Trần Tự vỗ vỗ sau lưng Khúc Tiêu Tiêu, trấn an tâm tình đang khẩn trương của nàng xong, liền dựa theo kế hoạch lúc trước gọi cho cảnh sát cùng luật sư của mình. Một lát sau, Khúc Tiêu Tiêu cũng bình phục tâm tình, thấy Bạch chủ quản nằm im trên mặt đất, có chút lo lắng hỏi: "Hắn sẽ không có chuyện gì chứ, nếu mà chết, sẽ không bắt chúng ta đi?" "Yên tâm đi, ta ra tay có chừng mực, tí nữa hắn sẽ tỉnh lại." Trần Tự giải thích nói. "Vậy còn tốt. Bất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.