Trần Tự ngủ một giấc. Trong lúc ngủ hắn cảm thấy mình khát nước, cuống hóng khô ran giống như đi giữa sa mạc vậy, thật sự quá khát, không thể không mở to mwats. Vừa mở mắt ra, Trần Tự liền phát hiện có điểm không đúng. Một cánh tay trắng nõn đặt trên ngực của hắn, hơn nữa dưới đùi hình như con bị đè. Trần Tự cảm nhận được nhiệt khí truyền tới, hắn nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy gương mặt trắng nõn của Vương Mạn Ny đang nở nụ cười với mình. Mà từng đợt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.