Hết thảy đều tốt đẹp cùng đơn thuần, không có giả dối ở trong xã hội. Nhưng mà, thời gian chỉ có thể tiến về phía trước, không thể quay lại, thanh xuân cuối cùng cũng kết thúc. Từ nay vê sau, cũng chỉ có thể tồn tài ở trong hồi ức, ngẫu nhiên nhớ tới, bất giác nở nụ cười. Tiếng ca khàn khàn, ôn nhu mà trầm thấp, lần nữa đem loại cảm giác buồn rầu khó nói, lần nữa phóng đại. Cả bài hát không có đoạn nào cao độ khiến người nghe kích động, chỉ như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.