Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2685

Bóng dáng cầm kiếm xuất hiện này, rõ ràng mặc quần áo Kiếm Cốc, hiện giờ nơi này bị Kiếm Cốc tiếp quản hoàn toàn.

Người mặc quần đi biển, đi dép xỏ ngón một giây trước còn tự luyến, lập tức quỳ hai gối trên đất, dập đầu thật mạnh: “Đại nhân tha mạng, tha mạng!”

“Ồ” Người của Kiếm Cốc nhìn bóng người kia: “Con kiến, tự xông vào vùng cấm, chết!”

Đệ tử của Kiếm Cốc, vung bảo kiếm bên hông.

Người đang quỳ trên đất dập đầu đột nhiên đứng dậy, cơ thể hóa thành một tia tàn ảnh, lóe lên rồi biến mất trước người đệ tử của Kiếm Cốc, sau đó nhanh chóng biến mất ở phía xa.

Mãi đến khi người này biến mất rất lâu, cơ thể đệ tử của Kiếm Cốc mới tách ra từ phần eo, bị chém đứt rồi.

“Cậu sớm thức tỉnh huyết mạch đi” Bóng người bỉ ổi kia lẩm bẩm: “Sau đó hãy tìm anh trai li3m lên như vậy, phát d*c bỉ ổi mới là vương đạo, ha ha, mình đúng là nhân tài, không đúng, thiên tài, không đúng, là thiên tài đẹp trai mê đảo mười triệu thiếu nữ, đúng, chính là như vậy”

Phía dưới trấn Lôi Cực, tà túy cảm nhận được khí tức cường đại ở phía trên chớp lóe rồi biến mất, đôi mắt nhắm lại lân nữa: “Càng ngày càng có nhiều nhân vật cường đại xuất hiện, thứ ở phía dưới này có quá nhiều người muốn, mình cũng phải nghĩ biện pháp chiếm một chén canh. Đàm phán ở chủ thành, có chút thú vị, có thể đi xem”

Thời gian lại qua mấy ngày.

Đám người Trương Thác ngồi xe đã tới địa phận của Hoành Sơn.

Nơi này là nơi tụ tập cường đạo lớn nhất khu Vạn Sơn, nhưng không có hành động chặn đường cướp của, toàn bộ đều rất thuận lợi.

Khu vực Hoành Sơn, dãy núi liên miên, nơi này không có bất cứ một thành trấn nào tồn tại, bởi vì nơi này không tồn tại điều kiện cơ bản lập thành trấn, cho dù là đường, đều uốn lượn lượn vòng trong ngọn núi, chỉ có một số khách sạn xuất hiện ở trong núi.

Những khách sạn thành lập ở trong núi, người người đều biết rất rõ ràng bản chất là gì, nói đến cùng đều là hắc đi3m, từ trên xuống dưới đều căn cứ làm thịt khách mà đi, điểm này cho dù người đi ngang qua biết, cũng không có biện pháp. Dù sao xe cần điện, cho dù đắt tới mấy, chỉ cần bọn họ đi ngang qua, cũng phải tốn khoản tiền này.

Sau khi Hoành Sơn bị Thất Thái Bảo chiếm cứ, những hắc đi3m này đã thống nhất quản lý.

“Anh, đã tới địa phận Hoành Sơn, anh mau liên lạc với Thất Thái Bảo đi, tôi ở trên xe đói lắm rồi” Toàn Cảnh Thiên sờ bụng tròn xoe của mình, mở miệng nhắc nhở.

“Không sao, không vội, chúng ta xem nơi này trước.”

Trương Thác khẽ lắc đầu, mập mạp này, vừa mới ăn no đã kêu thiếu đồ ăn.

“Anh, nơi này đều là núi, có gì đẹp đâu chứ?” Toàn Cảnh Thiên cảm thấy khó hiểu: “Chúng ta trực tiếp tìm Thất Thái Bảo, làm chuyện lớn đi”

“Không vội không vội” Trương Thác xua tay.

“Tôi nói này anh” Toàn Cảnh Thiên nhìn Trương Thác: “Không phải là anh không có phương thức liên lạc với Thất Thái Bảo đấy chứ?”

Trương Thác híp mắt, im lặng, đúng là bị Toàn Cảnh Thiên nói trúng rồi, anh thực sự không có phương thức liên lạc với đám người Bạch Trình. Ngày đó gặp mặt quá mức hưng phấn, hai bên chỉ mải uống rượu.

Rượu ở tâm trái đất mạnh hơn bề mặt trái đất nhiều lắm, đó đều là chuẩn bị cho Luyện Khí Sĩ, mọi người uống từ đầu tới cuối, nói không ít, nhưng phương thức liên lạc lại không lưu, bọn họ quá thân thiết, nên quên mất việc điều tra.

Lúc ba người đi xe không còn điện, ở trước mặt ba người xuất hiện một khách sạn nhìn có vẻ không tệ lắm.

“Được rồi, đã tới địa phận Hoành Sơn, đi mua đồ ăn trước, thuận tiện hỏi phương thức liên hệ với bọn họ” Trương Thác thở dài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK