Nửa đêm, Cố Giai tỉnh lại, trước tiên liền nghĩ đến Trần Tự. Nàng rời khỏi giường, bật sáng đèn nhìn hai bên một chút, cũng không phát hiện thân ảnh Trần Tự. Sau khi vén chăn lên xong, y phục trên người giống với lúc đi, ngoài trừ đôi giày cao gót trên chân không thấy đâu thì mấy thứ khác không hề thay đổi. Điều này làm cho Cố Giai mặc dù thư thái, nhưng lại có chút tiếc nuối. Sau khi thức dậy, Cố Giai đi tới phòng con gái nhìn nhìn. Nhìn thấy hài tử đang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.