Mục lục
Con Rể Quyền Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2933

Dọc trên con đường núi, lúc Trương Thác đi còn có thể ngẫu nhiên nhìn thấy hình ảnh Thú Nhân đuổi bắt con người, những Thú Nhân này coi nơi đây như là bãi săn bắn của bọn họ, giành được một nhân loại nào đó, tóm gọn kẻ đen đủi này vào trong tay rồi trực tiếp nhét vào trong miệng nhai nuốt, không nói bất kỳ một lời dư thừa nào.

Trương Thác không thèm chú ý đến tất cả những chuyện đã và đang xảy ra ở nơi đây, anh không ra tay, bởi lẽ, anh sẽ không để bản thân vì xen vào chuyện của người khác mà khiến mình lâm vào nguy hiểm. Trương Thác không phải là một người lạnh lùng nhưng anh rất tỉnh táo, rất lý trí, hiểu được chuyện gì nên làm hay nên bỏ. Đây là con đường duy nhất để Trương Thác sinh tồn.

Với tư cách là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, Trương Thác thành thục hơn rất nhiều so với chín mươi chín phần trăm bạn cùng lứa tuổi, anh hiểu mình nên làm gì và không nên làm cái gì.

Trơ mắt nhìn một cô thiếu nữ chết ở trước mắt, Trương Thác trốn ở bên trong một vách núi, rõ ràng là với tên Thú Nhân kia, anh chỉ cần phất tay một cái là có thể giải quyết nhưng anh không làm, bởi vì anh không biết, mình chỉ đơn giản phất tay một cái liệu có thể khiến mình rơi vào đường cùng hay không nữa.

Với tình hình ở nơi này, Trương Thác bay qua vài, nhìn thấy nguyên một đường toàn những bộ hài cốt và những trận tàn sát, anh khẽ cảm nhận được một chút linh khí mãnh liệt đang chấn động chập chờn. Đi tìm chỗ ẩn núp, cứ như vậy, anh đã kiềm chế bản thân cả một ngày dài.

Ngày hôm nay, Trương Thác càng chờ mong đối phương có thể tăng tốc đuổi tới. Như vậy thì khi đến buổi tối, anh mới có thể nắm chắc trăm phần trăm, kéo dãn khoảng cách với ba người kia, tiến về phía khu vực trung tâm nhưng cả buổi sau Trương Thác vẫn không nhìn thấy bóng dáng của ba người kia. Điều này khiến lòng anh không thể nào yên tâm được, anh không biết khi nào thì ba người đó đột nhiên xuất hiện, cho mình một kích trí mạng, những người đó hệt như những con rắn độc lạnh lẽo, có thể xuất hiện ở bất kỳ nơi nào.

Máy truyền tin của Trương Thác đã sớm ngắt, Tôn chủ Thiên Nhã Trúc gửi đến tin tức khiến anh cảm thấy suy nghĩ của mình có chút loạn. Bây giờ, toàn bộ tâm trái đất đã bị Thú Nhân xâm nhập, trở thành đại loạn một cách triệt để, không có bất kỳ một nơi nào vẫn còn hoàn hảo.

Màn đêm buông xuống, sau lưng Trương Thác ngưng tụ ra Ngân Nguyệt, chạy đi dưới ánh trăng, cơ thể anh ẩn trong bóng tối, một đường lao thẳng trong đêm khiến người ta khó mà chú ý tới được.

Mấy tiếng sau, bóng dáng của Trương Thác xuất hiện lơ lửng ở phía trên thành chính Khu Vạn Sơn. Thành chính Khu Vạn Sơn vốn dĩ là một nơi phồn hoa nhộn nhịp, ấy vậy mà lúc này lại trở thành một đống hỗn độn, khắp nơi đều là những phế tích và những bộ hài cốt, còn có cả bóng dáng Thú Nhân đang du đãng giữa thành chính. Tường thành cao ngất ngưởng kia vốn là để ngăn cản kẻ thù đến từ bên ngoài nhưng bây giờ, chính tường thành ấy lại không khác gì song sắt nhà tù, vây khốn không biết bao nhiêu người dân của Khu Vạn Sơn ở bên trong, cửa thành đã bị Thú Nhân chiếm lĩnh, chúng dùng cách bạo lực san bằng một tòa rồi lại một tòa nhà để tìm tòi “Khẩu phần lương thực” của chúng.

Đối với tình hình đang diễn ra này, trong lòng Trương Thác Tâm khó tránh khỏi cảm giác bi ai, dù sao đi chăng nữa anh cũng là một con người. Hơn nữa, một khi thánh chủ mở ra một lối đi thông suốt, đến lúc đó, Thú Nhân mạnh mẽ sẽ lao vào bên trong, nếu như những con quái vật này xuất hiện ở bên ngoài, vậy thì toàn thế giới sẽ nổ ra một trận đại loạn!

Nền văn minh địa cầu không thể nào mà có thể chịu đựng nổi sự tàn phá của những sinh vật mang tên Thú Nhân này, ấy ắt sẽ trở thành một cuộc chiến mà trăm họ lầm than.

Bóng dáng Trương Thác xẹt qua thành chính Khu Vạn Sơn, rời khỏi thành chính Khu Vạn Sơn, điều này cũng có nghĩa là, anh đang tiến vào khu vực trung tâm.

Người cao hơn, thị lực rất mạnh giúp cho Trương Thác có thể nhìn một cách khái quát toàn bộ hình dáng của tòa Thánh Thành màu trắng này, chỉ cần cho anh thêm hai giờ đồng hồ, chắc chắn là anh có thể đi đến tòa Thánh Thành này.

Nhưng càng đến giờ phút này, trong lòng Trương Thác lại càng cảm thấy bất an. Vì vậy trong suốt quá trình, ngoại trừ mới đầu gặp phải chút ngăn trở bên ngoài, dọc theo con đường này, mọi thứ đều quá mức thuận lợi, thuận lợi đến mức khiến cho Trương Thác không thể tin được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK