới dừng lại.
Ngọc châu lơ lửng không trung, nhãn lực bình thường cũng có thể nhìn thấy ức vạn đạo hắc điểm sáng cấu thành viên ngọc châu này.
Ám Thiên đồng tử khẽ nhúc nhích, tức thì ngọc châu liền bị hắn thể nội hấp dẫn, dĩ nhiên thông qua đường miệng chui tọt vào trong cơ thể Ám Thiên.
Uỳnh——.
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, trực tiếp đem Quang Thiên ở bên trong kim ám quang cầu đẩy ra bên ngoài. Ám Thiên từ trong thể nội bộc phát ra mãnh liệt sóng năng lượng, hấp thu ngọc châu từ Quang Thiên, hắn đã có đầy đủ lực lượng để đúc ma hạch. Tại trong hắc ám quang cầu, lặng lẽ nhắm mắt tu luyện.
Quang Thiên sau khi ổn định lại thân hình, hai tay chấp sau lưng huyền phù mà đứng, ánh mắt thủy chung nhìn về Ám Thiên vị trí.
“Tử Anh, Tiểu Hổ!”
Trầm thấp thanh âm vừa vang lên, tức thì Tử Anh Tinh Vương Thú cùng Kim Hắc Ma Thần Hổ từ trong mi tâm hắn vọt ra.
Tiểu Hổ vẫn chưa có thể hóa nhân loại bộ dáng, hiện tại vẫn như cũ duy trì mèo nhỏ hình thái. Thế nhưng so với dĩ vãng, khí sắc tốt hơn rất nhiều. Tử Anh vẫn phong thái thoát tục, sắc đẹp khuynh thành thướt tha, một thân váy lụa màu tím ôm sát cơ thể. Nàng gương mặt xinh đẹp nghiên nghiên nhìn về phía Ám Thiên, nói:
“Loại sự tình này mà ngươi cũng có thể làm ra được, ta quả thực khâm phục ngươi, tiểu Thiên a.”
Vân Chính Thiên bất đắc dĩ nói: “Bày ra phức tạp sự tình, còn không phải vì chúng ta tương lai thành Thần mà dọn dẹp hay sao. Nếu như cứ để song thần vị tồn tại trong cùng một cơ thể như vậy, đừng nói thành Thần không có cách nào, mà ta cũng chỉ còn cách thành quỷ mà thôi.”
Kể từ khi hắn biết trong cơ thể tồn tại một lúc hai cái thần vị, lại còn là hai thần vị đối lập lẫn nhau, Vân Chính Thiên ngày đêm đau đầu, chính là vì lên kế hoạch để ngày hôm nay có thể giải quyết cái phức tạp vấn đề này.
Nếu như hai cái thần vị đều cùng thuộc Thần Giới, Vân Chính Thiên tuyệt đối không cần lo nghĩ nhiều như vậy. Thế nhưng trời xui đất khiến như thế nào, đệ nhị thần vị lại đến từ Ma Giới. Tuy hiện tại còn không rõ tại sao cơ thể hắn có cái này thần vị, cũng như từ khi nào thần vị phủ xuống trên cơ thể hắn không có rõ ràng, nhưng trong tương lai hắn muốn theo đuổi thành Thần còn đường, cư nhiên phải giải quyết cái nan giải vấn đề song thần vị ngay lập tức.
Cho nên Vân Chính Thiên mới quyết định, đem toàn bộ những thứ thuộc về Ma Giới vị diện, chuyển giao cho Ám Thiên. Ma lực, ma hạch, ma thần vị và tất nhiên không thể thiếu đó là hồn kỹ.
Đó là lý do hắn kêu gọi Tử Anh và Tiểu Hổ ra ngoài.
“Hì hì, cũng đúng. Bây giờ cần phải làm gì?” Tử Anh cười duyên nói, nàng đối với tiểu chủ nhân này đã phi thường thuần phục.
Vân Chính Thiên trầm ngưng một chút, lại nói:
“Sau này hai người các ngươi phải chuyển chỗ ở rồi, chuyển qua Ám Thiên cơ thể. Tiểu Hổ thì còn dễ dàng, bất quá Tử Anh ngươi lại không đơn giản như vậy.”
“Là vì đầu lâu hồn cốt sao?” Tử Anh nghiêm giọng nói.
“Ừm! Cho nên ta muốn hỏi, có cách nào chuyển giao được hồn kỹ đầu lâu hồn cốt qua cho Ám Thiên, mà không cần mổ đầu ta ra không?” Vân Chính Thiên nữa thật nữa đùa nói.
Tử Anh thinh lặng vài giây, sau đó trực tiếp thở dài lắc đầu một cái.
“Hả, vẫn phải mổ đầu thiệt hả?” Vân Chính Thiên cơ hồ lắp bắp.
...
Banhbaothit