Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 2453:

Người bên cạnh ông ta, thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt của ông ta, trông thấy vẻ mặt không thoải mái đó, mới vội vàng quát hỏi phó tổng giám đốc La: “Phó tổng giám đốc La, sao chỉ có một mình cô thế?”

“Tổng giám đốc Đỗ, thực sự xin lỗi” Phó tổng giám đốc La mang vẻ mặt cười lấy lòng: “Hôm nay bạn trai của Thu Vân tới, bọn họ đang ăn cơm ở một phòng khác, không thể qua đây kính rượu anh được”

“Đi tiếp bạn trai sao?” Tổng giám đốc Đỗ nhìn người bên cạnh một cách ý vị sâu xa.

Người ở bên cạnh tổng giám đốc Đỗ lập tức hiểu ra ông ta có ý gì: “Phó tổng giám đốc La, tôi nhớ rõ, Thu Vân này hình như chưa có bạn trai thì phải?”

“Tôi cũng không rõ nữa” Phó tổng giám đốc La cười khổ ột tiếng: “Chắc là gần đây mới quen, đối phương hình như rất có thế lực. Tổng giám đốc Đỗ, tôi cũng không biết, tôi chỉ là một cô gái yếu đuối, muốn kêu Thu Vân qua đây kính rượu anh, thực là có lòng mà không có sức.”

Phó tổng giám đốc La là một người thông minh, cô ta cố ý để lộ ra bộ dạng này, để năm được lòng dạ đàn ông.

Mục tiêu của một người đàn ông mạnh mẽ là gì? Lý tưởng? Tình yêu? Gia đình?

Nói trắng ra, chẳng qua là phụ nữ và thích thể hiện, đặc biệt là thích thể hiện trước mặt phụ nữ.

Lúc này, tổng giám đốc Đỗ vừa nghe thấy cô ta nói lời này, bèn híp hai mắt lại.

Người bên cạnh tổng giám đốc Đỗ vỗ bàn: “Phó tổng giám đốc La, cô có ý gì, ý của cô ta là tổng giám đốc Đỗ của chúng tôi kém người khác cái gì hay sao?”

“Không dám, không dám” Tổng giám đốc La vội vàng xua tay, sau đó lại bưng ly rượu lên: “Thật xin lỗi tổng giám đốc Đỗ, tôi nói sai lời, tự phạt một ly.”

Tổng giám đốc Đỗ đứng dậy, đi thẳng ra khỏi phòng.

“Đi thôi, phó tổng giám đốc La, dẫn chúng tôi đi xem vị bạn trai của quản lý Thu Vân đi” Người bên cạnh tổng giám đốc Đỗ mở miệng nói.

Trong mắt của phó tổng giám đốc La lóe lên tia sáng đã đạt được ý muốn, sau đó dẫn đường cho bọn họ một cách nhiệt tình.

Trong phòng số một Thiên Khải, chuyện liên quan đến tổng giám đốc La, rất nhanh đã bị quên đi mất.

Tuy nhóc Ngũ là ông chủ của khách sạn Thế Giới này, nhưng ngay cả chỗ ngồi cũng chẳng có, mà chỉ đứng ở bên cạnh, không ngừng gắp đồ ăn, và rót rượu cho Trương Thác, thao tác còn xuất sắc hơn cả phục vụ viên cao cấp. Phục vụ viên ở cửa nhìn thấy cảnh tượng này đều trừng to mắt, không thể nào hiểu nổi, người trẻ tuổi này rốt cuộc là ai, sao có thể khiến cho tổng giám đốc Ngũ bày ra thái độ như vậy?

Phục vụ viên còn đang nghĩ, thì chỉ thấy phó tổng giám đốc La dẫn một đám người đi tới với khí thế hừng hực. Người dẫn đầu trong số đó, trên gương mặt mang vẻ dữ tợn. Người này chính là người vẫn luôn quan sát ý tứ qua lời nói và sắc mặt của tổng giám đốc Đỗ. Bây giờ anh ta đi ra, cũng là xung phong đi đầu.

“Chính là nơi này đây nhỉ” Người dẫn đầu nhìn thấy cửa phòng số một Thiên Khải, sau đó không nói nửa lời mà đẩy cửa ra.

Nhóc Ngũ đang rót rượu bị tiếng động này làm cho giật mình, dẫn đến rượu trong ly của Trương Thác đều vãi ra ngoài.

“Anh Trương, xin lỗi, xin lỗi” Nhóc Ngũ vội vàng xin lỗi, sau khi rượu bị bắ n ra trên bàn được lau sạch đi, lúc này mới nhìn ra cửa phòng.

Ngay khi nhóc Ngũ nhìn thấy tổng giám đốc Đỗ xuất hiện ở cửa phòng, và phó tổng giám đốc La đứng trong đám người, sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Họ La này không tự mình hiểu ý tốt của người ta cũng thôi đi, giờ lại còn muốn làm lớn chuyện này, khiến tổng giám đốc Đỗ ra mặt, mặt mũi quan trọng đến thế sao?

“Tổng giám đốc Đỗ có ý gì vậy?” Nhóc Ngũ đặt bình rượu trong tay xuống, xông ra cửa và hỏi.

Đừng thấy anh ta kính cẩn lễ phép với Trương Thác, nhưng ngay khi nhìn ra ngoài cửa, anh ta lại mang bộ dáng vô cùng có khí phách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK