Trần Tự về tới nhà, đem túi ném lên ghế salon, từ trong tủ lạnh lấy ra một chai nước khoáng, mở nắp, ừng ực uống hết sạch. Hắn lau miệng, sảng kháo nấc một cái, "Mẹ, đồ cũng mua rồi, nếu mẹ không dùng, con đành ném đi ,dù sao cũng không để chật nhà được." Trần Tự làm bộ muốn cầm quần áo ra ngoài ném, Trần mẫu thấy vậy thì cầm lại cái túi, "Cái đứa nhỏ này, sao lại không biết tiết kiệm chút nào cơ chứ, đồ mới mua, ném đi thì thật tiếc."' "Nếu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.