Dương Đào ngồi nhìn Trần Tự, nhìn ba món ăn do Trần Tự vì mình mà làm Trong giờ phút này, ở một thành thị xa lạ, trong một căn phòng nhỏ, nàng mới cảm nhận được mùi vị thế nào là nhà. Được Trần Tự chăm sóc, làm cho nữ hài từng bị tổn thương như Dương Đào, cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu. Nàng tuy rằng mỉm cười, nhưng trên khóe mắt lại rơi xuống hai hàng lệ. "Dương Đào, đang êm đẹp tại sao em lại khóc?" Trần Tự đau lòng lau đi nước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.