Cố Giai tự nhiên khoác lấy cánh tay Trần Tự, thân thể hơi hơi hướng hắn dựa sát vào. Cùng giai nhân tiếp xúc thân mật, làm cho khuỷu tay Trần Tự cảm nhận được thứ mềm mại không cách nào diễn tả, mà cảm xúc mềm mại này, làm cho lồng ngực hắn như có hoả diễm thiêu đốt. Nghe nói nhà hàng này cần phải đặt trước, xem ra Trần Tự vì bữa cơm này, bỏ ra không ít công phu đấy. Nghĩ tới đây, trong mắt Cố Giai chứa đầy nhu tình mật ý không giấu được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.