Chương 3085
Đây là một anh linh cao cấp, có chiều cao khoảng hai mét, mặc áo giáp, giống như một ngọn núi lớn và môi tay cầm một cái búa đồng, trông cực kỳ oai phong lãm liệt.
“Rốt cuộc cũng có một dáng vẻ tử tế nhỉ?” Trương Thác nhìn ảo ảnh trước mặt, sau đó nói: “Đạo quán Ngọc Hư tàn sát những con người trung thành và chính trực cho nên đáng phải chết”
“Trung thành và chính trực ư? Nó là cái gì? Chẳng qua là một nhóm người bình thường mà thôi, đều là con kiến hôi, chết thì chết. Lẽ nào đạo quán Ngọc Hư của tôi phải sửa chữa lỗi lầm với một bầy kiến hôi hay sao?” Chủ của anh linh lên tiếng và giọng nói vẫn kỳ ảo như cũ, nhưng có thể biết rằng nó truyền đến từ một trong ba ngọn núi.
“Thật đúng là những người xuất sắc” Trương Thác vươn vai, “Ở trong mắt các người, mạng sống của những người khác đều rẻ mạt như vậy ư? Vậy thì mạng sống của các người thì sao?
“Trương Thác, cậu không cần phải làm ra vẻ như vậy”
Chủ của anh linh trực tiếp gọi tên Trương Thác: “Đừng nói cậu, cho dù sư phụ Lục Giả Hành của cậu hồi đó cũng không thể nói chuyện kiểu thế với tôi. Cậu chỉ là đệ tử của Lục Giả Hành mà thôi, núi Ngọc Hư này còn chưa phải là nơi mà cậu có thể hỗn láo. “
Trương Thác khẽ cười một tiếng: “Trong truyện truyền thuyết ở Đông Hòa của chúng tôi có một vị tướng quân tên là Lữ Bố. Khi còn sống, Lữ Bố chưa bao giờ bị đánh bại. Sau khi ông ấy chết, ai cũng có thể chiến đấu với Lữ Bố. Bây giờ sư phụ của tôi không có ở đây nên các người muốn nói thì nói. “
“Ngang bướng!”
Anh linh khổng lồ ở trước mặt Trương Thác vung hai cái búa đồng trong tay lên và đập thẳng vào người anh Trước cái búa đồng này, dáng người của Trương Thác giống như một con giun, trông thật nhỏ bé và nực cười.
Tiếng va đập của sắt thép vang lên, cái búa cực nặng của anh linh khổng lồ đang đập xuống bỗng dừng lại trên không trung, mà thứ ngăn cản hai cái búa nặng này là một thanh kiếm dài đang hiện lên ánh sáng màu tím.
Trương Thác tuy người nhỏ nhưng thanh kiếm thần trong tay anh lại phóng to lên mấy chục mét, dễ dàng chặn lại lực tác động của hai cái búa cực nặng này. Cho dù cố gắng thế nào đi nữa thì anh linh khổng lồ vãn không thể phá vỡ thanh kiếm dài trong tay Trương Thác này.
“Sức mạnh của Thần Châu thật đúng là khiến người ta say mê” Trương Thác cảm thán một câu. Bình thường, nếu như không lộ ra mặt tối thì với năng lực hiện tại của anh, khi Diệt Thế Ma Kiếm ngưng tụ đầy đủ là có thể giết chết cao thủ anh linh cao một trăm hai mươi mét và một trăm năm mươi mét.
Nhưng bây giờ, sau khi sở hữu sức mạnh của Thần Châu thì mọi mặt của Trương Thác đã được nâng cao và ít nhất cũng tăng lên gấp đôi, cho nên anh có vẻ rất thoải mái mà đối mặt với anh linh khổng lồ cao hai trăm mét này.
Chủ của anh linh rõ ràng là không ngờ Trương Thác lại có thể mạnh mẽ như vậy. Anh linh cao hai trăm mét này lùi lại, sau đó lại tung ra một đòn tấn công nữa. Lúc này, anh linh càng dùng sức mà vung mạnh cái búa nặng trong tay.
Ngay khi cái búa của anh linh sắp nện xuống, giọng nói của Trương Thác vang lên.
“Chậm quái”
Trương Thác cầm thanh kiếm thần to lớn và lặng lẽ xuất hiện trên cổ tay của anh linh. Chỉ thấy ánh sáng màu tím lóe lên một cái rồi biến mất và cái búa nặng trong tay anh linh trực tiếp bị ném bay ra ngoài, đập vào một chỗ trên đỉnh núi.
Mặt đất ở chỗ mà cái búa nặng kia đập xuống đã bị phá hủy.
Chương 3086
Nguồn thiếu chương.