Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2440:

Lạnh lẽo thấu xương tràn ngập bên trong toàn bộ cái hố trong nháy mắt, trên người mỗi người đều kết một tầng sương mỏng, những vật thí nghiệm của Phản Tổ Minh đang điên cuồng kia, lúc này lại trở nên cực kì ngoan ngoãn, mà những chiến khôi kia thì hoàn toàn bị đông cứng, chỗ khớp nối không có cách nào động đậy, dù có ánh sáng chỉ dẫn, chiến khôi cũng không thể làm ra động tác gì được.

Đám người đang hỗn loạn cũng đều cùng nhau dừng lại động tác, băng sương và lạnh lẽo đột ngột xuất hiện này khiến bọn họ cảm thấy không thích hợp.

“Hả? Không đánh nữa à?” Triệu Chính Khải nhìn một vòng xung quanh, sau đó hô to một tiếng: “Nếu đã không đánh, tên cầm pháp khí kia, cậu có thể lấy mặt trời của cậu ra để mấy anh sưởi ấm không!”

“Lấy cái beepl” Toàn Cảnh Thiên bị hút lên trên cây cột quát to một tiếng: “Không thấy ông đây bị dính vào chỗ này rồi sao, muốn lấy thì ông đến mà lấy!”

Triệu Chính Khải bỗng nhiên vui vẻ hẳn lên: “Thần mặt trời, sao cậu lại thành lịch treo tường rồi?”

“Tôi treo cái em gái ông” Toàn Cảnh Thiên chửi ầm lên.

“Đại nhân Cửu Cục, truyền thừa giả Lâu Lan, không bằng hai vị để tranh chấp qua một bên, để cho tôi xử lý chuyện xong rồi nói sau” Hai bóng người xuất hiện bên trên không trung của hố sâu.

Một người, là Cổ Vũ Thanh mặc áo bào đen, một người khác chính là Lam Vân Dương tạo ra hoàn cảnh băng sương này.

Triệu Chính Khải ngẩng đầu, nhìn thấy hai người, biểu cảm trên mặt trở nên nghiêm túc.

“Đây là ai? Vì sao cậu ta có thể dùng khí?” Cung Diệp Vấn bên cạnh Triệu Chính Khải nhìn lên phía trên, trong ánh mắt tràn đầy sự khó hiểu, ông ta có thể cảm nhận được cảm giác áp lực cực mạnh từ trên người hai người này.

Về phần hai đệ tử của Cung Diệp Vấn kia, bọn họ đã run lẩy bẩy ở trong hoàn cảnh băng sương này rồi, lông mày và trên tóc của bọn họ đều đã kết băng.

Triệu Chính Khải thấp giọng mở miệng: “Bên trong mỗi một truyền thừa, đều có Anh Linh, ở chỗ này không có cách nào ngự khí, nhưng mà đấy là do chúng ta tuân theo quy tắc mà Anh Linh quyết định mà thôi, thế nhưng những người đã đạt tới cảnh giới Khống Linh sẽ không cần tuân theo quy tắc này, dù sao trên người mỗi người bọn họ đều có Anh Linh tồn tại”

Sắc mặt của Cung Diệp Vấn thay đổi: “Ông nói là, hai người này…”

“Đúng” Triệu Chính Khải khẽ gật đầu, ông ta biết Cung Diệp Vấn muốn nói gì.

Cung Diệp Vấn hít sâu một hơi, Khống Linh, là mục tiêu cuối cùng của mỗi một tu sĩ, có quá nhiều người, cuối cùng cả đời cũng không cách nào nhìn thấy cánh cửa Khống Linh, đây là hệ thống chiến lực mạnh nhất trên đời này, không thể vượt qua được, lúc này vậy mà hai tên cao thủ Khống Linh đang đứng ở trước mặt mình.

Nhân Miêu ngẩng đầu, nhìn về lên phía trên, lên tiếng nói: “Tôi đã nói tại sao Phá Quân lại đột nhiên xuất hiện tham gia vào chuyện này chứ, bây giờ xem ra, hai ngài minh chủ đại nhân của Phản Tổ Minh cũng đã xuất hiện, xem ra chuyện lần này cực kì không tâm thường!”

Những lời này của Nhân Miêu, tất cả mọi người ở đây đều nghe được rõ ràng.

Chỉ cần là thế lực người luyện khí, có ai lại không biết đến Phản Tổ Minh, Hội Thần Ẩn, thế giới thần thánh, và thị tộc.

Bốn thế lực lớn này là Kim Tự Tháp của thế giới người luyện khí, mà lãnh tụ của bốn thế lực lớn cũng là nhân vật trong truyền thuyết, ở đây cũng không có mấy ai từng nhìn thấy, mỗi một người đều là thần thoại đương thời, không nói đến bản thân những người này, chỉ là thế lực của bọn họ, một số nhân vật nhỏ ở trong thế lực của bọn họ cũng đã làm cho người ta cảm nhận được sợ hãi rồi.

Cung Diệp Vấn nghe nói như thế thì mềm nhũn hai chân, hai vị minh chủ của Phản Tổ Minh!

Bình thường, chỉ nghe thấy ba chữ Phản Tổ Minh đã khiến trong lòng người ta sinh ra sự sợ hãi rồi, mà giờ phút này, vậy mà minh chủ đang đứng ở trước mắt.

Hai đệ tử của Cung Diệp Vấn thì càng cảm thấy chuyện này cứ như một giấc mơ, một nơi như Phản Tổ Minh, bọn họ không cách nào phỏng đoán, vậy mà giờ phút này nhân vật lớn như minh chủ lại xuất hiện, bọn họ chưa từng nghĩ đến, mình còn có một ngày có thể nhìn thấy minh chủ Phản Tổ Minh.

Lam Vân Dương mỉm cười: “Nhân Miêu, thay tôi gửi lời thăm hỏi đến thánh chủ của mấy người, nói cho ông ta biết, hợp tác với ông ta rất vui vẻ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK