Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2454:

“Nhóc Ngũ, từ khi nào mà cậu lại dám cứng rắn với chú Đỗ của cậu như vậy?” Tổng giám đốc Đỗ đi lên một bước, sau khi liếc mắt nhìn Nhóc Ngũ, ánh mắt rơi lên người Thu Vân, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam.

“Ha ha ha, tổng giám đốc Đỗ, tôi có một người bạn quan trọng ở đây, cho dù ông có là trưởng bối của tôi, thì cũng không nên như vậy chứ?” Nhóc Ngũ không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, tuy tổng giám đốc Ngũ có thân phận lớn, nhưng thân là con trai độc nhất của nhà giàu nhất Thạch Thành, nhóc Ngũ cũng có sự tự tin của mình.

“Tôi chẳng qua chỉ tới xem bạn trai của quản lý Thu Vân nhà các cậu, xem rốt cuộc là người như thế nào mà thôi. Bây giờ vừa nhìn thấy, chẳng qua cũng chỉ như vậy thôi sao?” Ánh mắt của tổng giám đốc Đỗ lại nhìn về phía Trương Thác, trong ánh mắt mang theo vẻ khinh thường. Sau khi qua ba lần rượu, tổng giám đốc Đỗ đã uống say nên cái gì cũng dám nói, chuyện gì cũng dám làm: “Quản lý Thu, tôi không quan tâm bạn trai này của cô là ai, họ Đỗ tôi nói rõ, tôi đã nhìn trúng cô, nói cho tôi biết, cô muốn gì? Xe? Nhà? Cứ đưa ra cái giá của cô, rồi đêm nay đi cùng tôi”

Tổng giám đốc Đỗ nói, hoàn toàn không kiêng dè một chút nào.

Sắc mặt của nhóc Ngũ vô cùng khó coi.

“Họ Đỗ ư?” Trương Thác lôi di động ra, nhấn một dãy ra: “Điều tra một chút về họ Đỗ đó ở khách sạn Thế Giới, Thạch Thành cho tôi, bây giờ cho anh ta phá sản đi, ngay lập tức.”

Sau khi anh nói xong lời này, lại thuận tay ném điện thoại đi.

Toàn bộ phòng bao, đều chìm vào trong sự tĩnh lặng quỷ dị, sự yên lặng này ước chừng kéo dài mười giây, sau đó, một tràng tiếng cười lớn vang lên.

“Thằng ranh, con mẹ nó mày xem phim truyền hình nhiều quá rồi phải không?”

“Xem nhiều tiểu thuyết quá chứ gì?”

“Một cuộc gọi kêu người phá sản sao? Đầu mày có vấn đề sao?”

“Quản lý Thu Vân, người bạn trai này của cô thật sự có thực lực hay là loại thích thể hiện thế, cô nên cảnh giác cao độ, đừng để đến lúc thất thân, lại không mò được chút lợi ích gì đâu”

Rất nhiều tiếng chế nhạo cùng vang lên, chẳng ai tin vào thái độ vừa rồi của Trương Thác hết.

Đừng nói là đám người tổng giám đốc Đỗ, mà ngay cả nhóc Ngũ cũng có chút không cách nào chấp nhận được. Một cuộc gọi khiến tổng giám đốc Đỗ phá sản sao? Ai lại có thực lực lớn như vậy? Nhà họ Lâm giàu nhất Đông Hòa cũng không được!

Đối mặt với tiếng châm biếm như vậy, Trương Thác cũng không để ý, đây là việc không cần thiết.

Chẳng mấy chốc, thời gian đã trôi qua được vài phút, anh nhíu mày, hiện giờ tốc độ làm việc của người dưới trướng có hơi chậm quá. Trương Thác vừa định gọi một cuộc nữa để thúc giục một chút, thì tiếng chuông di động của tổng giám đốc Đỗ lại vang lên. Trong cùng một lúc, điện thoại của những người ở bên cạnh tổng giám đốc Đỗ, thậm chí bao gồm cả nhóc Ngũ, cả phó tổng giám đốc La, đều vang lên.

Di động của tất cả mọi người vang lên cùng một lúc, cảnh tượng như vậy có thể nói là khá quỷ dị.

Mọi người nhận điện thoại, nhưng tất cả lại không có người nào lên tiếng, đều là người ở đầu bên kia điện thoại nói, cùng với thời gian bọn họ nhận cuộc gọi càng lúc càng dài, sắc mặt của mỗi một người càng lúc lại càng đặc sắc, nhóc Ngũ trừng to mắt nhìn về phía Trương Thác, tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Mà tổng giám đốc Đỗ và những người bên cạnh ông ta, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.

Cuộc gọi của nhóc Ngũ là do bố của anh ta – Ngũ Cảnh Lập gọi tới, Ngũ Cảnh Lập chính miệng nói trong điện thoại với nhóc Ngũ, đừng tiếp xúc với họ Đỗ nữa. Ông ta đã chọc phải người không nên chọc, đã xong đời rồi.

Mà người bên cạnh tổng giám đốc Đỗ, cũng nhận được tin tức cũng giống như vậy, một vài người vốn tỏ vẻ nịnh nọt chung một bàn cơm với tổng giám đốc Đỗ, cũng biết được từ cuộc điện thoại này, rằng họ không cần thiết phải tỏ ra thân thiết với họ Đỗ nữa, thậm chí còn cách ông ta càng xa càng tốt. Nếu không, một khi bị liên lụy đến sẽ phiền phức to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK