Trần Tự tiếp tục hát: ''Tôi đưa tay lên chào cùng anh, trên môi anh là nụ cười rạng rỡ." "Anh nói rằng anh chưa từng hối hận, khi hiến dân mình cho đất mẹ bao la." "Tôi muốn bắt tay anh một lần, và nói cho anh biết hết thảy đều đã kết thúc." "Trung Hoa mà nơi anh từng ao ước, giờ đây mỹ lệ biết bao." Hiện trường, một người, hai người, ba người,...chỉ cần là người nghe hiểu ca khúc, tất cả đều tự giác đứng lên. Có khán giả giơ tay, tựa hồ đang tuyên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.