Andy suy nghĩ một chút, đồng ý với đề nghị của Trần Tự. Lâu như vậy nàng cũng chờ được, cũng không quan tâm chỉ đợi thêm một hai ngày. Hõn nữa, nàng cũng biết Trần Tự vì tốt cho mình. Andy cảm tạ nói: "Cảm ơn ngươi, Trần Tự!" Trần Tự vuốt tay nàng nói: "Giữa hai người chúng ta, còn cần phải nói mấy lời này sao?" "Thật sự, chuyện của đệ đệ ta, để cho ngươi phí tâm rồi." Nàng đã nhận quá nhiều trợ giúp của Trần Tự, nhiều đến mức làm trâu làm ngựa cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.