Mục lục
Giai Nhân Và Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 233: MỆT CHO CÔ TA PHẢI NÓI RA MIỆNG

Trong văn phòng, có người cầm một cái máy tính bảng để lên bàn, chỉ vào màn hình chậc chậc nói: “Thế nào, kết quả này có hài lòng không, năng lực làm việc của tôi thật sự là càng ngày càng mạnh.”

Chuyện của Trương Chính Quang có thể lộ ra ánh sáng nhanh như vậy, truyền đi rộng rãi tới tất cả người xem tivi đều biết, cái này phần lớn đều là vì Đường Kỳ Dũng dựa theo sự sắp xếp của Lục Trình Thiên đi làm, đem những tin tức này chuyển cho phóng viên báo chí.

Hôm qua Trương Chính Quang dẫn theo một đám người tới nhà Đan Diễn Vy quậy phá, đều bị người của Lục Trình Thiên ở gần đó thấy được, Lục Trình Thiên cũng không cho bọn họ đánh rắn động cỏ, chỉ cho người đi điều tra một chút nơi mà Trương Chính Quang đi sau đó.

Đang chờ cơ hội ra tay thì vừa hay liền thấy người của Trương Chính Quang đi quấy rối một thiếu nữ, Lục Trình Thiên cũng rất nhạy bén, rất nhanh liền cho người đi điều tra thân phận của cô gái kia, anh ta cũng không trực tiếp nhúng tay vào chỉ ngồi đợi kết quả cuối cùng, nhưng cũng cho người thông báo cho Lưu Thắng.

Đáng trách là Lưu Thắng lại đang cùng nhân tình hâm nóng tình cảm nên anh ta đem tin tức truyền ra ngoài, Trương Chính Quang xong xuôi rồi Lưu Thắng mới biết được chuyện này, lúc chạy tới thì đã không còn kịp nữa rồi.

Nhưng đối với anh ta đây lại là kết quả tốt nhất, như thế này này dù như thế nào Lưu Thắng cũng sẽ bởi vì áy náy mà ăn thua tới cùng với nhà họ Hậu.

Đường Kỳ Dũng đợi một hồi vẫn không thấy ai trả lời anh ta, không khỏi ngước mắt lên nhìn thoáng qua người bạn tốt nãy giờ chưa nói lời nào, người vẫn là người đó chỉ là khí tức trở nên hơi kỳ quái, nói thế nào thì trước kia cũng đã cảm thấy bạn tốt lạnh lùng,nhưng vẫn còn Vy Vy tình người.

Bây giờ xem ra một chút tình người cũng không còn nữa rồi, càng thêm không thể tới gần.

“Thiên, chuyện này cậu đều làm vì Vy Vy, cậu không có ý định nói cho cô ấy sao?”

Quả nhiên bạn tốt vẫn luôn không có phản ứng lúc nghe được tên Đan Diễn Vy, ánh mắt bình tĩnh không lay động lại có phản ứng, chỉ là so với vẻ mặt không có biểu tình lại càng đáng sợ hơn, Đường Kỳ Dũng càng thêm chắc chắn rằng hai người này lại đang cãi nhau.

Theo bản năng nói: “Không phải là Vy Vy thật sự cho cậu mọc sừng chứ.”

Một cỗ sát khí rất nồng nặc ép về phía anh ta, Đường Kỳ Dũng cũng biết mình nói sai, cười ha hả nói: “Không phải tớ đang đùa giỡn thôi à sao cậu lại không nói một câu nào.”

Anh ta có cảm giác mình đã đoán đúng, hôm qua người phụ nữ trong nhà cũng giày vò anh ta không ít, nếu không phải sức anh ta hơn người, quả thực là đem người làm cho ngất đi, khả năng anh ta cũng không thể đi làm việc được.

Không khỏi cảm thán một câu, làm đàn ông thật sự là không dễ dàng mà.

“Công ty này của cậu phải đóng cửa.” Lục Trình Thiên nãy giờ không lên tiếng lúc mở miệng giọng nói lại lạnh thấu xương.

Rảnh rỗi như vậy.

Dù đang mặc áo ngắn tay ngồi máy điều hòa không khí nhưng Đường Kỳ Dũng vẫn có cảm giác tất cả lỗ chân lông trên mu bàn tay đều đứng lên, ôi, không cần dọa người như vậy chứ, trong nhà còn có người phụ nữ thích tám chuyện nữa.

Anh ta đành phải chịu đựng khả năng mất mạng để đổi lấy một chút tin tức, nếu không ban đêm về rất có thể sẽ phải ngủ ở ghế sô pha: “Sao lại thế, nếu công ty của tớ bị đóng cửa, cậu là cổ đông lớn nhất không phải khóc đến chết sao.”

Không sai, công ty anh ta đang kinh doanh, một phần lớn tài chính đều là người bạn tốt này đưa tới, anh ta chỉ là một người chủ bù nhìn thôi.

Đương nhiên cũng không thể thiếu đầu óc của anh ta, lúc chọn hạng mục và đầu tư đều kiếm được rất nhiều tiền nên mấy tên khốn kiếp kia mới có thể yên tâm đưa tiền cho anh ta chứ.

Đường Kỳ Dũng tuyệt đối không thừanh Thiên thật ra Lục Trình Thiên làm ông chủ so với làm luật sư càng thích hợp hơn, bởi vì ánh mắt anh không chỉ có độc ác, thủ đoạn cũng rất xảo trá, kể cả mấy con cáo già đã tung hoành thương trường nhiều năm cũng chưa chắc đã đấu lại được con hồ ly là anh này.

“Từ lúc nào mà cậu có liên hệ với mấy người chó săn này.” Lục Trình Thiên không để ý đến Đường Kỳ Dũng, chỉ là nhàn nhạt nhìn thoáng qua hình ảnh trong máy tính bảng nhưng rất nhanh liền thu ánh mắt lại.

Trương Chính Quang có kết quả như vậy là chuyện anh đã sớm dự liệu, không phải hôm nay chuyện này thì cũng sẽ là sau này những chuyện khác, chỉ là bây giờ thấy kết quả mình mong muốn, tâm tình của anh cũng không tốt như tưởng tượng mà ngược lại càng thêm ác liệt rất nhiều.

Cái này không phải rõ ràng nói anh ta là người nhiều chuyện sao? Đường Kỳ Dũng hô to vô tội: “Không có đâu, việc của Trương Chính Quang tôi giao cho Sấu Hầu đi làm, rất nhanh nhà họ Vũ sẽ tìm cậu đứng ra giúp đỡ thôi.”

Đường Kỳ Dũng vừa mới nói xong không bao lâu, điện thoại Lục Trình Thiên để lên bàn liền bắt đầu rung lên, Đường Kỳ Dũng thăm dò nhìn thoáng qua sờ sờ mũi không nói.

Thật sự là nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến, nếu biết anh ta nói chuyện chuẩn như vậy thì đã ra cổng mua một đống xổ số, xem có cái nào trúng mười lăm tỷ hay không?

Lục Trình Thiên cũng không e ngại Đường Kỳ Dũng ở đó liền trực tiếp mở loa ngoài, điện thoại vừa kết nối bên kia đã truyền tới tiếng khóc nức nở của Vũ Thư.

“Anh Thiên, anh có xem tivi hay không, anh họ xảy ra chuyện rồi, chắc chắn anh ấy bị người ta vu cáo, anh nhất định phải giúp đỡ anh họ, anh Thiên, em van xin anh.”

Đường Kỳ Dũng nghe thấy không nhịn được trợn trắng mắt, cái này TV đều truyền hình trực tiếp, Vũ Thư còn không biết xấu hổ mở mắt nói là bịa đặt, thật sự coi ai cũng ngốc à.

Chỉ là người đàn ông anhh ta cho rằng rất thông minh, lại giống như là đồng ý với Vũ Thư, thản nhiên nói: “Ừm, anh biết.”

Cái gì? Biết là có ý gì, không chỉ có Đường Kỳ Dũng không hiểu.

Vũ Thư ở đầu kia điện thoại cũng không hiểu rõ, biết là giúp hay là không giúp đây, biết Trương Chính Quang làm ra chuyện lớn như vậy, cô ta đã tức chết rồi, vốn đến lúc phải dùng đến anh ta thì hết lần này tới lần khác lại xảy ra chuyện, trên TV mới vừa quay sự tích ‘Đặc sắc’ của anh ta không bao lâu.

Ông ngoại liền trực tiếp gọi điện thoại tới, ép ba nhất định phải cứu cái tên khốn vô dụng kia ra, ba lại trực tiếp đem cái củ khoai nóng bỏng tay kia đẩy cho mình, cộng thêm cả mẹ, dì út, dượng thêm cả ông ngoại một đoàn người gọi điện thoại oanh tạc cô ta.

Cô ta có muốn mặc kệ cũng không được, chỉ có thể kiên trì gọi điện thoại, tất cả mọi người đều đang chờ câu trả lời của cô ta, cô ta cũng không thể nói với bọn họ câu trả lời mơ hồ như thế này được.

“Anh Thiên, vậy lúc nào thì anh tới đây được, chắc chắn cảnh sát sắp thẩm vấn định tội rồi.”

“Nếu bên cảnh sát không có chứng cứ xác thực, anh có thể sắp xếp luật sư giúp anh ta.” Ý bên ngoài nói chính là, nếu như chuyện này do Trương Chính Quang làm, vậy anh cũng hết cách.

Đường Kỳ Dũng đối với câu trả lời nửa nọ nửa kia của Lục Trình Thiên giơ lên một ngón tay cái, nhìn người ta làm luật sư nói chuyện liền rất có nghệ thuật, miệng lưỡi linh hoạt.

Sắc mặt Vũ Thư hơi không tốt, bọn họ đều biết Trương Chính Quang có đức hạnh gì, không cần nghĩ chắc chắn trăm phần trăm là Trương Chính Quang làm, cảnh sát đã chuẩn bị xong chứng cứ, mỗi một điều đều đầy đủ chắc chắn lần này Trương Chính Quang phải ngồi tù.

Đương nhiên cô ta không quan tâm, thế nhưng ông ngoại bọn họ lại không thể chấp nhận được, bây giờ anh Thiên thốt ra lời này, cô ta còn có thể nói cái gì.

“Anh Thiên, khả năng hôm qua anh họ bị người ta hãm hại, cô bé kia cũng không biết là từ nơi nào đến, xảy ra chuyện như vậy tất cả mọi người không mong muốn, có thể đừng để anh họ ngồi tù hay không, ví dụ như giam giữ hình sự mấy ngày? Hoặc là mấy tháng cũng được.”

Đường Kỳ Dũng ở bên cạnh nghe thấy không nhịn được cười, trí thông minh của Vũ Thư thấp đến mức khiến cho người ta giận sôi, người ta là con gái Cục trưởng, ngồi mấy ngày chịu khổ là được thả ra, mệt cho cô ta còn nói ra miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK