Xuất phát từ hiếu kỳ, Triệu Tuyết cẩn thận đi tới phòng vẽ tranh, sau đó xốc lên màn che chắn bức tranh đang vẽ kia. "A!" Triệu Tuyết nhỏ giọng hoảng sợ nói. Triệu Tuyết xấu hổ che mắt, không dám nhìn bức hoạ trước mắt. "Cái này....Cái này....Cái này! Trần tiên sinh sao lại có thể vẽ đồ vật thô tục thế này!" Triệu Tuyết xấu hổ thì thào lẩm bẩm. "Bất quá, hắn vẽ thật đẹp!" Triệu Tuyết bất tri bất giác lại hạ tay che mặt xuống, ánh mắt nhìn vào bức tranh kia. Bức tranh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.