Cố Giai thấy Lâm Hữu Hữu đi rồi, không thông báo với xưởng trưởng Nhan, nàng cũng rời khỏi xưởng pháo hoa, nàng không biết mình nên đối mặt với ánh mắt khác thường của xưởng trưởng Nhan thế nào. Là thương cảm, mỉa mai, hay đồng tình, cười nhạo? Cố Giai không dám suy nghĩ hình ảnh tiếp theo, nàng khiếp đảm, nàng sợ hãi đối mặt với người quen, đối mặt với ánh mắt khác thường của nhân viên Nàng càng không muốn mất đi tôn nghiêm cuối cùng của mình trước mặt nhân viên! Thất tha thất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.