Khúc Tiêu Tiêu tiến vào thang máy, nhưng cũng không xuống lầu, mà lên tầng số 23. 'Ting ting ~' Khúc Tiêu Tiêu đi tới trước cửa nhà Trần Tự, nhấn chuông cửa "Khúc Tiêu Tiêu ?" Một lát sau, Trần Tự mở cửa ra, nhìn Khúc Tiêu Tiêu đứng trước cửa liền kinh ngạc không thôi, hỏi. "Trần Tự ca ~" Hai mắt Khúc Tiêu Tiêu tỏa sáng nhìn Trần Tự, còn thiếu chút nữa chảy nước miếng. "Ngươi tới đây làm gì? Lại có gì tính uy hiếp à?" Trần Tự cảnh giác nói. Hắn nhìn nhìn ngoài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.