Vốn cho rằng tối nay sẽ phát sinh ra chuyện gì đó, đáng tiếc chính là, Dương Đào rất kiên trì, lòng muôn dạ thú của Trần Tự không thể thực hiện được. Tuy rằng không thể phá địch, nhưng Trần Tự thành công được ngủ lại nhà Dương Đào. Ừ....Hai người ngủ hai phòng đấy, coi như là thế, hắn cũng rất hài lòng. Sáng sớm ngày hôn sau, Trần Tự bị Dương Đào đánh thức. "Heo lười, dậy đi." Trần Tự mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn thấy Dương Đào ăn mặc một chiếc áo phông trắng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.