Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2760

Người đàn ông tóc trắng không nhìn đám người Trương Thác nữa, mà lại dời tầm mắt lên người Kiếm Thanh Quân và Thiên Anh Vũ.

Kiếm Thanh Quân rung cổ tay, kiếm phong trong tay phát ra một tiếng.

Hai nắm tay của Thiên Anh Vũ cũng nổi lên ánh sáng màu vàng đất.

Cốc chủ của Kiếm Gốc và viện trưởng của học viện Thiên ‘Vũ đều mang vẻ mặt nghiêm túc, không dám lơi lỏng một chút nào, sự mạnh mẽ của người trước mặt này đã vượt quá mong đợi của bọn họ, nhưng vẫn nằm trong dự liệu, cũng không giống như người hai mươi năm trước kia, hoàn toàn không nhìn thấy được hy vọng chiến thắng.

“Lên đi” Thiên Anh Vũ khẽ quát một tiếng, siết chặt hai nắm tay, cơ thể hóa thành một đường lưu quang, phóng thẳng về phía người đàn ông tóc trắng.

Kiếm Thanh Quân không hề lên tiếng, nhưng âm thanh của thanh kiếm trong trong tay bà ta càng lúc càng chói tai, một đường kiếm mang phá không mà tới, vọt thẳng về phía người đàn ông tóc trăng. Một đường kiếm mang này không hề có thanh thế ngút trời gì, nhưng uy lực ẩn chứa trong đó, không hề kém hơn tuyệt chiêu mà Kiếm Bảo Đinh sử dụng ngày trước.

Đối mặt với người đàn ông tóc trắng này, bà ta cũng không dám giấu dốt, vừa ra tay đã dùng sát chiêu.

Trong suốt quá trình này, Thiên Anh Vũ cũng đã phóng đến trước người người đàn ông tóc trăng, anh linh trăm mét phía sau ông ta cùng với ông ta tung một quyền đánh vào người đàn ông tóc trắng.

Đối mặt với nắm đấm khổng lồ này, người đàn ông tóc trắng trông giống như một con kiến có thể bị nghiền chết bất cứ lúc nào.

Nhưng cảnh tượng chấn động lại xảy ra, chỉ thấy người đàn ông tóc trắng tùy tiện vung một quyền, va chạm với một quyền của anh linh trăm mét phía sau Thiên Anh Vũ. Trong nháy mắt hai nắm đấm giao nhau, toàn bộ mọi thứ trong trời đất đều yên tĩnh hẳn đi. Ngay sau đó, anh linh trăm mét của Thiên Anh Vũ lại lập tức trở nên hư ảo. Tuy rằng rất nhanh đã ngưng thành thực chất trở lại, nhưng điều này chứng tỏ, dưới một quyền vừa rồi, anh linh của ông ta suýt chút nữa đã bị đối phương dùng một quyền đánh tan.

Một tay của người đàn ông tóc trắng vung một cái đơn giản, kiếm khí sắc bén do Kiếm Thanh Quân chém ra đó lại thay đổi quỹ đạo, vung sang một ngọn núi bên cạnh.

“Âm!”

Sau một tiếng vang, toàn bộ ngọn núi sụp đổ.

Loại cường giả ở cấp bậc này chinh chiến, mỗi một chiêu đều có thể sinh ra sự ảnh hưởng đối với thế giới này, giống như Kiếm Bảo Đinh trước đó, trực tiếp dùng dãy núi làm kiếm, vô cùng khủng khiếp.

Một bên khác, Bạch Trình xông tới trước người Trương Thác, ôm anh đang bị thương nặng rời đi: “Lão đại, anh thế nào rồi?”

Lâm Ngữ Lam đi theo bên cạnh trong sự lo lắng, nhìn Trương Thác với vẻ mặt quan tâm.

“Nghĩ cách rời đi, đây không phải là thứ chúng ta có thể chạm vào” Trương Thác lại phun ra một ngụm máu tươi, chỉ có tấn công trực tiếp với người đàn ông tóc trắng này, mới có thể cảm giác được đối phương rốt cuộc khủng khiếp đến thế nào.

“Lão đại, đám người tên mập bị thương nặng, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng” Phía bên Locke gửi phản hồi.

Trương Thác nghe được lời này cũng yên tâm hơn rất nhiều, tuy rằng Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà đều là Khống Linh, nhưng về mặt cường độ cơ thể thì hai người này vẫn không bằng anh.

Trong phạm vi mà đám người Trương Thác đang ở, công kích ở phía trên có thể đổ xuống chỗ bọn họ bất cứ lúc nào, những đòn tấn công dữ dội của đám người Thiên Anh Vũ đối với nhóm người Trương Thác mà nói, đều là thủ đoạn mạnh mẽ khó có thể ngăn chặn được. Bọn họ chỉ có thể nhân lúc này tìm không gian để sinh tồn.

Sự chênh lệch giữa Chí Tôn và Chí Tôn được thể hiện ra rất rõ ràng trong một giây này. Khống Linh quả thực là mục tiêu cuối cùng của người luyện khí, nhưng sau khi tiến vào.

Khống Linh vẫn có rất nhiều khả năng để phát triển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK