Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2425:

“Tôi có thiên tư, nếu cố gắng, nếu như cho tôi thời gian trưởng thành, tôi cũng có thể làm được như thế!” Ánh mắt của thanh niên trước đó kiên định, nắm quyền nói ra lời như vậy.

Mà nữ tu sĩ có khuôn mặt xinh đẹp kia, trong mắt tràn ngập hâm mộ nhìn sư huynh của mình, anh ta là người ưu tú nhất trong môn phái, gần như tất cả nam đệ tử đều lấy anh ta làm gương, tất cả nữ đệ tử đều xem anh ta như tiêu chuẩn kén vợ kén chồng.

Hai người trẻ tuổi này chính là một trong đám truyền thừa giả đi theo Triệu Chính Khải đến đây, môn phái này tên là Trấn Cực Phong, Trấn Cực Phong có mấy trăm người, cũng coi là có thế lực lớn trong người luyện khí.

“Cố gắng, cậu chịu cố gắng ư? Nếu như cậu thật sự có suy nghĩ mạnh lên, thì sẽ không trốn ở trong sự che chở của trưởng bối, để chống cự uy áp phía trên truyền đến” Triệu Chính Khải cười nói.

Thanh niên kia nghe nói như thế, sắc mặt có chút khó coi, nhưng cũng không lên tiếng, anh ta biết thân phận của người trước mặt này, là cường giả mình không đắc tội nổi.

Ngược lại là sư tôn của thanh niên lên tiếng, người này tên là Cung Diệp Vấn, là chưởng môn của Trấn Cực Phong.

Cung Diệp Vấn lên tiếng nói: “Lão Triệu à, đệ tử này của tôi mặc dù ở trên phương diện cố gắng hơi kém một chút, nhưng thiên phú cực tốt, muốn vào Phú Thần, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi Triệu Chính Khải lắc đầu: “Thiên phú của đệ tử này của ông chỉ có thể coi là tạm được thôi, tôi biết một người trẻ tuổi, thiên phú có thể gọi là tuyệt đỉnh, mức độ cố gắng của cậu ta, là thứ tôi chưa gặp được ở ai, cậu ta nhỏ tuổi hơn đệ tử này của ông một chút, nhưng ở trên thực lực đã vượt qua cả ông”

“Ồ? Còn có người trẻ tuổi như vậy ư?” Cung Diệp Vấn tỏ vẻ ngạc nhiên: “Lão Triệu à, có thời gian, nhất định ông phải giới thiệu kỳ tài ngút trời này cho tôi một chút đấy”

Mặc dù Cung Diệp Vấn nói như vậy, nhưng căn bản cũng không tin Triệu Chính Khải nói thật, hơn hai mươi tuổi, cảnh giới Phú Thần, còn mạnh hơn cả mình, có thể sao?

Hai đệ tử một nam một nữ này của Cung Diệp Vấn, cũng khịt mũi coi thường Triệu Chính Khải, bọn họ thân là tu sĩ, biết rất rõ ràng, bên trên cảnh giới Ngự Khí này, mỗi lần tiến lên một bước khó bao nhiêu, mới đến tuổi này mà đã vượt qua cả thực lực của sư tôn mình, việc này hoàn toàn không có khả năng!

Đồng thời, hai đệ tử một nam một nữ này cũng không tin có người sẽ có thiên phú hoàn toàn vượt qua nam đệ tử kia, ở trong lòng nữ đệ tử, sư huynh của cô ta là người được thế hệ bọn họ cung phụng như thần ở trong môn phái, ai có thể vượt qua được chứ? Mà ở trong lòng nam đệ tử, anh ta cũng cho rằng, mình có thiên phú cực cao, không ai có thể so sánh được.

Ngay lúc Cung Diệp Vấn và hai tên đệ tử của ông ta sinh ra nghỉ ngờ với Triệu Chính Khải, đột nhiên một tiếng kinh ngạc.

vang lên, chỉ thấy trên mặt hồ nước kia đột nhiên hình thành bọt nước ngập trời, sôi trào, ngay lúc mọi người còn không biết vì sao mặt hồ nước kia bốc hơi lên kinh khủng như thế, bọt nước đã bị người ta chém ra thành một lỗ hổng lớn, một thanh niên cầm một thanh thần kiếm màu tím trong tay, lao vùn vụt ra từ bên trong lỗ hổng kia.

Ở sau lưng thanh niên kia, một lão già cụt tay đang đuổi sát, lão già còn cõng một thanh niên phía sau, chỉ nhìn sắc mặt của thanh niên phía sau lão già kia là biết, đó đã là một người chết.

Chính là Trương Thác đang chạy trốn, cùng với Dương Đức Phi đã rơi vào trạng thái điên cuồng.

Dương Đức Phi cầm bảo kiếm trong tay, tiện tay vung lên, vô số kiếm khí lao thẳng đến chỗ Trương Thác, kiếm khí này đã cô đọng đến một loại trình độ khủng bố, hơi thở không hề tiết ra ngoài, trừ Trương Thác bị Dương Đức Phi coi là mục tiêu ra, những người còn lại hoàn toàn không cảm giác được uy lực của ánh kiếm này.

Trương Thác chạy trốn thẳng đến chỗ đại chiến của hai tên cao thủ Phú Thần giữa không trung.

“Đây là ai vậy, cũng dám xâm nhập vào vòng chiến của hai cao thủ, không sợ chết hả?” Nam đệ tử kia của Cung Diệp Vấn ngẩng đầu khinh thường nói.

“Nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo đến” Triệu Chính Khải đã nhìn thấy bóng người trên bầu trời kia: “Đây chính là người mà tôi vừa nói với mấy người”

“Là anh ta?” Thanh niên và cô gái kia đều lộ ra vẻ khinh thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK