Trong ký ức của hắn thì Quỷ Kiếm đã chết cùng với Tử Anh Tinh Vương Thú ngày hôm đó rồi, chính hắn đã đích thân tới kiểm tra xác nhận trăm mét gần đó không còn bất cứ thứ gì tồn tại, cũng không có vết tích nào cho thấy có người từ trong vụ nổ thoát ra ngoại trừ dấu vết của La Hổ.
Cho nên về sau, La Hổ đã công khai thông báo Quỷ Kiếm tử trận.
Đối với Ma Viêm Kiệt Quỷ mà nói, đây chính là một cái tin tức chấn động đối với hắn. Bởi vì hắn xem Quỷ Kiếm không chỉ là đối thủ cạnh tranh, mà còn có một chút cảm giác bằng hữu nữa.
Đúng vậy, chính là tình bằng hữu. Tuy nói tà hồn sư tập hợp những kẻ chuyên làm những việc đi ngược lại luân lý, chối bỏ nhân sinh, nhưng kỳ thực trong tổ chức vẫn có những cá thể chưa hoàn toàn mất đi những khái niệm cơ bản này. Vì vậy hắn đã sinh ra một chút bằng hữu cảm xúc với Quỷ Kiếm kia.
Đa phần tà hồn sư chỉ là những con người khốn khổ bị dồn vào đường cùng mà thay đổi tâm tính, thay đổi suy nghĩ dẫn đến con đường tội lội nãy. Chỉ một số ít những người sinh ra đã định sẵn là ác nhân mà thôi. Còn bản thân Kiệt Quỷ, hắn đúng là rơi vào trường hợp đầu tiên.
Một đứa bé tuổi còn nhỏ mà đã bị thế giới hắt hủi, cha mẹ sinh ra cũng bỏ rơi, đã khiến nó sinh ra tâm lý thù ghét cả thế giới này, không có gì quan trọng bằng chính bản thân hắn. Kiệt Quỷ lớn lên không coi ai ra gì, luôn hung hăng, ngang tàng, hiếu chiến nhưng... Hắn cố gắng làm ra như vậy chủ yếu là để che đi bản chất thật của hắn bên trong, là một đứa trẻ bị chối bỏ.
Có lẽ thua trận dưới tay Quỷ Kiếm làm cho hắn thay đổi nhận thức và thái độ của mình. Dần dần đối với Quỷ Kiếm kia sản sinh một chút hảo cảm. Vì vậy, hay tin Quỷ Kiếm chết trận, Kiệt Quỷ đã gần như rơi vào điên loạn.
Lại thêm sự kiện La Hổ trọng thương phải cấp tốc trở về tổ chức điều trị, làm gánh nặng chỉ huy tà hồn sư đơn vị đè lên vai của hắn. Hắn khắc khổ, hắn cố gắng, hắn không ngừng tiến lên. Lấy thù hận làm động lực, tốc độ đề thăng cực nhanh. Vỏ vẹn một năm trời ẩn nhẫn, rốt cuộc một cái kinh khủng tồn tại Ma Viêm Kiệt Quỷ ra đời.
Vân Chính Thiên nhìn Ma Viêm Kiệt Quỷ trước mặt, rõ ràng cảm nhận được một cỗ nguy cơ không nhỏ. Dĩ vãng Kiệt Quỷ chưa từng mang đến cho hắn cảm giác này, thật khó tưởng tượng một năm qua hắn đã tu luyện như thế nào đây.
Sau lưng Vân Chính Thiên, lúc này đại quân Thiên Minh Thần Triều đã đuổi tới, từng đạo bóng trắng bắn lên trời sau đó giáng xuống đứng sừng sững ở phía sau hắn. Lương Thế Nhân nắm trong tay Lôi Ảnh Quang Minh Kích, nhìn thoáng qua không khác gì bất bại chiến thần. Còn có không ít mãnh nhân như Đại Kình, Thiết Lạp, Hắc Sơn các loại thống lĩnh.
Đối phương đông đảo như vậy, rõ ràng là một hôm nay đại chiến một trận kinh thiên động địa, Ma Viêm Kiệt Quỷ nhếch miệng cười, ngay sau đó hai đạo bóng đen từ trong thành phóng lên trời, huyền phù sau lưng Ma Viêm Kiệt Quỷ.
Vân Chính Thiên nhìn thấy hai người mới đến, đồng tử cũng ngưng lại. Cả hai người này đều có năng lực phi hành, đây là cái ý vị gì. Phải biết chỉ có phi hành võ hồn mới có thể trong thời gian ngắn phi hành, hoặc là ngươi đã đạt tới Hồn Thánh cấp bậc.
Không sai, hai người kia chính là Hồn Thánh cấp bậc tà hồn sư, cộng thêm Ma Viêm Kiệt Quỷ là ba vị Hồn Thánh.
Lương Thế Nhân ở phía sau hai mắt cũng híp lại, dĩ nhiên không ngờ đối phương thực lực cường hãn đến như vậy. Hồn Thánh tà hồn sư mà có đến ba cái, đây tuyệt đối là cái đội hình cường hãn a.
Phía sau toàn bộ binh sĩ đều một mảnh chấn động, một cái Ma Viêm Kiệt Quỷ đã khó đối phó, vậy mà bây giờ lại xuất hiện thêm hai tên giống như vậy nữa. Đại Kình hướng mắt về sau trầm giọng trấn an:
“Bình tĩnh, không được hoang mang. Có Minh Chủ ở đây, không cần lo lắng.”
Có thực là không cần lo lắng không? Đại Kình trong lòng có chút nghi ngờ.
Minh Chủ mặc dù thực lực mạnh mẽ, so với bảy hoàn Hồn Thánh không kém chút nào, nhưng Ma Viêm Kiệt Quỷ kia cũng không phải quả hồng mềm dễ nuốt. Không phải Ngạo Thiên Long khủng bố kia cũng dễ dàng bại trong tay hắn sao.
Nếu Minh Chủ bị Ma Viêm Kiệt Quỷ cầm chân, vậy thì hai cái Hồn Thánh tà hồn sư kia sẽ thỏa sức khuấy động rồi.
Vân Chính Thiên trong lòng cũng có cùng suy nghĩ, đồng dạng suy tư bất quá thần sắc vẫn không đổi. Bàn tay khẽ nắm lại, một thanh màu lam trường kiếm đã xuất hiện.
Vân Chính Thiên thân ảnh nháy mắt đã trở nên sáng bóng lam sắc hào quang, trong không khí nhiệt độ lấy tốc độ cực nhanh hạ xuống. Phản phất có thể nhìn thấy băng tuyết nhảy múa trong không gian, kể cả sâm lâm bên dưới đồng dạng ngưng kết thành vô số băng phiến.
Ma Viêm Kiệt Quỷ đồng tử khẽ nhúc nhích, hắn bây giờ có cảm giác bước vào một cái thế giới cực hàn, không những hồn lực vận chuyển chậm chạp àm ngay cả ma viêm trong thể nội cũng muốn bị áp chế đến vài phần.
“Cưc hạn thuộc tính.” Một trong hai tên Hồn Thánh bên cạnh Ma Viêm Kiệt Quỷ nhất thời kinh hô.
Tên còn lại lẩm bẩm: “Từ khi nào Lưỡi Quỷ đại đạo xuất hiện cường giả như vậy chứ.”
Cực hạn võ hồn hồn sư, tại Đấu La đại lục có được siêu cường địa vị. Cho nên mấy tên Hồn Thánh này tự nhiên chấn động khi nhìn thấy Vân Chính Thiên triển khai ra cực hạn chi băng năng lực.
“Hừm, dù là vậy hắn cũng chỉ có thực lực Hồn Đế, để ta đem hắn quấn lấy, bọn còn lại giao cho các ngươi.”
Ma Viêm Kiệt Quỷ lạnh lùng nói.
“Được.”
Thoại âm vừa rơi xuống, hai tên Hồn Thánh này lần nữa hóa thành lưu quang, trực tiếp xông thẳng về phía đám người Thiên Minh Thần Triều.
Vân Chính Thiên khẽ quát:
“Cấp bậc binh sĩ lui lại xa một chút, giữ vứng phòng thủ. Thế Nhân, Đại Kình mấy người các ngươi chủ lực nghênh địch. Ma Viêm Kiệt Quỷ bên kia giao cho ta. Hành động!”
“Rõ.” Thiên Minh Thần Triều đại quân hò hét vang dội, nhanh chóng thiết lập đội hình.
Đám binh sĩ đã được huấn luyện rất kỹ càng, vừa động liền tự mình lẩn vào trong sâm lâm, khoác lên mình ngụy trang vật nhung thủy chung duy trì một cái trận hình để có thể chi viện nếu cần thiết.
Hai tên Hồn Thánh kia đồng thời xuất chưởng, chính là nhắm về phía Lương Thế Nhân cùng Hắc Sơn, cũng là hai kẻ có thực lực chỉ dưới Vân Chính Thiên bây giờ.
Lương Thế Nhân trên tay phong duệ Lôi Kích đâm tới, ngạnh hám với chưởng của đối phương.
Ầm, ầm ——.
Hai cái thanh âm va chạm vang lên, chỉ thấy một tên Hồn Thánh dĩ nhiên bị Lương Thế Nhân chấn lui đi, còn bản thân hắn chỉ miễn cưỡng lui lại mấy bước. Bất quá Hắc Sơn thì không có thoải mái như vậy, hắn tu vi suy cho cùng vẫn là Hồn Đế, so với Hồn Thánh còn có chênh lệch. Cản lấy một chưởng kia dĩ nhiên bị chấn văng đi.
May mắn có Thiết Lạp, Đại Kình hai người ở phía sau hộ giá, cản lại xung lực.
Lương Thế Nhân quát lên: “Ba người các ngươi đấu với hắn, tên này của ta.”
Nói rồi Lôi Ảnh Quang Minh Kích trên tay vũ động, nháy mắt đã đâm ra hơn mười kích về phía tên Hồn Thánh kia, làm hắn phải chống đỡ vô cùng chật vật.
Ba người Hắc Sơn thấy vậy trong lòng cười khổ, đồng dạng Hồn Đế, vậy mà Lương Thế Nhân lực áp được Hồn Thánh cường giả. Còn ba người bọn hắn liên thủ, còn không có nắm chắc đánh thắng tên Hồn Thánh còn lại a.
“Con mẹ nó, không để tụi trẻ khinh thường được.” Thiết Lạp rống lên ngay lập tức phóng tới đối thủ. Đại Kình, Hắc Sơn cũng không có chần chừ nữa, đồng loạt ra tay.
Bên kia giao tranh bắt đầu kịch liệt, nhưng phía Vân Chính Thiên và Ma Viêm Kiệt Quỷ vẫn chưa có động thủ.
Hai bên gắt gao nhìn nhau, chỉ thấy Ma Viêm Kiệt Quỷ ngón tay búng lên, tức thì ma viêm từ trong thể nội tuôn trào mà ra, sau lưng đệ thất hồn hoàn cũng sáng lấp lánh. Võ hồn chân phân, Ma Viêm phụ thể, đồng thời kích hoạt Ma Viêm Hãn Hải lĩnh vực.
Sưu!
Tại trong thiên địa Ma Viêm Hãn Hải lan tràn mà ra, đem bốn phương tám hướng hóa thành một vùng hắc hải, tà hồn lực điên cuông bốc lên từng đám mây mù, nhanh chóng ngưng hình thành vô số hắc viêm cầu khổng lồ lơ lửng trên không. Một khắc này, để đối chọi với cực hạn chi băng, Ma Viêm Kiệt Quỷ không thể không đem ma viêm hồn mà mình đã tiêu tốn không biết bao nhiêu tinh huyết mới có thể luyện chế đem ra sử dụng.
Vừa khai chiến liền đem thủ đoạn mạnh nhất triển khai, chứng tỏ Ma Viêm Kiệt Quỷ cũng rất kiêng kỵ vị Minh Chủ của Thiên Minh Thần Triều.
Ma viêm hồn cùng lĩnh vực kia dung hợp lại với nhau, đem năng lượng chưởng khống hỏa nguyên tố của Ma Viêm Kiệt Quỷ đẩy lên tiếp cận cực hạn chi hỏa tầng thứ tồn tại. Như vậy đã đủ sức xóa đi hiệu quả áp chế mà cực hạn chi băng đang mang lại kia.
“Có chút bổn sự.” Vân Chính Thiên cười nhạt nói.
Năm xưa Kiệt Quỷ dù mạnh nhưng cũng không có mạnh đến mức này, bất giác trong lòng có chút trầm xuống. Bản thân thực lực tăng lên, đối phương há lại cam chịu dậm chân tại chỗ. Ma Viêm Kiệt Quỷ hiện tại so với Vân Chính Thiên một năm qua đề thăng cũng không kém là bao.
Xùy!
Ánh mắt biến đổi, Băng Hoàng Hộ Thể phóng thích, trên người Vân Chính Thiên xuất hiện một lớp băng lân giáp trụ. Đồng thời dưới chân hắn, Băng Cực Lĩnh Vực cũng lan tràn mà ra, làm cho nhiệt độ cực hàn hạ xuống thấp hơn nữa, phải đến âm một trăm độ tả hữu. Tuy khoảng cách đến cái cảnh giới trong truyền thuyết ‘Độ không tuyệt đối’ kia còn quá xa, nhưng bằng vào nhiệt độ này đã đủ đế trấn áp hầu hết hỏa hệ hồn sư rồi.
Kỳ thực cực hạn chi băng chính là dừng ở mức năm mươi độ âm tả hữu, nhưng với Băng Hoàng Hộ Thể, Băng Cực Lĩnh Vực và một phần nhỏ Băng Cực Thần Tinh vẫn còn khảm nạm trên cánh tay trái, hắn mới có thể đem nhiệt độ hạ xuống chóng mặt như vậy.
Thiên địa trong chớp mắt đã hóa thành một thế giới băng tuyết, trăm dặm sâm lâm đều bị băng quang bao phủ. Ngay cả đám người Lương Thế Nhân đại chiến biên kia cũng bị ảnh hưởng ít nhiều.
Một băng một hỏa, vào lúc này ở giữa không trung, chuẩn bị triển khai đại chiến.
...