Mục lục
Giai Nhân Và Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 67: SẮP ĐIÊN LUÔN RỒI

Lục Trình Thiên chớp đôi mắt đẹp, từ tốn nói: “Đan Diễn Vy, em thay đổi rồi.”

“Sao cơ?” Đan Diễn Vy ngây ngẩn, không hiểu mà nhìn anh.

Lục Trình Thiên nhìn cô đầy ý vị, cứ như vậy xốc chăn trước mặt cô lên, đi xuống giường.

Đan Diễn Vy bị chọc đến nỗi phải thét lên, vội vã dùng hai tay che mắt, mẹ ơi, sao cô không biết Lục Trình Thiên có sở thích trần truồng chứ.

Hơn nữa cô thay đổi chỗ nào? Sao cô lại thay đổi, không phải cô vẫn như vậy sao?

Tại sao Lục Trình Thiên nói những lời không giải thích được như thế, càng ngày càng khiến cho người khác không thể hiểu nổi.

Tiếng ma sát xột xoạt của việc mặc quần áo truyền tới, Đan Diễn Vy không tự chủ hé tay ra khe nhỏ một chút.

Cho dù nhìn từ góc độ nào, dáng người của Lục Trình Thiên có thể nói là hoàn mỹ, cao một mét tám mươi mấy, mặc áo vest phẳng phiu, toàn thân tỏa ra sức quyến rũ mà một người đàn ông thành đạt mới có được.

Gò má đẹp đến không có khuyết điểm, lộ ra khí thế lạnh lùng, khó thân cận.

“Nhìn đủ rồi đó.” Lục Trình Thiên đột nhiên quay người nói.

“Em chưa thấy gì hết.” Đan Diễn Vy cầm chăn xoay người, gương mặt đỏ ửng lại bán đứng ý nghĩ của cô.

Lục Trình Thiên cũng không vạch trần: “Anh có cuộc họp lúc mười giờ, em tự mình về chắc không có vấn đề đâu nhỉ.”

“Không có vấn đề gì, anh đi đi, đi đi.” Đan Diễn Vy không ngừng xua tay ra phía sau, nóng lòng muốn Lục Trình Thiên lập tức biến mất.

Nếu giờ phút này Đan Diễn Vy quay đầu lại, sẽ phát hiện tên đàn ông lạnh lùng ấy nhoẻn miệng cười.

“Cạch” một tiếng, cửa phòng ngủ khép lại.

Trong phòng lại yên lặng.

Đan Diễn Vy mệt mỏi ngã xuống giường, hương vị của người lạnh lùng ấy từ bốn phương tám hướng vây quanh cô, cô cũng không có lòng đi nghĩ ngợi gì nữa.

Sao có thể như vậy, cô thực sự đã ngủ một đêm cùng Lục Trình Thiên rồi.

Hơn nữa còn quấn quít rất dữ dội, cô cảm thấy mình không có mặt mũi gặp người khác nữa.

Thật sự sắp điên rồi.

Bỗng một đợt âm thanh ong ong từ dưới đất vang lên, Đan Diễn Vy nhắm hai mắt giả chết, không có ý định để ý tới, nhưng âm thanh trên đất dường như rất kiên trì.

Cô đành phải lê cái thân thể nửa chết nửa sống, duỗi tay mò cái túi trên đất, lục ra điện thoại trong đó, bắt máy: “Alo……”

Nghe được âm thanh mệt mỏi của Đan Diễn Vy, người bên đầu dây kia ngừng trong chốc lát, nói bằng giọng điệu đê tiện: “Vy Vy, hôm qua cậu ngủ cùng Lục Trình Thiên rồi à? Thế nào, kỹ thuật chăn gối của anh ta ra sao?”

“Tư Tư, cậu còn không biết xấu hổ à, lời cam đoan hôm qua của cậu cho chó gặm rồi hay sao!!!” Đan Diễn Vy kề sát điện thoại, gào thét hỏi.

Tư Tư ho khan vài tiếng: “Khụ khụ, đừng vu oan mình thế chứ, đó là cậu tự nguyện, mình đâu có cách nào.”

“Sao có thể chứ, không phải dặn cậu không được để mình uống say sao, thiếu chút nữa liền bị Lục Trình Thiên biết chuyện kia rồi.” Đan Diễn Vy ngẫm lại mà còn thấy sợ, may mà hôm nay tâm trạng Lục Trình Thiên tốt, không tra hỏi đến cùng.

Bằng không lấy trí khôn của cô, hoàn toàn chơi không lại người ta.

“Mình biết cậu sẽ trách mình, lát nữa mình cho cậu xem một đoạn video.” Tư Tư còn chút cười trên nỗi đau người khác, cô đã có tính toán trước rồi, bằng không thì không có cách nào rửa oan đâu.

“Video gì?” Đan Diễn Vy tức giận hỏi.

“Đợi cậu qua đây là biết. Đúng rồi, có phải cậu quên chuyện rất quan trọng rồi hay không?” Tư Tư có ý tốt nhắc nhở.

“Hôm nay phải đón Du Du!!” Sao cô lại thiếu chút nữa quên chuyện quan trọng thế này cơ chứ, đều do tên Lục Trình Thiên xấu bụng kia, quấy đến đầu óc cô cũng nhiễu loạn.

Tư Tư hừ một tiếng: “Nhớ thì tốt, đi qua nhà cậu hội họp này.”

Đan Diễn Vy nhìn thoáng qua vải rách trên đất, im lặng mấy giây, ấp a ấp úng nói: “Tư Tư, cậu giúp mình đem một bộ đồ tới đây……”

“Gì cơ, mình nghe không rõ, cậu nói lớn lên.”

“Mình nói giúp mình đem một bộ đồ tới, mình gửi địa chỉ qua di động.” Nói xong, Đan Diễn Vy liền cúp điện thoại.

Nhưng trước khi cúp máy vẫn còn nghe loáng thoáng tiếng cười của tên ranh ma kia.

Cô thực sự mất hết thể diện luôn rồi.

Nửa tiếng sau, Tư Tư rất nhanh đã đến địa chỉ của Đan Diễn Vy, gõ cửa vài cái.

Đan Diễn Vy trùm bộ quần áo của Lục Trình Thiên chạy ra mở cửa, đưa tay kéo người vào, lại nhanh chóng đóng cửa lại.

“Quần áo đâu, mang tới đây chưa?”

“Đương nhiên rồi.” Tư Tư quơ quơ cái túi trong tay, giương mắt đánh giá dáng vẻ của Đan Diễn Vy lúc này, chậc chậc nói: “Người con gái đã được nếm trải qua quả thật không giống.”

“Không biết cậu đang nói gì nữa.” Đan Diễn Vy hơi đỏ mặt, giựt lấy túi trên tay Tư Tư, chạy về phòng ngủ thay quần áo.

Mười phút sau, Đơn Diễn Vy mặc xong quần áo từ phòng ngủ đi ra, liền thấy Tư Tư tùy tiện ngồi trên ghế sô pha đánh giá bài trí trong phòng.

Cô xoi mói bình phẩm: “Mặc dù Lục Trình Thiên hơi đáng ghét, nhưng ánh mắt cũng khá, chọn vi trí cũng rất tốt.”

“Đi thôi, chúng ta về trước, quần áo của cậu lát nữa mình bồi thường lại.” Lúc đi ra, Đan Diễn Vy cũng thuận tiện thu dọn phòng ngủ.

Tư Tư nhìn Đan Diễn Vy bằng ánh mắt bỡn cợt: “Hôm qua hai người sung sức như vậy, quần áo đều tơi tả hết.”

“Đừng nói bừa, là bị móc rách, không phải cậu có video cho mình xem à?” Đan Diễn Vy mặt không đổi sắc nói sang chuyện khác.

Tư Tư cười càng thêm thần bí: “Được thôi, nếu cậu đã nói như vậy.”

Chờ đến lúc Đan Diễn Vy nghe được âm thanh trong video, cả người đều sắp bùng cháy, cô vậy mà hôn, mà gặm, còn nhõng nhẽo với Lục Trình Thiên.

Tại sao cô lại chủ động ôm Lục Trình Thiên, còn ngồi trên đùi anh ta uốn tới ẹo lui, đáng chết mà.

Chẳng qua âm thanh kia chính là của cô.

“Nhanh đưa cho mình.” Đan Diễn Vy nhanh giựt lại điện thoại của Tư Tư, nhất định phải tiêu hủy chứng cứ.

“Ha ha, đây chính là thứ chứng minh mình trong sạch, không cho, không cho.” Lúc Đan Diễn Vy vươn tay tới, Tư Tư nhanh nhẹn tránh khỏi, còn đắc ý phe phẩy vật chứng trong tay.

Nếu bây giờ có một tia sét phóng xuống, Đan Diễn Vy nhất định cam chịu: “Tư Tư, tình bạn nhiều năm của chúng ta chỉ cạn vậy sao?”

“Không sai, tình chị em của chúng ta là giả tạo.”

“……”

“Nếu cậu muốn tiêu hủy cũng được, phải đồng ý với một đều kiện của mình.” Cô cũng không phải người không thấu tình đạt lý như vậy.

Đan Diễn Vy thấy có hy vọng, mở miệng hỏi: “Điều kiện gì?”

“Nhớ vậy trước đã, lần sau sẽ nói cho cậu biết.” Tư Tư suy đi tính lại, tạm thời chưa cần gì.

“Không thành vấn đề.” Đan Diễn Vy thoải mái đồng ý, nhìn Tư Tư xóa video, cô mới yên tâm, thật sự là sơ suất khi chọn bạn mà.

Hai người ngồi trên xe, Đan Diễn Vy nhớ tới một chi tiết quan trọng bị cô lãng quên: “Tư Tư, chúng ta uống say rồi thì làm sao gặp phải Lục Trình Thiên?”

Sắc mặt của Tư Tư bắt đầu không tốt, giọng điệu cũng u ám: “Lục Trình Thiên và Đường Kỳ Dũng ở cùng nhau.”

“Đường Kỳ Dũng trở về rồi?” Sao anh ta lại biết Lục Trình Thiên?” Đan Diễn Vy không hiểu hỏi.

Không biết Tư Tư nhớ tới chuyện gì, cơn giận còn chưa nguôi, nói: “Không biết, nhưng anh ta chết chắc.”

“Tư Tư, hôm qua không phải cậu đi củng Đường Kỳ Dũng đâu nhỉ, vì thế nên cậu vứt mình cho Lục Trình Thiên à.” Đan Diễn Vy ra vẻ thì ra là thế, khó trách Tư Tư vứt bỏ cô.

“Khỉ khô, cái tên Đường Kỳ Dũng không có liêm sỉ kia, anh ta còn dám,…Mà thôi, không nói tới tên đáng ghét kia nữa.” Tư Tư nói một nửa, cảm thấy sai sai, lại không nói nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK