Ngày hôm sau, Trần Tự sảng khoái tỉnh dậy, Triệu Tĩnh Ngữ vẫn như cũ ngủ như người chết, nằm trên giường vẫn không nhúc nhích nổi. Nếu không phải còn hít thở, lồng ngực còn phập phồng, Trần Tự hầu như cho rằng nàng đã đột tử tối qua. Trần Tự vỗ mông Triệu Tĩnh Ngữ, vừa cười vừa nói: "Dậy đi, con heo lười." Đối với nữ nhân mang đến cho hắn trải nghiệm nam nhân lần đầu, Trần Tự rất có hảo cảm, có một loại cảm giác xúc động muốn nàng làm bạn gái của mình....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.