Trong lúc ngủ mơ, Trần Tự bị chuông điện thoại đánh thức. Trần Tự mơ mơ màng màng mở to mắt, đưa tay cầm lấy điện thoại, đúng lục gặp phải Duẫn Nhi đã tỉnh lại. Điện thoại gì đây, sao vừa nóng lại mềm mại như vậy. Trần Tự cuối cùng cũng tỉnh dậy, sau khi hắn mở to mắt, đập vào mắt là gương mặt tràn đầy sương mù, mặt đỏ bừng, chính là Duẫn Nhi. Mà cái tay của hắn lại... Thu hồi bàn tay mình lại, Trần Tự ngượng ngùng cười cười. Mĩ nhãn của Duẫn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.