Trần Tự thấy toàn thân Mạch Hiểu Kỳ run lên vì khẩn trương, ánh mắt thì nhìn loạn bốn phía không biết làm sao, không khỏi cười khẽ hai tiếng. Hắn vẫy vẫy tay, để cho Mạch Hiểu Kỳ tới gần rồi nói: "Không cần phải khẩn trương, ngươi cứ hát như lúc bình thường là được rồi." Mạch Hiểu Kỳ cúi đầu, chậm rãi đi tới bên cạnh Trần Tự nói: "Thực xin lỗi, Trần tổng, ta...Ta chính là có chút hồi hộp, bất quá lúc ta hát sẽ không như vậy đâu, ngàn vạn lần đừng đem ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.