Linh rèn chính là một trong những bình cảnh quan trọng mà Rèn Đúc Sư cần phải vượt qua nếu như muốn tiến xa trên con đường này, mà giao phó cho hợp kim trí tuệ lại là mấu chốt nhất một điểm.
Có linh hợp kim và không có linh hợp kim đẳng cấp chênh lệch chẳng khác nào thiên soa địa viễn. Mà muốn chế tạo tam tự đấu khải trở lên yêu cầu đầu tiên chính là rèn ra được có linh hợp kim. Chỉ có như vậy đấu khải cùng hồn sư mới có thể chân chính kết hợp lại với nhau, khí đó đấu khải sẽ trở thành một bộ phận của hồn sư, một khi tâm niệm vừa động thì đấu khải lập tức phụ thể, mà hồn sư tính mạng gặp nguy hiểm thời khắc thì đấu khải là đồng bạn tối quan trọng nhất. Bởi vì lúc này hồn sư trở thành nơi ký thác linh hồn của đấu khải.
Đấu khải cấp bậc càng cao, khả năng tăng phúc càng cường đại, bảo hộ tính mạng càng nhiều hơn một tầng. Mà đấu khải quan trọng nhất tài liệu không nghi ngờ chính là hợp kinh có linh.
Lại nói hợp kim có linh bên trong cũng phân ra rất nhiều khái niệm, tỷ như hợp kim do hai loại kim loại dung hợp mà thành hoặc cao hơn là hợp kim do ba loại dung hợp...
Trên tay Đường Tử Hào lúc này, chính là vừa nãy năm khối cực phẩm ngàn rèn hào quang một trượng, trải qua dung rèn chế tạo thành hợp kim, sau đó lại tiếp tục thực hiện linh rèn, thành công giao phó cho nó trí tuệ.
Cực phẩm linh rèn!
Vân Chính Thiên có thể nói chân ướt chân ráo bước vào Rèn Đúc Sư chi lộ, hắn cũng là lần đầu nhìn thấy như vậy vi diệu một màn. Rõ ràng là một khối vô tri vô giác đồ vật, vậy mà lúc này lại có thể sản sinh ra một điểm ba động lực lượng.
Kỳ thực vừa rồi một màn hoàn toàn Đường Tử Hào tự thân vận động, Vân Chính Thiên cũng chưa có cơ hội trợ giúp, cho nên hắn có thể quan sát được rất rõ ràng, tại thời khắc linh rèn thành công, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng kiếm ý trong thể nội mình nhảy lên.
Cảm giác này rõ ràng vô cùng, tựa như khối hợp kim vừa mới rèn thành kia chính là sinh ra để dành cho hắn. Lấy Vân Chính Thiên đối với rèn đúc lịch duyệt, hắn âm thầm tặc lưỡi không cách nào giải thích được.
“Hạo Thiên tiền bối. Vừa rồi ta cảm thấy một linh cảm kỳ lạ, phảng phất thể nội bộc phát ra lực lượng muốn trực tiếp đem khối hợp kim kia cắn nuốt. Rốt cục là như thế nào?” Vân Chính Thiên không ngại giấu dốt, trực tiếp đi hỏi.
Hạo Thiên ý chí gật đầu mỉm cười đáp: “Tử Hào đứa nhỏ này quả thực không khiến ta thất vọng. Hắn vừa rồi thành công linh rèn, chính là cực phẩm phẩm chất, thành công giao phó cho nó trí tuệ, đồng nghĩa với việc hợp kim đã có sinh mệnh của riêng mình. Bất quá đó vẫn chưa phải tầng thứ cao nhất, nó vẫn còn tiền cảnh có thể thăng lên. Cũng giống như chúng ta nhân loại hồn sư sau khi thức tỉnh võ hồn, nắm giữ kiến thức về võ hồn đồng nghĩa với tu luyện phương diện tăng thêm tri thức, thế nhưng sau đó dần dần phân ra cao thấp, lớn nhất nguyên nhân là ở thiên phú.”
“Linh rèn có thể giao phó cho hợp kinh trí tuệ cũng đồng thời có thể khiến chúng nó thức tỉnh riêng mình thiên phú. Ngươi cảm giác không sai, hợp kim này đã được thức tỉnh thiên phú, nó tuyệt đối cùng với năng lực của ngươi tương thích trăm phần trăm, trong tương lai dùng để chế tác đấu khải sẽ đạt được tăng phúc đến trình độ tối cường nhất.”
Hạo Thiên ý chí từ tốn giải thích, Vân Chính Thiên lắng nghe thật sâu sắc.
Hắn thật sự rung động tâm can.
Ở cái thời đại kia, nhân loại chính là bá chủ của thế giới này. Cho dù mạnh mẽ như Đế Thiên cũng không thể lay động được, cho nên hắn mới giật mình nhận ra, trong quá khứ có thể đánh bại được nhân loại, hủy diệt Sử Lai Khắc không thể nào là hồn thú được mà rõ ràng là nhân loại, cụ thể là tà hồn sư. Sau khi Đế Thiên thống lĩnh hồn thú liên minh với tà hồn sư, hắn mới lộ ra chút tiểu tư tâm, lao tâm khổ lực đem toàn bộ nhân loại khoa học kỹ thuật thành tựu hủy đi.
Đứng ở hồn thú phương diện mà nói, Đế Thiên hành động chẳng có gì sai, thậm chí còn đáng để lưu vào lịch sử. Dù thế nào hắn vẫn là hồn thú lãnh tụ, nghĩ cho tương lai con dân mình là điều nên làm mà thôi.
Đường Tử Hào nghiêm giọng nói: “Đừng vội mình, phía sau vẫn còn hai công đoạn cần phải vượt qua. Thứ nhất là giao phó linh hồn cho hợp kim, thứ hai là hoàn thành thiên rèn.”
Vân Chính Thiên lập tức thanh tỉnh lại, trầm trọng gật đầu.
Hồn rèn là đẳng cấp cao hơn linh rèn, nếu như linh rèn là điều kiện cần thiết để chế tạo tam tự đấu khải, vậy thì hồn rèn là trọng yếu nhất chìa khóa để đạt tới tứ tự đấu khải trình tự. Nói dễ hiểu, đây là công đoạn khiến cho hợp kim cùng hồn sư triệt để liên kết lại với nhau, thông qua huyết tế.
Vân Chính Thiên trái tim kịch liệt nhảy lên, sau đó từ trong miệng trực tiếp phun ra một ngụm tinh huyết.
Đường Tử Hào nhanh như chớp đem khối hợp kim kia đón lấy toàn bộ đoàn tinh huyết kia, vừa vặn để nó nhuộm đẫm trung tâm bề mặt.
Đây chính là huyết tế!
Vân Chính Thiên trong thể nội cùng lúc tồn tại ba khỏa hồn hạch, trong đó một cái ma hạch, một cái thần hạch cùng một cái nguyên bản hồn hạch.
Thần hạch chứa đựng thần lực tinh hoa, ma hạch tồn đọng ma lực chính thống, hồn hạch như cũ điều hòa hồn lực vòng xoáy. Ba loại lực lượng này vốn không hòa hợp với nhau, nhưng lấy Vân Chính Thiên đạt tới Thần Nguyên Cảnh tinh thần lực trình tự, hắn đã có thể miễn cưỡng dung hòa được bọn chúng, từ đó mới xảy ra màu sắc hồn hoàn biến đổi thành hỗn độn chi sắc.
Lại nói hồn hoàn cùng võ hồn có liên quan mật thiết, mà võ hồn được quyết định ở huyết mạch của mỗi hồn sư. Cho nên có thể nói, ba khỏa hồn hạch cùng tồn tại kia đã khiến cho Vân Chính Thiên huyết mạch hoàn toàn biến dị, đã không còn phải đơn thuần nhân loại nữa.
Hỗn huyết!
Này một ngụm hỗn huyết chứa đựng tinh hoa so với nhân loại thuần huyết cao cấp hơn nhiều lắm, hiện tại cũng chỉ có một mình Vân Chính Thiên mới sở hữu như vậy huyết mạch, có thể tự xưng là độc nhất vô nhị tình huống.
Đường Tử Hào trực giác cũng nhạy bén vô cùng, nhận thấy Vân Chính Thiên tinh huyết cùng bình thường không giống, hắn không dám chậm trễ, trực tiếp vung rèn thao tác. Tại thời khắc rèn đúc chuy tiếp tục nện trên bề mặt khối hợp kim, nó lập tức phát ra một đạo trầm thấp thanh âm, tại trong không gian không ngừng quanh quẩn.
Không đến mười lần hô hấp sau, trầm thấp thanh âm bỗng nhiên phân hóa thành ba đạo mờ ảo hào quang. Mỗi một đạo hào quang cao đến một trượng, phân biệt ba tông màu khác nhau, lần lượt là kim sắc, bạch sắc cùng hắc sắc.
Kim sắc hào quang lan tỏa ra một cỗ chí cao vô thượng khí thái, hắc sắc hào quang bại lộ cùng hung cực ác mùi vị, còn cuối cùng bạch sắc hào quang tương đối bình hòa nhất. Đây cũng đại diện cho thần lực, ma lực cùng hồn lực, hoặc có thể gọi là thần cách huyết mạch, ma thần huyết mạch cùng nhân loại huyết mạch.
Chớp mắt một cái, ba đạo hào quang này bỗng nhiên va chạm vào nhau, bắn ra xung quanh hỗn loạn quang hoa. Hợp kim bề mặt bên trên bắt đầu vang ra vô số tiếng răng rắc thanh âm, phảng phất giống như nó đang muốn vỡ nát. Hỗn loạn hào quang mỗi lúc một khó lường, rèn đúc thao tác cũng vì vậy mà bị gián đoạn.
“Chết tiệt!” Đường Tử Hào quát lớn, sau đó sau lưng hắn chín cái hồn hoàn cũng đồng thời xuất hiện, lộ ra Cực Hạn Đấu La tư thái.
Này hồn hoàn màu sắc so với Ám Thiên Tà Đế hay thậm chí Huyết Đế còn muốn kém rất xa, bất quá so với Bao lão lại lợi hại hơn không ít.
Hắc, hắc, hắc, hắc, hắc, đỏ, đỏ, đỏ, đỏ.
Lúc này Đường Tử Hào đã không có ý định tiếp tục lưu thủ, trực tiếp vận dụng toàn bộ lực lượng đi khống chế cục diện vừa mới phát sinh.
Phức tạp như vậy tình huống bỗng nhiên xảy ra, lệnh Hạo Thiên ý chí cùng Đường Tử Hào sắc mặt biến hóa đến vô cùng khó coi.
Hạo Thiên ý chí căm giận nói: “Gia hỏa nhà ngươi huyết mạch phức tạp như vậy làm sao không sớm nói. Thật tức chết ta mà.”
Vân Chính Thiên cười khổ, trong lòng thầm than. Hắn đây là lần đầu tiên chứng kiến rèn đúc cao cấp quá trình, tự nhiên không lường trước được hết thảy biến cố có thể xảy ra.
“Tiền bối, bây giờ ta phải làm sao?” Vân Chính Thiên vội vàng nói.
Hạo Thiên ý chí trầm mặc giây lát, sau đó miễn cưỡng nói ra: “Huyết mạch có đến ba chủng loại, bọn chúng rõ ràng không vừa lòng nhau. Nhưng mà ngươi vẫn có thể sống đến giờ phút này, chắc chắn có cách bình hòa chúng nó. Có phải không?”
Vân Chính Thiên không dám chậm trễ, lập tức gật đầu nói: “Đúng là như vậy. Ngài xem.”
Lời này vừa dứt, trên người hắn hào quang cũng theo đó nở rộ, chính là lúc trước đối đầu Huyết Đế đã từng xuất hiện hỗn độn chi quang. Mà Vân Chính Thiên sau lưng cũng theo đó nhảy lên một cái thật lớn hồn hoàn.
Nương theo Vân Chính Thiên phóng thích ra hỗn độn hồn hoàn, còn đang xung động vô cùng ba đạo hào quang kia rõ ràng nhu hòa hơn nhiều lắm. Hợp kim tình trạng cũng không có xuất hiện vỡ nát thanh âm, Đường Tử Hào áp lực cũng tùy theo giảm xuống, vẻ mặt cũng bắt đầu giãn ra.
Hạo Thiên ý chí trông thấy như vậy một màn, khóe miệng không khỏi run lên, há mồm trợn mắt kinh ngạc nói ra: “Trời ạ, ngươi thật đúng là quái vật mà.”