Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 738:





Trương Thác nhíu mày: “Trưởng thôn Lý, tôi đến đây không phải muốn tranh luận với ông. Tôi chỉ muốn nói bây giờ chúng ta cần tìm cách giải quyết chuyện này. Hơn nữa, mảnh đất đó là Nhất Lâm chúng tôi mua từ chính phủ, nhà thờ của các ông xây ở trên mảnh đất đó. Chúng tôi không động vào, đó là vì tình cảm mà động vào thì cũng là hợp tình hợp lý. Ông muốn tìm thì đi tìm chính phủ, chứ tìm Nhất Lâm chúng tôi thì tôi nghĩ nó rất không hợp lý”





Trưởng thôn Lý phất tay lên: “Anh yên tâm, tất cả những người có liên quan đến chuyện này đều không thể chạy thoát được. Đầu tiên là phá hủy Nhất Lâm của mấy người, sau đó tìm người khác cũng không muộn.”





“Trưởng thôn Lý, ông thật sự không muốn giải quyết chuyện này một cách tốt đẹp đúng không?” Trương Thác xác nhận một lần nữa.





Hôm nay Trương Thác đến đây vì muốn giải quyết việc này mặc dù Nhất Lâm không sai một chút nào. Hơn nữa, người chủ thầu ra lệnh đào đất chưa chắc là người của Nhất Lâm, mà cho dù là Nhất Lâm ra lệnh thì cũng là hợp tình hợp lý. Đất do chính mình mua nên muốn làm gì với nó, còn chưa đến lượt người khác nói chuyện.





Người của Lý gia thôn ngay từ đầu đi gây chuyện với Nhất Lâm chính là vô lý và ngang ngược. Trương Thác cũng đang kiềm chế tức giận, muốn giải quyết chuyện này thật tốt đẹp nhưng đáng tiếc là người của Lý gia thôn hoàn toàn không muốn giải quyết chuyện này.





Trưởng thôn Lý nhìn Trương Thác: “Anh thanh niên này, anh đang đe dọa tôi ư?”





Trương Thác lắc đầu: “Không phải đe dọa, tôi chỉ muốn hỏi rốt cuộc các ông có muốn giải quyết tốt đẹp chuyện này hay không?”





“Không phải hỏi” Trưởng thôn Lý lại phất tay, hét lớn: “Nhất Lâm phải bị phá hủy, hai người đi đi. Tiễn khách”





Hai chữ tiễn khách vừa ra tiếng.





Cô gái trẻ tuổi ban nãy đẩy cửa sân ra, nói với Trương Thác và Tân Như: “Trưởng thôn đã nói như vậy rồi mà các người còn không đi sao?”





Trương Thác quay người đi đến cửa sân. Khi sắp bước ra khỏi cửa, Trương Thác nói lại lần nữa: “Trưởng thôn Lý, tôi đã nói rồi, tôi có thể hiểu được sự tức giận của các ông khi nhà thờ bị phá hủy, nhưng chuyện này chắc chắn do người khác gây ra. Tôi hy vọng tất cả mọi người tỉnh táo một chút, đừng để kẻ xấu lợi dụng, điều này không có lợi cho bất cứ ai”





“Hừi!” Trưởng thôn Lý đập mạnh một cái lên bàn gỗ dưới gốc cây: “Anh thanh niên này, tôi làm cái gì, còn không đến lượt anh dạy”





Trương Thác nghe thấy lời này, lắc lắc đầu, không nói thêm gì xoay người rời khỏi sân.





Tân Như hết nhìn Trương Thác lại nhìn trưởng thôn Lý, sắc mặt lo lắng: “Trưởng thôn Lý, nếu không thì ông….





“Câm miệng!” Cô gái trẻ tuổi hét lớn một tiếng: “Lời nói của tộc trưởng chúng tôi cô không nghe thấy sao, mau cút đi!”





Trưởng thôn Lý mở miệng “Cô bé, ý tôi đã quyết rồi, đi thôi.”





Tân Như há miệng thở dốc, cuối cùng cũng không nói gì, đi theo Trương Thác ra khỏi sân.





Sau khi Tân Như và Trương Thác rời đi, cô gái trẻ tuổi kia nhìn trưởng thôn Lý, mở miệng nói: “Trưởng thôn, có muốn tôi đem hai người bọn họ…”





Cô gái trẻ tuổi nói đến đây, giơ tay làm một động tác chém xuống.





“Không cần” Trưởng thôn Lý lắc lắc đầu.





Cô gái trẻ tuổi hừ lạnh một tiếng, trừng mắt oán hận nhìn về hướng Trương Thác và Tân Như rời đi: “Loại mặt hàng này cứ trực tiếp giết chết cho bớt việc!”





Tân Như lái xe, chở Trương Thác rời khỏi Lý gia thôn.





“Tiếp theo anh định làm gì bây giờ” Tân Như hỏi.





“Biện pháp có rất nhiều, xem muốn dùng loại nào thôi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK